NÓI LÓI:
Hổng biết là An Giang năm nay bao tuổi
Mà sao càng ngày càng tươi mới lung linh
Cứ mỗi năm mỗi thêm trẻ thêm xinh
Gương mặt và dáng hình hễ nhìn là say đắm.
LÝ CON SÁO GÒ CÔNG
Quê mượt mà như là cảnh tiên
Đây bức tranh thanh bình hữu tình tây Nam miền biên
Mới đến đã yêu, chưa kịp xa đã nhớ rồi
Vườn, đồng, rừng, sông kênh lượn quanh
Bên Thất Sơn vươn mình. rủ trời đua xanh cùng xanh
Đất nở hoa ân tình, nhân nghĩa phơi bày lung linh
Yêu quá yêu gương mặt, dáng đứng kiên cường phồn vinh.
Thiệt ra tuổi quê năm nay cũng bộn bộn rồi đa, gần hai thế kỷ trôi qua mà nhan sắc vẫn mặn mà bổi hổi. Hay nói cho chính xác là tuổi quê vừa đúng một trăm chín mươi mùa nước nổi, mùa điên điển vươn lên trên nước bạc trổ bông…VỌNG CỔ
1- …vàng.
Lòng quê rộng thênh thang hương quê lại nồng nàn.
Những đứa con quê dạ thiệt thà chấn chất, mà kiên cường bất khuất chẳng thua ai. Năm tháng miệt mài gánh gian khổ vai chai, hai cuộc chiến và bao thiên tai khắc nghiệt.
Khí phách nơi này vẫn tợ Thất Sơn, vững chắc – dạn dày – hiên ngang thế đứng.
HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
An Giang quê mình giờ đẹp lắm
Đồng trải thảm vàng nông thôn mới lung linh
Trải bao chìm nổi linh đinh
Vẫn duyên và vẫn…ơ hò…Hò ơ…
Vẫn duyên và vẫn rất tình quê ơi!.
2-Thiên nhiên đã ban cho quê bức tranh tuyệt tác, phong phú tài nguyên sản vật dồi dào.
Qua khối óc bàn tay xây thêm những tự hào.
Yêu yêu lắm nụ cười hội nhập, hợp tác đan tình cho áo phố xênh xang.
Yêu tấm thổ cẩm em dệt nghĩa Châu Giang, yêu lụa tơ tằm dệt tình Tân Châu đó. Người nghệ nhân đã chạm khắc gì trong Chợ Thủ, có phải khắc thăng trầm của xứ sở An Giang.
LÝ CHIM XANH
Yêu sao đôi mắt viễn biên vùng trời bình yên
Yêu bao con người chung sức làm nên quê này
Ngày mùa quê trĩu bông lúa vàng – cùng thốt nốt đưa hương
Áo bà ba đó – gặt lúa – hoà cùng sà rông.
Dù có đi tận đẩu đâu và xa cách bao lâu thì quê mẹ Gò Quao vẫn đằm sâu trong trí nhớ. Ta muốn được như trăng thu cả đời mắc nợ với quê hương mùa nước nổi loang…
VỌNG CỔ
5- …đồng.
Về Châu Đốc, Long Xuyên ngắm phố cho thoả lòng.
Rót đi em hương đời ngọt mật, chén tình này ta rưới đất để tạ ơn.
(Hơi lục vân tiên)
Áp lưng vào Phụng Hoàng Sơn
Mà nghe khí phách can trường còn đây
Ô Tà Sóc cánh điệp bay
Hay hoa trung liệt nở đắm say lòng người.
6- Đây trời An Giang đây đất An Giang, phố xá thênh thang qua bàn tay xây dựng. Nông thôn khang trang nhờ người người chung sức, vựa lúa quê này ngày một ngút cao.
Hỏi quê phát triển thế nào? Thưa rằng trẻ khoẻ hồng hào làn da.
Mỗi năm hưng thịnh thêm ra. Thịnh hơn năm cũ gấp ba bốn lần.
Hỏi dò bí quyết trẻ dai
Phấn son, lược giắt, trâm cài gì đâu
Quê như vạt cỏ mần trầu
Gội thơm tóc hẹn yêu nhau thì về.
YÊU NHAU THÌ VỀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà