Mình ơi dìa bớ…bớ mình
Hôm qua vịt đói chết sình dưới ao
Heo trong chuồng cũng nhao nhao
Nhớ mình eng éc vừa gào vừa la.
Dìa đi mình ới mình à
Đang đêm Út Mót khóc ba bốn lần
Nửa khuya tốc chạy ra sân
Dậm chân rồi hỏi trăm lần “cha đâu?”.
Ngoài vườn chim chích chim sâu
Điểm danh thiếu một, đêm rầu rĩ đêm
Nhớ về chật ních như nêm
Mình ham vui để tui đêm gánh buồn.
Tui Nhĩ Cán, mình Chuồn Chuồn
Khi vui mình đậu khi buồn mình bay
Tui mà sớm biết như này
Thì chẳng gật, cho thầy lầy ế chơi.
Nỉ non ngon ngọt trổ mòi
Tui ưng giờ bỏ choi loi một mình
Biết hồi đó cứ mần thinh
Chín lơ chín lửng thúi ình cũng cam.
NHĨ CÁN VÀ CHUỒN CHUỒN
Tác giả Trần Ngọc Hoà