Bớ chị Tư, ới anh Ba
Nay ca mừng chuyện khổ qua nghen chèn
Một năm ngập mặn úng phèn
Một năm dịch, nỗi đau lèn nỗi đau.

Con Út đâu? Con Út đâu
Mận xoài cóc ổi gọt mau đi trời
Nhớ đâm chén ớt chim rơi
Nay tía nhậu, đã cái đời mới thôi.

Chẹt ghe chuẩn bị sẵn rồi
Thằng Hai con Sáu dĩa mồi bưng qua
Chân dài vũ nữ nhái ta
Chuột đồng, chim chóc ướp sa tế nè.

Món nào cũng tẩm mùi quê
Nụ cười đầy khẳm chẹt ghe sông chiều
Gò đen xay vòng ta phiêu
Thả hồn theo khúc “Sương chiều” Bảy ca.

Bài vọng cổ ngọt muồi đa
Cò, kìm, phím lõm, sáo, da diết lòng
Mừng năm nay lúa no đòng
Mừng qua bão dịch xanh trong đất trời.

Miền Tây chân chất tình người
Nhân nghĩa như nắng hồng tươi phơi bày
Buồn vui sướng khổ đắng cay
Đờn ca xả hết đón ngày mới lên.

NỤ CƯỜI ĐẦY KHẲM CHẸT GHE SÔNG CHIỀU
Tác giả Trần Ngọc Hoà