Anh có theo về với em không?
Về vớt trăng mùa con nước nổi
Vớt tiếng cười chân quê đồng nội
Thả vào thơ.
Có về theo không để em biết mà chờ
Về bên bển bên nay hò qua đáp lại
Bơi xuồng đốt than bắt cua bắt nhái
Cá lóc nướng trui thơm nức cánh đồng.
Anh có theo về với em không?
Để mà biết điên điển vàng ra sao trong nỗi nhớ
Để mà biết thế nào là con trăng đi ở đợ
Cho sông nước miền tây.
Về cho biết hốc mắt mẹ sâu-gầy
Lưng còng tay với theo mái dầm khua nhịp
Về mà nghe tiếng rao quê da diết
Ai…dưa điên điển…hông?…
Em lớn lên theo từng nhịp mái dầm
Xinh mặn mòi trong lời rao của mẹ
Ký túc xá đêm nay nỗi nhớ nào len nhẹ
Nỗi nhớ vàng lắm
Vàng như bông điên điển mẹ hái chiều nao.
Anh có theo về với em không ?
Để mà biết
Mùa nước nổi quê em sướng khổ thế nào.
ANH CÓ THEO VỀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà