Xưa người nói lối tui vô
Giọng chim hót, xuống cái hò ngọt ngay
Đồng đội vỗ rát cả tay
U Minh tràm cũng hương ngây ngất rừng.

Bài vọng cổ có lung bưng
Súng tim tím nở gió từng lọn se
Cong cong xuồng chở mẹ quê
Đôi bìm bịp đứng bờ đê kêu chiều.

Có chân cò bước lều khều
Bên chang chang nắng mạ dìu dặt xanh
Dáng quê phờ phạc chiến tranh
Co ro lọt thỏm giữa mênh mông trời.

Có hương mòi mặn trùng khơi
Mồ hôi đen bóng cha phơi lưng trần
Có hương bưởi có hương bần
Ruộng quê phèn đóng gót chân mẹ rồi.

Ngày bom thù xé vùng trời
Bài song ca đứt làm đôi cuộc tình
Người nói lối! đã…hy sinh
Tui ca vọng cổ một mình buồn xo.

BÀI SONG CA NĂM ẤY
Tác giả Trần Ngọc Hoà