Mẹ đâu đã nói gì nè
Chỉ áo tơi với nón mê dãi dầu
Cánh cò vỗ nhịp ca dao
Đủ quê rót những ngọt ngào, mênh mông.
Chỉ hoàng hôn thả sắc hồng
Và em gánh lúa eo cong qua cầu
Lá gió đã phải lòng nhau
Đủ chiều gieo cả vạn câu thơ tình.
Bé ngồi, đôi bím tóc xinh
Tiếng ê a đọc lúc bình minh lên
Đàn gà mổ thóc kế bên
Hậu vườn rau nhỏ làm nền, đủ quê.
Cha cặm cụi vá bờ đê
Kề bên mẹ vấn thuốc rê loa còi
Gu cha hút phải bập môi
Mắt ôm lúa, khói phả trời, đủ quê.
Đâu cần định nghĩa làm gì
Chỉ bấy nhiêu đã là quê hương rồi
Cánh đồng, mẹ, với em thôi
Đủ anh gieo cả một trời văn thơ.
ĐỦ
Tác giả Trần Ngọc Hoà