Góc quê khói đốt đồng màu tro xám
Cá ai kho gió thơm chiều chạng vạng
Nhà hàng xóm có đôi.

Nhớ đã chín rồi!
Nhành thủy chung bên hè e ấp nở
Gió nói gì mà lũy tre cong mình hớn hở
Để rớt một lá tình trên lưng chị Vàng Anh.

Nắng miền tây vàng chanh
Sao em không về để nhành anh trĩu nhớ
Hoa yêu vạch lòng ra nở
Rộ cả vườn chiều.

Nước nổi loang đồng vẫn khát một dòng yêu
Bởi vắng em nên mái quê chừng quay quắt
Khúc đợi chờ dìu dặt
Nhớ xâm thực khối tính.

Đêm mái tranh thẻm lắm tiếng ơi mình
Ta bên nhau nghe hương đồng thơm thả
Có dáng mẹ còng lưng bên đám mạ
Có dáng cha nhịp theo tiếng giã bàng.

Trinh nữ xoè hoa khoe tím dịu dàng
Để bụi ô rô vặn mình dưới dòng nước lở
Con cuốn chiếu cuộn tròn nỗi nhớ
Về nghe em nhớ đã chín muồi rồi.

CHÍN MUỒI NỖI NHỚ
Tác giả Trần Ngọc Hoà