NHẠC
Nữ: Hai chúng ta đã yêu nhau nồng nàn
Nhưng lấy gì để minh chứng con tim
Anh hứa đi anh, hứa với em một lời
Dù chỉ một lời để em vững lòng hơn.
Nam: Em chớ lo chi trái tim anh luôn một lòng
Không bao giờ lại đổi trắng thay đen
Anh hứa với em sẽ yêu em trọn đời
Tròn một đời mình bên nhau mãi không rời.
Nữ: Anh có thấy gì không? Hoàng hôn vẫn thả tím hồng pha, như còn chưa muốn rời xa luống cà vồng ớt. Bởi còn luyến lưu những non xanh mà mượt của một miền quê mưa nắng chỉ hai…
VỌNG CỔ
1- …mùa.
Nam: Để cảnh sắc cứ lung linh trong muồi ngọt câu hò.
Nữ: Hò ơ…
Hỏi hoàng hôn mai chiều gặp lại
Có xa lâu bao giờ mà luyến mà lưu
Hỏi cò cõng nắng đi đâu
Để chiều nhuộm tím nỗi sầu trong em.
Đôi khi biết mình đã hiện diện trong tim
Nhưng vẫn muốn nỉ non nũng đòi anh câu hứa.
2-
VĨ TRĂNG THU
Nam:
Rằng anh xin hứa trọn đời
Yêu em không hề phai nhạt
Rằng luôn chung thuỷ vẹn gìn
Trong tim em là số một
Nữ:
Thiệt hông? Anh nhớ nghen
Rằng mong anh chớ quên.
(Về vọng cổ câu 2)
Nam: Em nhìn kìa! Cò mượn nền trời kí hoạ đồng quê, thi trắng với bông tràm bên rừng chiều vũ khúc.
Nơi chảng ba có mái nhà hạnh phúc, có nụ hôn đời ướp ngọt vị phù sa.
NHẠC
Nữ: Ôi bao lời đầu môi vẫn luôn thường gian dối
Có ai mà tin hết những câu hẹn hò
Nam: Anh xin thề cùng non ngàn cùng biển khơi
Không bao giờ gian dối lọc lừa em ơi.
Nữ: Hai chúng ta dẫu cho nay còn nghèo
Em chẳng sợ điều gian khổ gieo neo
Nam: Em ước mong sao chúng ta luôn thuận hoà
Nữ: Dù đời nghèo mà tình yêu mãi mặn mà.
Nam: Em ơi dù cò có cõng nắng đi đâu sáng vẫn vỗ nhịp ca dao chiều vẫn bay về tổ ấm. Nơi có có dòng Cửu Long ướp phù sa tưới tắm, tẩm vào da vào thịt đứa quê…
VỌNG CỔ
5-…mùa.
Nơi nam non vờn ngọn cỏ nô đùa.
Nơi cội bần vẫn chung tình bên mé quê kinh rạch, nơi bìm bịp vẫn kêu chiều khi con nước vừa lên.
Nữ: Nơi điên điển vàng soi nước nổi mông mênh, nơi có chiếc cầu tre chiều mẹ về trĩu gánh.
Nam: Nơi dòng dọc xây những công trình bằng cỏ mặn, nơi có lu nước tình thương ai đó đặt ven đường.
LÝ MỸ TRÀ
Nữ: Dẫu gieo neo/ vẫn luôn yêu/ bờ quê nếp nhà
Nam: Tình đôi ta/ là bài ca/ son sắt không phai
Nữ: Như cánh cò/ trong câu hò/ giãi dầu mưa nắng
Nam: Dẫu nếm bao ngọt đắng/ gió giông lòng vẫn
Yêu suốt đời/ chỉ em mà thôi.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Nữ: Đã yêu rồi chàng trai quê mùa chân chất
Da tẩm mùi quê mà cái bụng thiệt thà.
Nữ: Không là trời rộng bao la
Nam: Cũng là vồng đất, cho cà trổ bông
Nữ: Không là biển hay dòng sông
Nam: Cũng là ao nhỏ cho muống đồng khoe duyên.
THỀ NON HẸN BIỂN
Tác giả Trần Ngọc Hoà