TRĂNG THU DẠ KHÚC

Gió…gió đưa se lạnh, tiếng lòng ta rơi, hay lá thu
Không gian lặng buồn, nghiêng những cánh chuồn
Vầng mây sũng nước không trôi
Là thu rớt giọt hay là lệ cô rơi đắng môi
Sân trường hôm nay
Vắng lặng như tờ
Trường không bóng trò, tán bàng giờ che bóng ai.

Là thu khóc ướt cả lòng đêm hay tại quá nhớ trò làm cô sũng mèm đôi mắt. Tiếng gió đưa nhánh bàng xào xạc hay tiếng lòng cô đang quặn thắt khúc quê…

VỌNG CỔ

1-…buồn.
Cô thèm được nghe tiếng trống tựu trường.
Nhớ nghe tiếng trẻ đọc bài bên nước nổi, nhớ quay quắt những dáng ngồi với tiếng dạ thưa.
Thèm ngắm những con đường ngày hai buổi rước đưa, chở áo trắng học sinh vai đỏ thắm khăn quàng.
Chở những nụ cười trên môi trẻ hân hoan, khoe với bạn mình điểm mười đỏ chói.

2- Cô nhớ cả dáng ngập ngừng bối rối, ấp úng lay hoay vì bởi chẳng thuộc bài.
Mắt đã bao đêm giọt vắn giọt dài.
Khi báo đài đưa tin hơn nghìn trẻ thơ không còn cha mẹ, trăng thu về nức nở khúc mồ côi.
Rồi chặng đường sắp tới để làm người, các em sẽ phải vượt qua trăm ngàn gian khó. Là Virust nhiễm vào đường quê ngõ phố, hay ngậm ngùi đau xót nhiễm vào cô.

KHÓC HOÀNG THIÊN

Bài học online đầu tiên cô dạy
Hướng dẫn các em thực hiện đúng 5k
Dịch bệnh tràn lan trên khắp quê nhà
Hãy tự bảo vệ mình để vượt qua năm học khó với niềm…tin.
Rằng ta chiến thắng
Nào cô trò cùng cố gắng
Hãy ở nhà đừng có đi đâu
Đỡ cực cho cô chú tuyến đầu
Cả nước cùng chung sức chung tay
Dịch bệnh sẽ lùi ngay
Trăng thu này không đi rước được
Ta ở nhà qua ô cửa ngắm trăng
Cô trò ta hẹn với chị Hằng
Gặp lại mùa thu sau
Nào hứa ngay với chú Cuội rằng
Luôn học hành chăm ngoan.

Rồi một ngày nắng mới lại lên rồi vừng hồng lại toả. Mái trường xưa đón những bước chân rộn rã, nụ cười trên môi bung nở thoả mong…

VỌNG CỔ

5-…chờ.
Rồi mỗi thứ hai lại thẳng tắp chào cờ.
Cô trò ta lại bên bảng đen phấn trắng, cùng xếp vần hai chữ Việt Nam.
Cô sẽ giảng cho cả lớp nghe về khí phách Phương Nam, kể chuyện cha ông xưa kiên cường trung dũng.
Những tình nguyện viên những thiên thần áo trắng, vì cuộc hồi sinh cống hiến quên mình.

LÝ CHIM XANH

Yêu sao hoa nắng reo vui cùng bầy sơn ca
Quê hương trong lành thoáng mát sạch xanh thơm lừng
Người Kiên Giang đắng cay đã từng
Ngại chi gian khó đâu
Chung lòng trên dưới
Hiệp sức, dịch bệnh lùi mau.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Rồi sân trường lại rợp màu áo trắng
Rồi chẹc ghe lại chở khẳm những nụ cười.

Trường quê mái ngói đỏ tươi
Cô trò ta lại cùng ngồi ê a
Ngày vui của nước non nhà
Vần cô dạy ghép chính là “TRI ÂN”.

BÀI HỌC ONLINE ĐẦU TIÊN CÔ DẶN
Tác giả Trần Ngọc Hoà