Lần theo lời ru con ngược về Vĩnh Thuận
Đường bay mang tên nỗi nhớ của sẻ nâu
Đường bay về cội nguồn tiên tổ
Gặp dòng Chắc Băng / Nơi tập kết năm nao cha từ biệt nội / xuống tàu.

Trời nước đã chụp lại khoảnh khắc một chín năm tư
Hai ngón tay hẹn hai năm về lại
Ơi dài chi mà mà lão tràm đã da mồi chống gậy
Sẻ cha mới dẫn sẻ mẹ sẻ con, lóc nhóc bay về

Dụi đầu vào quê
Se sẻ có khóc đâu, chỉ tại trời Ranh Hạt cứ rấm ra rấm rức
Vĩnh Thuận với ta tự thuở nao đã thâm tình cốt nhục
Bao năm bay đi sinh nhai, giờ mới dịp tìm về.

Cớ chi mà nắng năm nẳm lăm le dè Chắc Băng mà nướng nước
Nỗi buồn vô cớ xâm lăng
Để lửng lơ treo bóng tràm Ban Biện Phú
Để mộ tập thể bao năm nỗi đau xé còn càn.

À ơ . . .
Gió phương Nam ngọn dài ngọn vắn
Gió xứ Bắc ngọn cạn ngọn sâu
Cha đi tập kết đã lâu
Mà mùi phèn váng vẫn bám sâu trên da mình.

Con dựa lưng quê sụt sịt
Ướm chân lối cỏ cha đi
Câu ru hôm nào xứ Bắc
Nuôi con khôn lớn tìm về.

KN chuyến thăm Vĩnh Thuận.
19/4/2023

ĐƯỜNG BAY MANG TÊN NỖI NHỚ
Tác giả Trần Ngọc Hoà