Lối vào ngựa ô nam

Có ai muốn nhớ hoài những nỗi đau đâu
Chỉ tại con chim vịt cứ cắc cớ mỗi chiều ra bờ kinh gọi bạn
Còn hoàng hôn Chắc Băng lại thả cái màu tím ngắt
Vào đoá lục bình, loài hoa vừa nở vừa . . .

NGỰA Ô NAM

1- . . . trôi
Để tím dòng – ký ức của chị tôi

2- Đâu đắp đâu cơi
Mà nỗi buồn thương chẳng chịu vơi

3- Ngày đầy ắp – thêm thôi
Nhất là trong – những ngày ngâu nặng hạt

4- Bên sông – ai khảy đờn kìm
Nghe da diết – về tìm

5- Nhịp song loan gõ vào ký ức một đêm
Cho thương nhớ- nhiều thêm

6- Đàn đứt dây – lỗi nhịp câu xề
Đêm đạn bom – tư bề

7- Thôi rồi – từ nay chim vịt
Kêu chiều – lẻ loi

CÂU 1. Đừng bắt chị phải quên! khi còn đó lền khên những ngôi mộ không tên đếm hoài không hết. Và cũng xin ai đó đừng trách nỗi buồn gì mà cũ rích khi bờ quê con chim vịt vẫn kêu . . .

VỌNG CỔ

. . . chiều.
Vết thương chiến tranh đâu có ai muốn khượi muốn khều.
Chỉ tại giọt ngâu cứ rơi vào tháng bảy, đưa chị đến bên nấm mồ không có cốt chỉ có tên (-).
Bài song ca cổ ngày nào nay chị hát có mình ên, nghèn nghẹn ca rồi nghèn nghẹn bắt thền.
“Đã thập cổ lai hy rồi khúc nhớ khúc quên, không có anh kề bên rồi ai đâu mà nhắc”.

Câu 2- Chuyện hồi nẳm hồi năm xa lơ xa lắc, mà mỗi lần ngâu rơi lắc rắc lại rưng lòng.
Bốc nắm đất U Minh chị tôi gọi là chồng.
Mối tình trong chiến tranh sao mà thương quá, mới bỏ lễ cau trầu chưa kịp mặc áo cô dâu.
Vậy mà chị đã phụng dưỡng mẹ chồng được mấy chục mùa ngâu, đêm lén ra bờ kinh khấn anh về báo mộng.
Chỉ cho chị chỗ anh nằm để tiểu sành khỏi rỗng, để bia mộ đủ đầy cả cốt và tên.

NÓI LỐI:

Tháng bảy này cũng như tháng bảy mọi năm
Dáng chị vẫn liêu xiêu dưới cơn mưa chiều Vĩnh Thuận
Vẫn là câu bắt thền dễ thương, mà sao nghe quặn thắt
“Bài song ca chỉ có đào thiếu kép – bắt thền anh”

CÂU 5- Hồi còn má, má hay nhắc chị: Con đừng cứ hễ nhớ chồng là ra bờ kinh ngồi bứt cái cọng buồn mà quăng mà thả. Đừng thấy kinh rạch vỗ nhẹ hều rồi tưởng lòng nó không đau không vật vã, nhất là những câu chuyện chiến tranh lại quá xá đau . . .

VỌNG CỔ

…buồn.
Nó không ào ạt xô cũng không dữ dội cuộn cuồn.
Coi vậy chứ lụi hụi nó vỗ hết một cuộc đời khi nào không hay biết, nó chứng kiến quê này qua hai cuộc chiến tranh (-)
Xác người vì quê còn gửi sông rạch rừng xanh, nén lại đi con đừng để lòng kinh đau thêm nữa.
Đừng lén đội khăn xô vào những canh khuya nữa, lòng con bão dông lòng má cũng ba đào.

(Nói dặm): Kể từ hôm đó cứ đến mùa ngâu, đi thăm anh chị lại ngồi ca nho nhỏ

LÝ CON SÁO (4 câu cuối)

Ruộng động kìa bao la mướt xanh
Đó đê bao uốn quanh lượn quanh
Vụ đồng vàng vụ nuôi cá tôm
Anh về coi quê nay thiệt xôm.

(Về xề câu 6)
Nhưng anh không về để bài song ca trắc trở, mưa dột vào lòng chị tôi để nỗi nhớ ướt mèm.

Có ai muốn khượi lại vết thương chiến tranh đâu
Chỉ tại con chim vịt cứ cắc cớ kêu vào chiều chạng vạng
Mà bài song ca, ca mình ên nghe nó lãng
Tại anh biệt không về nên chị giận bắt thền anh.

CHỊ TÔI BẮT THỀN
Tác giả Trần Ngọc Hoà