NGÂM THƠ
Chỉ là một dải cù lao
Mà sao biết mấy tự hào quê ơi
Phù sa sông mẹ đắp bồi
Hiên ngang cây đứng giữa trời mà vươn.
LÝ SON SẮT
Trên bến quê tháng mười
Sông nước như reo cười
Gió hát lời thân thương
Đón Bác Tôn về quê hương
Đôi dép râu đã mòn
Áo sơ mi quần ka ki bạc màu
Nước mắt loang môi cười
Vòng tay run quấn quanh người thân
Cù lao ấm trong tim người
Dòng sông in dáng quê Mỹ Hòa Hưng.
Người guộn nhớ guộn thương trở về quê hương sau bao năm dài xa cách. Gọi hai tiếng quê ơi! mà lệ rời khóe mắt gần bảy mươi năm xa ruột thắt gan…
VỌNG CỔ
1- …bào.
Tiếng mẹ ầu ơ bên cánh võng ngọt ngào.
Quê đây mà Cù Lao Ông Hổ, Quê đây mà dòng sông hậu bụi tre gai.
Căn nhà sàn ba gian hai chái còn đây, bến đò xưa neo bóng trắng gầy.
Hàng ô môi trái trĩu quằn cây, ký ức tuổi thơ cứ dâng đầy nơi hốc mắt.
2. Dải đất cù lao bốn mùa xanh mát, đã nuôi lớn một tài ba lỗi lạc anh hùng.
Dòng yêu nước chảy trong huyết quản chàng trai Tôn Đức Thắng không ngừng.
Một chiến sĩ cách mạng của giai cấp công nhân của dân tộc và thế giới, một nhà cách mạng chính khách của Viêt Nam.
Lửa Ba son người khơi rực ánh hiên ngang, cờ Bắc Hải tung bay trên chiến hạm. Biến nhà tù khổ sai thành trường học cách mạng, Khí phách của người anh hùng xứ Mỹ Hoà Hưng.
LÝ CON SÁO
Cây…ô môi
Vẫn đứng giữa trời mà vươn
Này nhánh nhớ này nhánh thương
Bao năm thân cội đã già
Vẫn bung cánh nở đậm đà
Những tháng ngày Người bôn ba nơi xứ xa
Quê trong tim là muôn đóa hoa
Côn đảo xích xiềng đòn roi khảo tra
Sắc hồng ô môi nâng bước chân Người qua.
Có phải phù sa sông hậu đắp bồi cho cù lao những ngọt ngào nghĩa nhân chân chất. Nên Mỹ Hòa Hưng người cùng với đất mang khí phách hiên ngang, bất khuất kiên…
VỌNG CỔ
5- …cường. Đất nuôi cây mơn mởn xanh rờn. Mỗi độ xuân về hàng ô môi xòe cánh hồng trong nắng, vươn nở hết mình tô điểm cho quê hương (-) Tôn Đức Thắng người con của Mỹ Hòa Hưng, cống hiến cả cuộc đời cho quê hương đất nước, Với Việt Nam trái tim Người dâng Tổ Quốc, với quốc tế anh em sau trước vẹn tình.
6- LÝ BÔNG DỪA
Tuy giờ người đã đi xa rồi
Mà bao thương nhớ, kính yêu mãi còn trong tim
Toàn dân ghi khắc công ơn Người
Trang sử rạng ngời muôn đời vẫn còn lưu danh
Giờ đây trong sắc xuân lung linh
Mùa hoa nở rộ quê thanh bình đẹp sao.
(Về xề câu 6)
Trái tim Người đã dâng cho Tổ quốc
Thì còn đập hay ngưng vẫn sống mãi muôn đời.
Chỉ là một dải cù lao
Mà sao biết mấy tự hào quê ơi!
Bác như sao sáng trên trời
Soi cho cây đứng giữa trời mà xanh.
CÙ LAO QUÊ BÁC
Tác giả Trần Ngọc Hoà