LỐI VÀO PHỤNG HOÀNG (câu 1- 4)
Hễ nhắc đến Đồng bằng sông Cửu Long
Mọi người hay gọi “Đất Chín Rồng”, “Miền Tây”, hay “Vựa Lúa”
Hổng hiểu thì nói tên gì mà sến súa
Khi hiểu rồi thì cái tên nào cũng ý nghĩa đậm…sâu.
Thiệt thà bậc nhứt
Mộc mạc, dễ gần, nghĩa nhân, chân chất
Như tình người tình đất thuỷ chung
Cứ đến thử đi
Đến một vùng quê mưa nắng chỉ hai mùa
Nơi mồ hôi ngào phèn chua mặn mẳn
Mà hạt gạo đồng bằng, cứ thơm bửng thơm bưng.
Ngoại nói cái tên nào cũng ý nghĩa đậm sâu nhưng hổng biết vì sao mỗi khi ai đó gọi xứ Đồng Bằng Sông Cửu Long bằng cái tên “Vựa Lúa”. Là lòng ngoại lại mềm ra như hoa cỏ, như dải mạ non đang dìu dặt gió nam . . .
VỌNG CỔ
1-…lùa.
Cái tên nghe mộc mạc quê mùa.
Đã nghe rồi là đằm sâu trong trí nhớ, nghe chơn chất thiệt thà lại thơm rặt mùi quê.
Hễ gọi đến là thấy no bụng à nghen, no trong nước no tràn sang thế giới.
Vừa gọi lên đã nghe hương vị đồng bằng, hương cần lao hương phù sa châu thổ.
PHỤNG HOÀNG (câu 5 – 8)
Gọi Vựa Lúa ơi!
Là dáng quê đã len chật trong lòng
Bóng mẹ quê úp mặt trên đồng
Vành nón bung, chứ tình người vẹn nguyên lành lặn
Kìa hoa hoa dừa, chung thuỷ với bờ quê
Kìa bóng cha, lưng trần nắng nhuộm
Da trùi trũi đen mà lòng ngọc lòng ngà
Bên áo ba ba, duyên dáng mặn mà.
2- Để có một cái tên thân thương “Vựa lúa”, song hành với “Miền Tây” hay tên gọi “Chín Rồng”.
Bao công sức nhà nông đổ xuống ruộng đồng.
Từ nắng khét lũ giông từ úng phèn ngập mặn, trí tuệ và sức người cải tạo đất hồi sinh.
Xé cái rào bao cấp quẩn quanh, từ cây lúa cứu đói nay vươn tầm thế giới.
Bốn mươi sáu năm từng ngày đổi mới, vựa lúa đồng bằng ngày một ngút cao.
BẮN NHẠN
Người Miền Tây khó khăn không ngại
Khổ gồng vai gánh nước non
Bầu bí luôn thương câu chung giàn
Lòng người hào phóng bao dung
Tình người son sắt thuỷ chung
Ngày là ngày nơi đây
Giông mưa cuồng nộ khổ tràn mi cay
Hầm, rừng, cơm vắt, lung bưng
Cánh đồng rưng rức bom rung
Kiên trung trỗi dậy trong từng người dân
Chung tay đuổi giặc giữ gìn non sông.
5- Thiệt ra xứ Đồng Bằng Sông Cửu Long không chỉ nổi tiếng về “Vựa Lúa”. Còn nhiều Vựa lắm nghen. Vựa thuỷ sản, Vựa trái cây, Vựa nhân nghĩa, Vựa chân…
VỌNG CỔ
5- …tình.
Xứ sở của loài hoa vừa trôi vừa nở hết mình.
Xứ sở của những anh hùng chân đất, móng giắt phèn mà khí phách chẳng thua ai.
Xứ sở của bao lỗi lạc anh tài, xứ sở của những đàn ong biết xung phong đánh giặc. Của chiếc nôi đơn ca tài tử, của niềm tin trong câu vọng cổ ngọt muồi.
LÝ NĂM CĂN
Về đây ngắm cánh đồng quê
Màu xanh quấn lấy chân đê
Đâu đó chảng ba canh khuya
Cò ru khúc ru tình mẹ
Về bên cánh võng tràm đưa
Ầu ơ sớm nắng chiều mưa
Nước đỏ tràn bưng
Thương quá lòng rừng.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Hễ ai đó nói chuyến này tham quan “Vựa lúa”
Là biết tới Miền tây hay đất chín Rồng.
Yêu sao Vựa Lúa đồng bằng
Gieo mồ hôi với chuyên cần gặt nên
Mỗi ngày thơm ngọt chất lên
Bên vựa lúa, ta vựa thêm tự hào.
VỰA LÚA
Tác giả Trần Ngọc Hoà