Ngày con ra nơi muôn trùng cánh sóng
Mẹ bảo vòng tay thưa Miệt Thứ đi con
Vốc nước đỏ phả vào con lời dặn
Mát ngọt nghen, như cha ông đó đã từng.
Ngót chục Nguyên Tiêu xa cha mẹ
Biển vỗ vào lòng lời Miệt Thứ quê hương
Xô vào con khúc Thập Câu duyên nợ
Thứ nào cũng đầy ắp yêu thương.
Đầu đêm nép lưng mây trăng khóc
Nguyên tiêu này vắng giọng mẹ ngâm
Sáo cha thổi buồn vào đêm trắng
Đại dịch đi qua xơ xác một ánh rằm.
Miệt Thứ vẫn kiên cường như cái thuở
Giặc hung hăng đòi nhổ cỏ U Minh
Kinh Xẻo Rô vẫn còn nước đỏ
Thì lòng người Miệt Thứ vẫn kiên trinh.
Cảm ơn tràm, những ngày ta đi vắng
Đã cùng cha ướp thơm những gian truân mưa nắng vui buồn
Để mỗi bận phép năm ta trở về Miệt Thứ
Được vòng tay thưa thật ngọt với quê hương.
THƯA THẬT NGỌT VỚI QUÊ HƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà