Cớ gì dăm ba hôm lại tha thẩn vào giấc mơ
Hỏi đám choại già, có thấy mấy anh chị vấn khăn rằn về hái
Bóng nước còn in lại
Chiếc bàn ba lô, tin chiến sự U Minh?

Ngắm chiếc xuồng Miệt Thứ chở khẳm tình
Ngắm bình rừng cắm đầy bông tràm trắng
Thương những đời hoa chân giát phèn tẩm mặn
Vẫn hết mình bung nở vì quê.

Cớ gì cứ lần mò vào ký ức chiến trường rồi nước mắt dầm dề
Vuốt chiếc áo bà ba đen, tay trái còn tay phải mất
Chỗ dành cho tim đập
Còn in một vết thù.

Cớ gì cứ vọng cổ buồn thả sông nước Xẻo Rô
Tiếng song lang gõ miết vào cửa nhớ
Ký ức đêm rừng bên hố bom nước đỏ
Ta năn nỉ Miệt xin hùn một Thứ để yêu em.

NĂN NỈ MIỆT XIN HÙN MỘT THỨ ĐỂ YÊU EM
Tác giả Trần Ngọc Hoà