Con còn nợ mẹ mẹ ơi!
Một nhà tranh nóc dột rồi khi mưa
Một phên liếp lủng lạnh lùa
Một nền sân lún đất chưa đổ bằng.

Bếp nhà ông táo phơi trăng
Gầy nhom bờ ruộng sẹo chằng chịt nêm
Nợ giàn trầu đã rệu rêm
Đạn găm bom phạt đổ đêm nghiêng rằm.

Và nàng dâu thảo siêng năng
Biết sinh cho mẹ một thằng đích tôn
Nợ thêm câu goá phụ buồn
Tóc chưa đủ tuổi nhớ buông trắng trời.

Nợ lời hứa mấy ngâu rồi
Về cùng với mẹ ra đồi thăm cha
Mất chồng cò cõng bôn ba
Chao đôi cánh vỗ nhịp ca dao buồn.

Nợ vòng ôm mẹ chẳng tròn
Ngày cờ bay rợp không con trở về
Nợ đày thân mẹ ủ ê
Mỗi năm khua gậy đi về khói hương.

CON CÒN NỢ MẸ
Tác giả Trần Ngọc Hoà