Bài vọng cổ song ca nam nữ
(Giọng nam ca trong hậu trường)
LỐI VÀO PHỤNG HOÀNG
Nữ: Giọt nắng thanh bình nhảy múa trên bụi tre gai
Bầy sẻ cũng rộn vui hót bài đoàn viên Nam Bắc
Mắt khóc, môi cười, tay ôm chầm, tay bắt
1- Cờ đỏ sao vàng phấp phới tung . . . . . . bay.
Niềm vui dâng trong mắt
2- Vui nào bằng niềm vui thống nhất
Đất nước lạc liền một dải non sông
3- Ngày tiễn con đi
Mé sông quê bần trổ bông buồn
2- Mây mọng nước không trôi, cánh chuồn nghiêng gió
Vạt áo chậm chùi, mà môi má vẫn cười, tay vẫy tiễn con đi.
Ngày quê chẳng bình yên giọt nắng không rơi hiền ngọn chướng cũng triền miên quăng quật. Đạn réo bom rung niềm đau quặn thắt má dâng những đứa con cho Tổ quốc khi…
VỌNG CỔ
1- …cần.
Bao lần tiễn con đi là đêm trắng bấy nhiêu lần. Ngày lại ngày qua mỏi mòn trông ngóng, mong hoà bình để má ôm trọn vòng tay. Bến sông quê cội bần mãi quắt quay, bên cơn mưa miền tây bên vạt nắng đồng bằng. Bên cánh cò lội trắng muốt đồng năng, nỗi nhớ cứ đu theo vết hằn trên đuôi mắt.
VĨ TRĂNG THU DẠ KHÚC
Nam: Rằng con biết mẹ lo buồn
Triền sông bần già ngóng đợi
Nữ: Kìa quê lửa khói ngập tràn
Lời sông núi kìa thúc dục
Nam: Đời trai dâng nước non
Tình quê nâng bước con.
(Về vọng cổ câu 2)
Nữ: Dù mắt trũng màu chiều dù nỗi nhớ héo hon
Ánh mắt má vẫn dõi về phương ấy
Ý chí vững như bàn thạch vậy
Để con yên lòng nơi tiền tuyến diệt xâm lăng.
NGÂM THƠ
Nam: Con thèm nghe tiếng ru hời
Trưa bên cánh võng à ơi…ngọt ngào
Mất chồng nỗi nhớ xanh xao
Mất con mình má chênh chao giữa đời.
Nữ: Chiều nay có ngọn gió đi nghiêng úp mặt vào sông tiền làm dòng trôi gợn sóng. Lòng sông động hay lòng má động? Lòng trời nổi giông hay lòng má dậy ba . . .
VỌNG CỔ
5- …đào.
Úp mặt vào lòng tay má giấu đi tiếng nấc nghẹn ngào.
Nam: Mốc hoà bình chỉ còn tính bằng mét
Xe tăng húc đổ cổng rào dinh độc lập rồi má ơi!
Con sắp được về bên vòng tay má ấm hơi
Để hít mùi rạ rơm mùi nắng đồng khẳm khét.
Nữ: Mốc hoà bình chỉ còn tính bằng mi li mét
Viên đạn nghiệt oan cướp con của má đi rồi.
LÝ NĂM CĂN
Nam: Hồn con hoá gió đồng xa
Về ôm lưng áo bà ba
Nữ: Ôm nón lá chang chang trưa
Đồng dang muối lưng má mặn
Nam: Hồn con hoá đất ruộng quê
Vòng tay ôm lấy triền đê
Nâng bước mẹ quê
Gánh lúa chiều về.
(Về vọng cổ câu 6)
Nữ: Con trở về quê cùng lá cờ Tổ quốc
Ra ngõ đón con mà bước má cứ gập ghình.
Bông bần trổ tím bờ kinh
Không là biền biệt khi tình dâng quê.
Nam: Con trong lọn gió ngày hè
Nữ: Về ôm lưng áo mẹ quê bên chiều.
VỀ ÔM LƯNG ÁO MẸ QUÊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà