HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Mời anh về thăm miền Tây Nam bộ
Ngắm điên điển trổ trên nước nổi lung linh
Ngắm giề hoa tím lục bình
Vừa trôi vừa nở ơ hò…Hò ơ…
Vừa trôi vừa nở hết mình với quê.
LỐI VÀO XÀNG XÊ (8 câu)
Anh nói: Anh yêu em!
Yêu cái hết mình với quê
Yêu cái giề lục bình vừa trôi vừa nở.
Vậy anh hãy cùng em một chuyến đi…về.
Thăm đất Miền tây – vớt trăng mùa nước nổi
Cùng nhau – vớt hương hoa đồng nội
Vớt tiếng cười – thả vào một khúc xàng xê
Miền tây chân chất
Tình người – thắm đượm nghĩa nhân
Về để biết – nước nổi dân mình sướng khổ ra sao
Về mà nghe – nao lòng một tiếng rao quê
Lưng còng tay run – đu đưa theo mái dầm khua nhịp
( tiếng rao xa xa của ngoại)
“Ai bồn bồn…ai…dưa điên điển hông?”
Giữa đồng loang – lưng trần tung lưới giăng câu
Em lớn dần lên – xinh thêm qua lời rao của ngoại
Mộc mạc chân quê – bên điệu lý câu hò
Giỏi giang duyên dáng – theo từng lời ngoại ru
Sen súng cùng nhau – nở hoa trên nước bạc
Thơm ngát hương tình – tình người tình đất miền tây.
Về cùng nghe khí phách người miền tây được ngoại ví như rừng đước Cà Mau dầm mặn làm rào chắn sóng to bão dữ. Như dừa Bến Tre và tràm U Minh trong quá khứ, dù bom xối đạn găm vẫn bám đất giữ quê…
VỌNG CỔ
1-…nhà.
Rễ bám sâu vào nhân hậu thiệt thà.
Ngoại nói tình người miền tây đừng ví cao siêu quá, ví chung thuỷ như là hoa muống với bờ quê.
Như có người chuyển dạ giữa đêm khuya, cả xóm đèn chong chẹc ghe đưa rước tận tình.
Như chiếc gáo dừa gác ngang lu nước mưa, đặt bên vệ đường ai khát dừng lại uống.
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG (6 câu)
Về là về Miền Tây
Ta thả êm trên xuồng trôi với mây
Nằm im mắt lim dim chờ
Nghe câu hò ơn người mở đất
Thời – là thời mang gươm
Tung vó câu giữ gìn giang sơn.
2- Chén mẻ mời nhau cũng không ai lỗi phải, cốt ở chữ Tâm chữ Nghĩa chữ Tình.
Chân chất bao dung là nết của quê mình.
Lòng người nơi đây thiện lành như đất, gặp cảnh đói lòng mớ đọt choại cũng chia ba. Huỵch toẹt chân tình phóng khoáng vị tha, thương ghét nói phứt ra giữ chi cho đầy bụng.
Mặt úp đất quay tảo tần vườn ruộng, mà chi viện chiến trường là vét cạn bồ đưa.
LÝ TÒNG QUÂN
Đưa về – đưa nhau về Miền tây
Để ta nghe hương sứ thơm Đất Hòn
Về nghe câu chuyện quân tóc dài liệt oanh
Người với tổ ong cùng nhau đi quánh giặc
Chuyện cầu dừa cưa hông
Giặc té nhào hố chông.
Về chạy nhanh ra đồng nhắm mắt lặng thinh nhẹ thả lòng mình mà nghe đất thở. Nhịp miền tây lúc sẻ suôn khi trắc trở nơi nắng khét phèn chua nơi màu mỡ trong…
VỌNG CỔ
5- …lành.
Chuyện ba trăm năm mở cõi xây thành.
Bao công sức tiền nhân bao máu xương đổ xuống, nước mắt mồ hôi ngào với đất mà nên. Đất và người cùng Tổ Quốc quê hương, người thất bát dạ đau đất cũng quắt quay lòng đất. Đất mở lòng ra để bàn tay người gieo hạt, cho lúa quằn bông cho trái trĩu cành.
6- VĨ PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
Hãy…đến đây một lần
Để mà được xem – bức tranh quê mình
Núi, rừng, biển, lúa – Ngắm cây nghĩa tình
Ướp phù sa – trổ mười ba đoá hoa
Hoa miền tây – hương tình buông ngất ngây.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Ngắm Cửu Long Giang ngắm đất trời Châu Thổ
Nghe em ca bài vọng cổ thiệt mùi.
Tình người tình đất miền tây
Thuỷ chung mộc mạc tràn đầy nghĩa nhân
Đẹp như hoa tím lục bình
Vừa trôi vừa nở hết mình với quê.
TÌNH NGƯỜI TÌNH ĐẤT MIỀN TÂY
Tác giả Trần Ngọc Hoà