Ghánh chè thưng oằn lưng xóm nhỏ
Bán tiếng rao mẹ nuôi những căn hầm
Đôi dép sứt chứ lòng không sứt
Áo vá nhưng tình lành lặn, tình dân.
Mẹ đã bay đường bay đầy giông bão
Đôi cánh gầy chở ăm ắp niềm tin
Mẹ đã vỗ nhịp ca dao cò vạc
Bay hướng bay Tổ quốc gọi tên mình.
Người trong hầm ba miền về thăm đủ
Những cái ôm vui đất nước hoà bình
Canh ba đau, mẹ ru vùi vết trận
Dùi cui hành, trời trở bấc đóng đinh.
Một gánh chè cũng góp phần giữ nước
Một lời rao hơn đạn súng vạn lần
Thế giới nhỏ trong mắt cò vạc rộng
Tổ quốc là dáng mẹ gánh chè thưng.
Con lớn dần theo lời rao của mẹ
Tiếng rao quê, nuôi ý chí trùng trùng
Đập lấy đà bằng nhịp cò nhịp vạc
Con tung trời với đôi cánh chim ưng.
Chở sứ mệnh giữ chủ quyền đất nước
Đường bay con có đảo với biển xanh
Vẫn nhịp vỗ vạc, cò, ca dao mẹ
Vẫn hướng bay Tổ quốc gọi tên mình.
VẪN HƯỚNG BAY TỔ QUỐC GỌI TÊN MÌNH
Tác giả Trần Ngọc Hoà