NGÂM THƠ
Thương rồi một tiếng dạ thưa
Ở nơi phố núi có cơn mưa trôi buồn
Mê rồi khí phách can trường
Ta về cụng với Thất Sơn chén tình.

LÝ PHƯỚC CHÂU
Trong nắng màu tươi mới
Đi giữa lòng phố hoa
Quê An Giang ngày hội
Nụ cười rạng rỡ thắm môi
Gương mặt quê đó rất tươi
Ta từ xa tìm về đây
Ngắm quê Thất Sơn mà say
Áo xanh mới tinh vừa thay
Điệu lý ai vừa ca
Nghe xuyến xao lòng ta
Thăng trầm cùng năm tháng can qua
Quê vượt ngàn gian khó bôn ba
Để nay có được gương mặt ngời như hoa.

Điệu lý đưa ta đến một vùng quê có dải Thất Sơn muôn đời thuỷ chung bên những cánh đồng mênh mông bát ngát. Có những dòng kênh trong lành ngọt mát uốn lượn quanh năm vũ điệu thanh…

VỌNG CỔ

1- …bình. Có những đời hoa trung liệt nở quên mình. Có vàm Nao nối đôi dòng thương nhớ, để sông Hậu sông Tiền cả đời nợ duyên nhau. Có những lọn sóng thăng trầm dâu bể bể dâu, cuốn ra biển tây hết những lo rầu, bồi đắp ngọt ngào đến tận ngàn sau, để hoa màu quanh năm tươi tốt.

VĨ TRĂNG THU
Lời ca dẫn lối ta về
Đồng xưa úng phèn ngập mặn
Trèo lên thiên cấm sơn kìa
Nắng mưa đạo đời hư thực
Nằm trên đá nghe
Tuồng xưa tích quê

(Về câu 2) Đất này xưa thưa thớt dấu chân, núi rừng hoang vu đồng bưng cỏ lác.
Qua bàn tay người giờ là miền thơ nhạc, là dáng đứng kiên cường là gương mặt phồn vinh.

HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Về An Giang nghe câu hò ai thả
Ngọt từ sông Hậu ngọt qua cả sông Tiền
Ngắm bông điên điển thiệt duyên
Thân dầm trong nước bạc ơ hò…
Hò ơ…
Thân dầm trong nước bạc cành ngoi lên trổ…vàng.

5- Mặt trời vừa hửng phía xa xa em dẫn tôi ra thăm cánh đồng bạt ngàn hương lúa chín. Em nói! Nông dân An Giang đã gieo hạt cần cù và cấy bằng tình yêu quê hương sâu nặng để mỗi năm vựa lúa thêm…

VỌNG CỔ

…đầy.
Em cười! nụ cười nhà nông lấm đất quê này.
Em ơi! em đã gieo vào tôi một tình yêu da diết, cấy vào tôi mầm chân chất của nhà nông.
Và tôi đã mơ, mơ về một cánh đồng, cánh đồng hạnh phúc lúa quằng bông trĩu hạt. Có bìm bịp gọi thương có cánh cò cánh vạc, ngày vỗ nhịp ca dao đêm cất giọng ru hời.

LÝ NĂM CĂN
Ầu ơ…mảnh đất này xưa
Rừng bưng cỏ lác hoang vu
Thú dữ núi cao thâm u
Lòng quê biết bao vết trận
Ngày quê vui khúc đoàn viên
Ầu ơ. . . núi đứng kề bên
Lúa trổ bình yên
Kênh chảy dòng hiền.

(Về xề câu 6)
Em kể tôi nghe chuyện chàng nhà nông Việt
Yêu nàng nhen Khơ Me khó tính mà thơm lừng.

Tôi cũng kể em nghe câu chuyện thiệt là tình
Chuyện con cá linh phải lòng bông điên điển
Từ Mê Kông nó xuôi dòng sông Hậu
Về ngắm hoa vàng nở trên nước bạc, rồi yêu.

VỀ VỚI THẤT SƠN
Tác giả Trần Ngọc Hoà