(Lối vào Phụng hoàng)
Ngày này cách đây hai mươi sáu năm
Tỳ bà đứt dây khói hương bay nhoè mắt
Mây hạ chiều đưa cha về cõi phật
PHỤNG HOÀNG (4 câu)
Ngày cha hoá vạt đồng hoá đất ruộng…quê.
Có hai tiếng “mình ơi” thoảng thốt
“Con cháu đủ đầy chỉ thiếu mình trai út
Con nó chưa về sao mình vội vã ra đi”
Sắp tới ngày con thi
Bệnh đã nặng đi mà cha dặn cả gia đình
“Không đứa nào được biên thư cho nó biết
Để nó được yên lòng mà hoàn thành cho tốt kì thi.”
Cha ơi! khi con nhận được thư nhà báo tin cha đã ngàn thu yên giấc. Thì cũng là ngày mẹ đang cúng cha bảy thất, lệ cố nuốt vào trong nhưng tiếng nấc bật ra…
VỌNG CỔ
1-…ngoài.
Là lính cha ơi! Con cố nén đến mệt nhoài.
Lòng nghe đau cổ họng nghe nghèn nghẹn, lời cha dặn năm nào cứ vẳng vẳng bên tai.
“Vào quân ngũ phải chăm chỉ miệt mài, ráng mà luyện tập chấp hành kỷ luật.
Nhớ trau dồi kiến thức nhé con, có thời gian thì nhớ ôn thêm ngoại ngữ”.
NGÂM DẶM
Bão giông bật trốc gốc đa.
Mồ côi như chiếc tì bà thiếu dây
Chiều quê in bóng hạ gầy
Mà con cứ ngỡ đông đầy rét căm.
2-
Hôm con nhận giấy báo trúng tuyển vào đại học, cha mừng vui đến mất ngủ mấy đêm liền.
Nhưng niềm vui vội tắt trong ánh mắt cha hiền.
Con không học mà đăng ký lên đường nhập ngũ, cha giận mấy ngày mất ngủ bỏ ăn.
Bởi con đông nhà lại nghèo nàn, mà thằng út đậu đại học rỡ ràng dòng họ
Vậy mà sao dám cãi lời cha nó, bỏ học lên đường nhập ngũ tòng quân.
LÝ NĂM CĂN
Rồi cha cũng hiểu lòng con
Mẹ lo chạy đáo chạy đôn
Lợn giống mới mua hai con
Mẹ rao bán lo con học
Rồi đi khắp cả làng vay
Lòng con đâu nỡ mẹ ơi
Nước mắt chực rơi
Con quyết dừng rồi.
Ngày cha đi gãy nhịp khúc dân ca giàn bí chẳng trổ hoa đàn tỳ bà dây đứt. Con gà trống sáng ra bỗng im lìm không báo thức, Muống úp mặt bờ ao khóc ngất gọi ơi . . .
VỌNG CỔ
5-…mình.
Mấy mươi năm sống trọn nghĩa vẹn tình.
Trong lòng cha mẹ là hoa muống, mộc mạc dịu dàng chung thuỷ với bờ ao.
Với mẹ cha là cơn gió lao xao, quạt mát mẹ những đêm hè oi ả.
Đi bên nhau đã bao năm áo rách, vẫn ngọt cung thương vẫn lành lặn câu thề.
NGÂM DẶM
Cha ơi cha lạnh con thương
Áo quan đâu ấm bằng giường nhà ta
Giờ này con ở nơi xa
Cha đi con chẳng ở nhà tiễn đưa.
6- Nay là giỗ lần thứ hai mươi sáu của cha, cũng là lần thứ ba lính được về dự giỗ.
Đơn vị đóng quân cách nhà gần hai ngàn cây số, trực cao điểm không về để cha ngóng mẹ trông.
Không được thắp hương bên di ảnh con thắp hương lòng, hương khói miền Đông theo mây bay về phương Bắc.
Gió hạ ấm sao lòng con lạnh ngắt, nỗi nhớ cha cứ giăng mắc tư bề.
Con đã thuộc lòng những lá thư quê
Một tháng hai bức cha gửi con đều đặn
Lời của cha cứ đâu đây văng vẳng
Và rộn ràng theo mỗi bước con hành quân.
VĂNG VẲNG LỜI CHA
Tác giả Trần Ngọc Hoà