Lối vào Nam Ai
Mùa nước nổi con trăng cũng ướt mèm
Bông điên điển vàng xuồng ba lá
Câu vọng cổ nghe mùi đến lạ
Mùi như lời tỏ tình của con trai nhà . . .
NAM AI (8 câu)
...quê.
Bậu ơi cho Qua theo cùng
Ký ức về loang đỏ mặt sông
Có người nhớ thương chồng
Năm nào cùng dì Bảy cô Ba
Tiếp tế tận rừng xa
U Minh khói lửa ngút trời
Tràm xơ xác tả tơi
Nay hoa công ơn nở rộ trong lòng
Bốn mươi mùa cây ghi nhớ đơm bông
Lời hứa còn lơ lửng giữa xanh trời
Đưa người về qua bến sông
Ba chén cơm lưng và dĩa khô cá chạch
Mớ đọt lang tui mới luộc xanh ngời
Ông ơi bếp lửa đã cời
Ông và đồng đội mau về đi ông.
HÒ VÀO VỌNG CỔ
Hò ơ…
Gió bưng biền đang thổi, thổi rất sâu
Điệu Nam ai gợi sầu đót đắng
Hương tràm chơi vơi hong con nắng
Mà nỗi nhớ cứ đu theo nhịp khua . . .
VỌNG CỔ
1- …dầm.
Tui ngồi đây chỗ ngày xưa có cái ôm chầm.
Chỗ ngày xưa đêm trăng còn một nửa, tui vấn thuốc sùi mà quên mang quẹt lửa cho ông.
Ông than lạnh bắt thền tui một nụ hôn, chiếc lá tràm xanh rung rinh cười e thẹn.
Lần tiếp tế này là thau dưa muối bồn bồn, nồi cá rô non thắng nước màu kho sả.
2- Suốt thâu đêm dì Hai và mấy má, vò năm mươi nắm cơm và ram mặn chảo cua đồng.
Gửi vô lung cho các con được no lòng.
Tui về chưa bao lâu thì chú bảy cò mình lấm lem sình đất, chị ba ơi! anh ba và anh em. ….đã. . đã…trời ! …đất như lún dưới chân.
Bữa cơm cuối cùng vắt cơm màu đỏ văng tứ lung bưng, tràm tứa máu tươi, ông bỏ tui đi không hẹn ngày trở lại.
Ông đội hy sinh đi về phía miền xa ngái, tui vọc nỗi nhớ chồng trong nước đỏ U minh.
LÝ TRĂNG SOI
Đêm rừng xanh, gió nấc trên cành
Hương tràm đong đưa kết câu thơ vần
Nhớ ùa về trong mắt ai thâm quầng
Chừng như, vòng tay ai đó ôm vào hư không
Chừng như thu khóc bên sông
Heo may về ngỡ như gió lạnh từ đông.
Mùa điên điển vàng bông ai chở câu hò qua sông để se lòng góa phụ. Con trăng cũng dầm mình trong nước lũ vũ khúc trăng thu hay tấu khúc thương…
VỌNG CỔ
5-…chồng.
Nước cũng nhớ ai mà khi lớn khi ròng
Thuốc sùi tui vấn rồi đây nhưng tui không mang quẹt lửa, để có cơ hội cho người ta bắt thền tui một nụ hôn.
Ông biết rồi hén đừng chọc quê nghen, đùa cho vui chứ tui mồi rồi đây ông và anh em hút đi cho đỡ lạnh.
Gió nam non thổi sâu cho lòng thêm quạnh, sợi nhớ sợi thương đu trên búi tóc bạc màu.
6- Bốn mươi năm rồi nỗi nhớ vẫn chen nhau, hương tràm như hơi thở ông ngày nào bổi hổi
Ông à ! Quê mình giờ đây nhiều thay đổi, bưởi buông hương báo mùa no múi vườn quê.
Tiếng máy cày vỡ đất mùa hò hẹn đang về, cầu Cái Lớn nỗi hai đầu nỗi nhớ
Đồng bồn bồn xanh rì câu duyên nợ, vụ nàng thơm bông trĩu vàng đồng.
Góa phụ chở nhớ sang sông
Để cho điên điển vàng bông bên đời
Thu xưa xanh tóc đưa người
Thu nay trắng tóc còn tươi tình già.
VẮT CƠM ĐỎ
Tác giả Trần Ngọc Hoà