Ráng chiều rọi má tui hồng
Chứ tui hổng phải muốn chồng à nghen
Đôi chim làm chứng đó chèn
Khơi khơi chọc ghẹo làm quen miết hà.

Ảnh mê tóc chẻ bảy ba
Ảnh mê cái dáng mặn mà của tui
Hôm qua đã tỏ tình rồi
Ngồi trên cỏ, nói một hơi thiệt dài.

Ảnh nói ảnh đã thương ai
Là thương tới bến hoài hoài hổng buông
Hổng phải như con chuồn chuồn
Khi vui nó đậu khi buồn nó bay.

Tui nghe cũng thấy bùi tai
Dòm kỹ cũng thấy bảnh trai đó chèn
Ngư phủ nắng gió nên đen
Nhìn lâu bắt mắt lại ghiền cho coi.

Tỏ tình ngọt quá đi thôi
Tui nghe như cả bầu trời đang yêu
Tại đôi môi ấy mọng nhiều
Nên anh muốn hoá ráng chiều tặng em

TẠI ĐÔI MÔI ẤY MỌNG NHIỀU
Tác giả Trần Ngọc Hoà