Em gùi nỗi nhớ lên nương
Miết môi nghe mùa trở xám
Rét len đôi gò má nhám
Ồ ! môi mình miết môi mình
Sương đu cuống lá tự tình
Rẩy run đó chùm hoa dại
Đam mê nuột nà mềm mại
Đôi chân tuột dốc liêu xiêu
Về gom kỷ niệm ít nhiều
Dỗi hờn gối giường chăn chiếu
Đêm nghiêng bên nào cũng thiếu
Giọt thương chảy đứng chảy ngồi.
Rét se biên giới anh ơi
Quê nhà nhíu da thiếu phụ
Nhớ ùa về tim lủ khủ
Trách chín thương vạn lần mười
Ai buông khúc người xa người
Đòi yêu chi mà lắm tội
Lọ mọ tình len tóc rối
Để môi thèm một bờ môi.
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà