Làm dâu Phú Thọ làng nghề
Tui ghen với cả bộn bề nắng mưa
Ghen từ cái đục cái cưa
Ghen qua tiếng đẽo, ghen từa lưa ghen.
Cọng buồn tui ngắt mình ên
Thả trôi, đêm lại cuộn lên dạt về
Bên kia ai xuống cái xề
Chồng mê tượng gỗ hơn mê vợ mình.
Da tui mướt rượt trắng tinh
Đồng tiền hai lúm, thân hình mi nhon
Eo cong, mông lẳn, chân thon
Chẳng nhìn đâu, cứ nhìn con gỗ kìa.
Thổi hồn vào gỗ rồi mê
Lóc lăn cùng cái làng nghề bao năm
Chạm lộng, chạm nổi chạm âm
Chạm luôn cả những thăng trầm bôn ba.
Một ngày tui bỗng ngộ ra
Cái đam mê ấy thiệt là đáng yêu
Bên nhau chạm sáng khắc chiều
Cùng quê hoàn tất một điêu khắc tình.
CÙNG QUÊ HOÀN TẤT MỘT ĐIÊU KHẮC TÌNH
Tác giả Trần Ngọc Hoà