Bút danh: Hoa Hồng

Thẻ: lời yêu miệt vườn

Lời Yêu Miệt Vườn

Hàng ớt đong đưa bởi gió đưa
Má Bậu hồng có phải bởi nắng trưa
Hay bởi sợi tơ trời cột cái duyên cái nợ
Tại ánh mắt ai đăm đắm trên đọt dừa.

Bậu ơi! Đừng giận bình tĩnh nghe Qua thưa
Qua leo cây dừa đã ba mùa sầu riêng rụng
Tại cái lúm đồng xu làm cho Qua điêu đứng
Nhớ đứt ruột lòi phèo
Ngắm bậu xíu cho lòng Qua vơi bớt cái quạnh hiu.

Qua muốn hái tặng ai năm tháng dặt dìu
Về với Qua nghe Bậu? Mái nhà tranh hai mái đầu
Đọt choại đọt xoài cá rô kho tộ
Đêm thả xuồng xuôi kinh rạch nằm ca vọng cổ
Qua hái trăng vàng cho Bậu bẻ lá đa quạt buổi trua hè Bậu có chịu hôn?

Đêm hôm dạ thấy bồn chồn
Qua ra bờ kinh ngồi thả hồn qua bển nghe tim mình chộn rộn
Để ý Bậu tính ra cũng lâu bộn bộn
Vậy ma Bậu cứ ngó lơ để Qua buồn Qua giận, Qua trách ông trời đối với Qua tệ hơn lũ chàng hiu.

Nói thiệt nha, cái mặt Qua mà buồn giống y cái bánh bò thiu
Chứ Bậu nghĩ coi ếch, nhái ễnh ương còn có đôi có bạn
Con vịt trời còn biết bẹo dạng rỉa lông
Con trai miệt vườn suốt ngày còng lưng cuốc đất tỉa trồng
Tại dang nắng hơi đen chứ dòm kỹ cũng bảnh trai chứ bộ.

Có lần Bậu hỏi trái tim qua có mấy lỗ ?
Thiệt tình hỏng biết ,chỉ biết nó rung mới lần đầu
Nhà Quê mà! Bậu muốn nói gì thì cứ huỵch tẹc đừng có móc méo nổ vỏ vọt chạy vòng vòng
Xới luống nào là dứt điểm luống đó cho xong
Qua nóng cái lòng, còn Bậu cứ thong dong hồi sau mới phân giải.

Nhà Qua nhà Bậu cách không đầy hai mươi sải
Bậu chàng ràng chi để bận rộn trái tim Qua
Ừ đi Bậu mai tía má sang nhà
Mùa sầu riêng, đủng đỉnh treo rèm mình nên duyên chồng vợ.

Bậu cười
Tại cái sợi tơ trời cột cái duyên cái nợ
Tại ánh mắt ai đăm đắm trên đọt dừa
Bậu cười,
Trùm quá ! chỉ ló có hai cái răng thưa
Bậu nè !
Tại gió đưa nên hàng ớt mới đong đưa chứ bộ.

LỜI YÊU MIỆT VƯỜN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Lời Yêu Miệt Vườn

NGÂM THƠ

Nhành bưởi đong đưa bởi gió đưa
Má em hồng có phải bởi nắng trưa
Hay bởi sợi tơ trời cột cái duyên cái nợ
Tại ánh mắt ai đăm đắm trên đọt dừa.

Chầm chậm nghe anh thưa anh leo đọt dừa để ý em đã ba mùa bưởi chín. Tại cái lúm đồng xu làm cho anh điêu đứng áo bà ba cánh môi mềm đỏ lựng như hoa mùa xuân nở rộ bung…

VỌNG CỔ

1- …chiều.
Anh leo lên trển là muốn hái tặng em năm tháng dặt dìu.
Để anh níu ánh trăng cho em bẻ lá đa làm quạt, mát cái buổi trưa hè em có chịu hôn? (-).
Với lại hổng biết sao dạ cứ bồn chồn, anh mới leo lên đọt dừa ngồi thả hồn qua bên bển.
Biết nhau lâu bộn rồi mà em cứ ngó lơ hoài, để trái tim anh cứ suốt ngày đau âm ỷ.

NÓI DẶM

Có lần em cắc cớ hỏi trái tim anh có mấy lỗ?
Nói thiệt lòng anh có biết chi đâu
Anh chỉ biết nó rung mới lần đầu
Hễ cứ thấy bóng em là nó đập xà lai loạn nhịp
Em muốn nói gì thì nói phứt đi cho kịp
Đừng nổ vỏ vọt chạy lòng vòng tội anh lắm em ơi
Anh xới luống nào là dứt điểm luống đó cho rồi
Còn em cứ thong dong hồi sau mơi phân giải.

2. Nói thiệt nha, cái mặt anh mà buồn nhìn y như trái bí, còn cái mình tương tư nên mỏng như cánh chuồn chuồn.
Anh ngồi mình ên anh ngắt cái cọng buồn.
Cọng buồn anh ngắt anh quăng nhưng mà còn cọng nhớ, gió nhớ tạt cong chiều để hoàng hôn tím rịm hà em ơi (-).
Dừa xoã tóc gội mưa để lòng anh nhớ chơi vơi, nói thiệt gió nhớ còn dật dờ huống hồ chi bão nhớ.
Con chuồn ớt còn biết đa tình chờn vờn bên hàng bông mắc cỡ, anh bảnh tẻng vầy bộ hổng biết yêu sao?.

NÓI LỐI

Em nghĩ coi ếch nhái ễnh ương còn có đôi có bạn
Con vịt trời còn biết bẹo dạng rỉa lông
Con trai miệt vườn cong lưng cuốc đất tỉa trồng
Tại dang nắng hơi đen chứ dòm kỹ cũng bảnh trai chứ bộ.

Ừ nghen em mai tía má sang nhà mình nên duyên chồng vợ. Ngày vun xới chăm vườn đêm thả xuồng xuôi kinh rạch nằm ca vọng cổ ngôi nhà nhỏ xinh xinh với hai trái tim . . .

VỌNG CỔ

5- …vàng.
Đám cưới nhà quê mộc mạc mà rộn ràng.
Anh hái cặp bưởi Năm roi làm quà ra mắt, vòng hoa cô dâu kết bằng bông bưởi trắng tinh khôi (-)
Nghĩa vụ đời trai với quê hương anh đã làm tròn rồi, nay trở về xây dựng gia đình tăng gia sản xuất.
Từ khối óc bàn tay cần cù góp sức, đưa quê hương đổi mới đẹp giàu.

6. Em cũng thấy rồi đời sống của bà con mình phơi phới đi lên, Bình Minh hôm nay trái quằng cành cây trĩu quả.
Bưởi Năm roi múi dày ngọt lạ, cam sành mỏng vỏ to tép đó nghen (-)
Đường bê tông chạy mút mắt đó chèn, Mỹ Hoà xã bưởi nổi tiếng rồi chứ bộ.
Anh nói thiệt lòng chứ đâu phải nổ, em gật đầu thử coi là thành nàng dâu xứ miệt vườn.

Chèn ơi! cười gì trùm quá chỉ ló có hai cái răng thưa
Tại gió đưa nên chiếc lá dừa mới đong đưa chớ bộ
Tại cái sợi tơ trời quến cái duyên cái nợ
Tại nhớ cứ trổ buồng nên anh muốn vợ đó em ơi.

LỜI YÊU MIỆT VƯỜN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.