“Mình ơi! Con vịt chết chìm
Thò tay tui vớt, lìm kìm cắn tay”
Ca dao bà chế còn đây
Mà người biền biệt, thương trầy truột thương.
Cái ngày bom dội quê hương
Tui sa trường sống, hậu phương bà lìa
Cái ngày con cá lia thia
Níu cây lúa khóc, đau lìa lặt đau.
Cái ngày ngọn chướng thổi sâu
Quăng qua quật lại nỗi sầu chiến tranh
Hoa quê tên gọi lục bình
Tả tơi cánh mỏng giữa mênh mông dòng.
Câu ca dao vẳng bên sông
Cũng là ám hiệu cho đồng đội ta
Hoa sông nước, tím mặn mà
Vừa trôi vừa nở để da diết tìm.
Nay tui hát “vịt chết chìm”
Quơ hoài chẳng thấy lìm kìm cắn tay
Phải người về dưới sông này
Ngăn không cho cá cắn tay chồng mình.
CÂU CA DAO KỶ NIỆM
Tác giả Trần Ngọc Hoà