(Lối vào) NGỰA Ô NAM

Hai án tử hình của bọn thực dân
Dành cho chàng trai cầu ông me ngày ấy
Không ngăn được dòng yêu nước đang nồng nàn chảy
Trong trái tim người vì Tổ quốc quên…thân.
Trái tim người vì nước vì dân
Đập nhịp quê hương, nhịp hào hùng của dân tộc Việt nam
Một nhịp phách hiên ngang
Án chém xà lim vẫn không khuất phục
Từ hăm he mua chuộc đến nhục hình
Khảo tra xiềng xích gông cùm
Vẫn không hề lay chuyển được niềm tin
Về Đảng cộng sản quang vinh
Vẫn còn đây khí phách Phạm Hùng
Đấu tranh đòi sự sống đến cùng
Đấu tranh vì dân tộc
Đấu tranh vì độc lập tự do.

Nghiêm lặng trước tượng ông con cảm nhận một đôi mắt của tình thân ấm nồng nhân nghĩa. Ánh bao dung toả về mọi phía, tia trung trực hiên ngang của người con ưu tú đất Long…

VỌNG CỔ

1-…Hồ.
Lòng chúng con luôn yêu kính tôn thờ.
Một Nguyễn văn thiện không cúi đầu trước ngục tù côn đảo, một Phạm Hùng đầy mưu lược trong công cuộc đánh đuổi xâm lăng.
Một Lãnh đạo chủ chốt của những người cộng sản Miền nam, với ý chí tiến công và nghị lực phi thường.
Anh cả của lực lượng công an nhân dân, cố chủ tịch của lòng dân và đất nước.

2- Hàng me trái đong đưa trong gió chiều xanh mướt, chiếc cầu nhỏ thân thương và con rạch Long Thiềng.
Là tiếng quê hương nâng bước đời trai trong lao khổ xích xiềng.
Đưa tấm thân nhỏ bé gầy gò hứng chịu, nhận nhục hình thay cho đồng chí anh em
Giữ tinh thần thép của một Đảng viên, lãnh đạo chi bộ nhà tù đấu tranh đòi sự sống.
Một lãnh đạo tài ba với tầm nhìn chiến lược, trong hai cuộc kháng chiến trường kỳ đuổi giặc giữ quê hương.

LÝ BÔNG DỪA

Ông về – về mở khạp gạo nhà
Gạo đâu không thấy, thấy em của mình đói meo
Nặng lo, đất nước mới thanh bình
Bao nỗi nhọc nhằn, đối mặt muôn vàn khó khăn
Làm anh, làm lãnh đạo cấp cao
Để em đói lạnh, dân nghèo ông đau.

Ông ơi! trong bảy mươi sáu mùa xuân ông có được bao lần đêm yên giấc. Mười lăm năm khổ sai ba mươi năm kháng chiến chống thực dân và đế quốc, ngót mười ba năm tất bật với dân…

VỌNG CỔ

5- …mình.
Đối diện với những khó khăn của một đất nước mới hoà bình.
Tóc màu mây không một ngày ngơi nghỉ, luôn đứng mũi chịu sào dù gian khó chẳng than van.
Ngục tù đã thử sức binh lửa đã thi gan, bần hàn không chuyển lay phú quý vô phương quyến rũ.
Không khuất phục trước bạo tàn uy vũ, đặt hạnh phúc nhân dân trên hạnh phúc riêng mình.

NGÂM DẶM

Gió gom hết những can trường
Ướp cho cây trái quê hương ngọt ngào.

6- Con kính cẩn dâng người bài vọng cổ quê hương, có chiếc cầu Ông Me chở giọng cười giòn tan của cậu bé mê đờn ca tài tử.
Có ông chủ tịch hội đồng bộ trưởng tìm cách lo cho dân thoát khổ, trong cuộc đổi mới bắt đầu với bao nỗi khó khăn.
Tuổi thất thập cổ lai hy, vẫn vắt kiệt sức chỉ vì thương dân, yêu đất nước.
Dạ chất chân mà nhân cách lớn, áo vải bình dân mà uyên thâm đức tài.

Ông như cò xoãi trong bao la
Giữa đời cõng biết bao là gian lao
Sử sanh ông để tự hào
Lòng dân ông rót ngọt ngào yêu thương.

DÂNG NGƯỜI BÀI VỌNG CỔ QUÊ HƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà