Ba trăm năm trước mà rằng
Nhiều cây giá mọc, rạch chằng chịt bên
Rạch chảy qua giá thắm duyên
Rồi thì Rạch Giá thành tên quê này.
Thuở thời hạn hán đất say
Ruộng khô lá bạc xót cay lòng đồng
Thuở thời chinh chiến cùm gông
Vành đai vàng vọt rộp phồng thịt da.
Hết rồi khói lửa can qua
Về đây lúa trải thảm ra gọi mời
Thảm vườn xanh đọ thảm trời
Chỉ vành đai với em thôi đã tình.
Một con rạch uốn quanh quanh
Mẹ và rẻ mạ đã thành quê hương
Một cầu dừa bắc ngang mương
Bà ba nón lá để vương vấn lòng.
Xứ là xứ rạch lượn vòng
Rạch chảy qua vùng giá mọc/ thành tên
Ba trăm năm trước tiền hiền
Là yêu tình đất dựng nên quê này.
Đêm Rạch giá, không men cay
Mà say trọn những dạn dày tầm cao
Bên phố biển hát rì rào
Bên biển phố đứng tự hào mà vươn.
Ai về Rạch Giá là thương.
AI VỀ RẠCH GIÁ LÀ THƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà