NGÂM THƠ
NAM: Mây chiều nay, mọng nước rồi
NỮ: Sầu giăng tứ phía nên trời làm mưa
NAM: Sông quê bến hẹn ngày xưa
NỮ: Mình tôi vọc nhớ vừa lòng ai.
LÝ SON SẮT
NAM: Trên bến sông ai chờ
Con nước trôi lững lờ
NỮ: Chiều lục bình trôi trôi
Màu tím buồn chơi vơi
NAM: Anh bước đi theo người
Mà tim nghe đớn đau tơi bời
NỮ: Chiều nay đoá hoa quê buồn
Buồn tình xa – nên tím hơn cả hoàng hôn
NAM: Ngày anh bước đi theo người
NỮ: Chùm hoa quê héo hon…không còn tươi.
NAM: Đừng khóc nữa em ơi! đừng để cay đắng tràn môi bởi vì chứ hiếu thôi nên cam đành người một lối. Cho anh xin được lau lệ chia phôi, và ngàn lần xin lỗi, đừng hỏi tại làm sao…và cũng đừng hỏi bởi vì đâu mối duyên đầu tan vỡ – Đành thôi em ơi! đành ta chia phôi…lòng đau xót khôn nguôi, bởi tiếng đời tham sang phụ khó, ham đài các kiêu sa mà gieo khổ cho…
VỌNG CỔ
1-… người.
NỮ: Anh gặt hạnh phúc cùng ai, còn tôi đếm khổ bên trời.
NAM: Em đếm khổ trong cơn mưa rả rích
Anh có hơn gì vọc buồn trong vũng sầu đêm.
NỮ: Càng cố quên lòng lại càng nhớ nhiều thêm
Mối tình đầu tiên của tuổi học trò.
NAM: Áo trắng sân trường tuổi mộng tuổi mơ
Lời tỏ tình bằng thơ lén kẹp vào trang vở.
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
NỮ: Nhắc chi thêm buồn – người ơi – cho sầu rơi
Đắng môi nhói lòng – má hồng – phôi phai còn đâu.
NAM: Đau – Anh nghe lòng nhói đau – ước mơ ban đầu
Hẹn hò cùng nhau – ngày xe hoa – rước em về làm dâu.
2- NỮ: Đã hẹn cùng nhau ngày anh làm chú rể
Áo dài khăn đóng chân quê, màu đất quê mình.
NAM: Áo cô dâu màu hoa tím lục bình.
NỮ: Đủng đỉnh giăng kết mành cổng cưới
Cô dâu dịu dàng bên chú rể mộc mà sang.
NAM: Một sắc màu dân dã toả lan
Còn hạnh phúc nào ngọt ngào hơn thế.
NỮ: Nhưng trời ơi! Giờ người đi bên chú rể
Là một dáng trang đài mà không phải là em.
VĨ TRĂNG THU
NAM: Nhìn em — đôi mắt rưng sầu
Lòng anh – nghe chừng thắt quặn
NỮ: Từ nay – đôi lứa đôi đường
Mình tôi – gánh sầu bao chặng
NAM: Thôi về đi – hỡi em
Đừng nhìn theo…đau xót…thêm.
5- NỮ: Người hãy cứ đi đi đừng ngoái lại làm chi hãy để tôi được nhìn lần cuối một bóng lưng qua giọt lệ sầu bi của người từng thầm thì vào tai tôi nói rằng yêu tôi nhất. Bóng lưng ấy hôm nay không phải khoác chiếc áo dài màu của đất, mà khoác lên chiếc áo kẻ vong…
VỌNG CỔ
5- …tình.
NAM: Anh bước đi mà nghe rệu rã lòng mình.
NỮ: Đoá lục bình vẫn vạch lòng ra nở
Tím cả lòng chiều mà sao không níu được bước người đi
NAM: Con thuyền tình đã rời bến sông quê
Vì chữ hiếu nên anh thành người phụ rẫy.
NỮ: Phụ đoá hoa quê rước về kiêu sa lộng lẫy
Để hoàng hôn cũng tím rịm buông buồn.
MÁI AI
NAM: Người đi rồi – Người ở lại
NỮ: Ôm khổ một mình
Ngồi trách kẻ phụ tình
Phụ một đoá hoa quê
NAM: Cho anh – lau lệ sầu bi
NỮ: Thôi người cứ đi đi
Hãy để – tôi một mình
Trôi dập dềnh lênh đênh
NAM: Lòng anh đau như thể
Có ai xé ai dầm
Ai cắt ai bằm
Mưa lạnh lòng lâm thâm.
NỮ: Người đi trong hạnh phúc
Con tôi nở tím sông chiều
(Trở về vọng cổ)
NAM: Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi
Quên anh đi cho đời bớt tội tình.
NỮ: Làm sao xoá được bóng hình
Mà tim đã khắc mối tình đầu tiên
NAM: Đổ thừa không nợ không duyên
NỮ: Đồ thừa giông lốc nên thuyền tình dạt xa.
ĐỔ THỪA
Tác giả Trần Ngọc Hoà