Lối vào PHỤNG HOÀNG (1- 4)
Những cơn giông giờ này còn chưa chịu thôi sa
Dù chướng non đã se da lành lạnh
Mùa nhiễm dịch, mùa không thu hoạch
1- Để Lau Sậy bạc đầu bông lả tả lìa . . . cây
Cánh gầy bay chấp chới
2- Con đưa tay hứng mà không tới
Đường về nhà mình, bỗng xa quá chừng xa
3- Mà thật ra, đâu có bao xa mà như vạn dặm quan hà
Ngõ ngách giăng dây những con đường lập chốt
4- Vắng bước chân người, nụ cười lạc mất nơi nao.
Tây Nam ngày ngọn gió đi ngang hôn nồng nàn lưng núi. Mây viễn biên gió vo tròn từng búi, như tóc mẹ quê guộn rối bên..
VỌNG CỔ
1- …chiều.
Để lòng con thêm nhớ thương nhiều.
Dáng cha mẹ bên biền Lau Sậy, chiều hoàng hôn tím đỏ hồng pha.
Cha vá nón cho mẹ, mẹ vấn thuốc cho cha, câu vọng cổ ai ca thiệt ngọt thiệt muồi. Bên nhau bao mùa nón rách mình ơi!, mà lòng người vẫn vẹn nguyên tươi mới.
PHỤNG HOÀNG (từ câu 5 đến câu 8)
5- Xưa thiếu phụ phơi bông
Phơi niềm mong với nỗi nhớ thương chồng
6- Bên vạt nắng miền tây, bên gió chướng thổi sòng
Ngồi bó nhớ bện thương, ai..mua chổi bông lau đẹp
7- Chắt mót dụm dành từng cắc bạc nuôi con
Chờ khúc đoàn viên để Sậy Lau mùa sau thu hoạch
8- Bông sẽ không trông ngóng đến bạc đầu
Mắt biền bưng, cũng thôi không buông ánh nhỉ nhầu.
2- Cha rất thích chiều buông nằm ngửa mặt, nghe gió vi vu tấu khúc nhạc không lời. Thưởng thức ngàn Lau vẽ thư pháp trên nền trời.
Mẹ thì thích những bông mườn mượt, vừa nặng vừa dày bện chổi thiệt đã tay.
Con lại khoái mùa chướng già lay, bông trắng lìa cây bay bay trong gió.
Đâu biết rằng mùa thu hoạch đó, lau sậy bạc đầu vì mẹ cắt có mình ên.
PHỤNG HOÀNG (từ câu 9 đến câu 12)
9- Rồi một ngày, tháng tư về
Lòng mẹ hết héo hon
10- Vợ được ôm chồng, cha trìu mến hôn con
Mùa đủ vợ chồng, mùa vui gặt bội thu
11- Dưới ráng chiều quê
Mẹ lại vấn thuốc rê, cha lại vá nón bung vành
12- Con nhổ chưn lớn nhanh thành chiến sĩ
Đã hai chục năm rồi, canh biển trời, trấn giữ biên cương.
5- Hơn bốn mươi sáu năm Tổ quốc sạch bóng xâm lăng và đã hết rồi cảnh tiễn đoàn quân đi chiến đấu. Nay chúng con lại ra trận với tinh thần quyết tâm nung nấu vì cuộc hồi sinh chung một câu…
VỌNG CỔ
5- …thề.
Ngày giặc dịch lùi xa chúng con mới quay về.
Cuộc chiến hôm nay không bom rơi đạn nổ, mà đau khổ chất chồng bao mất mát hy sinh.
Dù là đi chợ mua hàng hay cứu giúp bệnh nhân, nhiệm vụ nào cũng vì dân vì nước. Người quân nhân luôn lao mình về phía trước, tim quân nhân đâu chỉ đập cho riêng mình.
6- Mọi năm giờ này cha lựa đám sậy già cắt dìm dưới mé kinh, đợi sa mưa cặm gò sạ lúa.
Ngày cách ly dây giăng khắp ngõ, khúc Phụng Hoàng cũng trắc trở bôn ba.
Giãn cách nhưng tình người gần lắm chẳng xa, con chỉ lo gió tạt cánh sậy già chấp chới.
Biết cha mẹ còn được bao nhiêu mùa chướng thổi, cặp bần mé kinh tuổi đã chống gậy rồi.
Mùa không thu hoạch mùa đau
Để cho lau sậy bạc đầu mắt cay
Niềm tin chiến thắng trận này
Con về ngắm tóc mẹ bay trong chiều.
MÙA LAU SẬY BẠC ĐẦU
Tác giả Trần Ngọc Hoà