Thôi đừng ghẹo nữa à nghen
Tay tui móng giắt vàng phèn thấy ghê
Vậy mà đó nói đó mê
Tính là dễ dụ gái quê sao chèn.

Da thời đen nhẻm đen nhèm
Quần xăn tới gối, tóc lem luốc bùn
Má thời rám nắng đồng bưng
Cả đời xế nổ chưa từng leo lên.

Cà tàng không dám bon chen
Cúp ngang cho phứt, tiến phiền phức thêm
Đây là cóc, ổi, mía ghim
Đó là xế hộp, bạch kim, lâu đài.

Rớ vô phỏng mặt phỏng tay
Tui dìa kiếm mối lúa khoai đậu cà
Đêm đêm hai đứa tà tà
Thả xuồng xuôi rạch song ca xuân tình.

Ngắm trăng ngắm đóa lục bình
Vừa trôi vừa nở hết mình với quê
Nghèo mà trọn nghĩa phu thê
Ngày mần ruộng, tối lại về tò te

PHẬN TUI CÓC ỔI MÍA GHIM
Tác giả Trần Ngọc Hoà