Cha ơi !
Con nghe trong vỏ ốc hoa
Ầm ào sóng trường Sa quẫy đạp
Những thanh âm hỗn tạp
Không bình yên.

Dậy ba đào nhưng muống biển vẫn tím hiền
Cây phong ba, chí kiên cường vương đầy trên lá
Nhánh bàng vuông, câu non nước quặn con nắng hạ
Hải âu chao, gánh âu lo nghiêng mặt trùng dương.

Con thấy
Bình minh rũ nước trồi lên ngắm quê hương
Chiếu tia căm hờn xuống những âm mưu xâm lược
Mắt mẹ biển ánh lên hình non nước
Xé ruột lòng đau nỗi đất nước đoạn trường.

Ầm ào chúi nhủi ướt mèm
Ầm ào đứng dậy vươn vươn
Ầm ào, ầm ào mạn tàu vỡ nát
Những con quái vật hung hăng phun vòi mở bạt
Chĩa họng súng đen ngòm vào khúc nhạc hòa bình.

Cha ơi ! Vỏ ốc không lặng thinh
Vỏ ốc đang gào thét
Con nghe rõ tiếng đâm va và mùi xâm lăng khét nghẹt
Mùi của chiến tranh.

Vỏ ốc mừng sinh nhật con trong ấy có hơi thở ngọt lành
Của cha, của các bác, các chú các anh đang ngày đêm bám biển
Có những hy sinh cống hiến cho quê hương.

Tiếng ve ran phượng xòe đỏ mặt đường
Hè năm nay, một mùa hè niềm vui không trọn vẹn
Mùa con nhớ cha, vợ nhớ chồng,mẹ nhớ con nghèn nghẹn
Mùa thiếu những cuộc gia đình đoàn tụ xum vầy.

Mùa vắng những nụ cười vô tư trong nắng hạ hây hây.

QUÀ SINH NHẬT CỦA CON
Tác giả Trần Ngọc Hoà