NÓI LỐI
NAM: Ngày gió về giặt lụa trên sông
Em dẫn anh ra thăm cánh đồng lúa chín
NỮ: Hương quê hường đồng làm lòng ta xao xuyến
Anh nói: Chưa xa mà đã bịn rịn quê ơi!.
NAM: Em ơi! có phải nhà nông đã bón giọt mồ hôi vào trong từng thớ đất. Để cánh đồng Vĩnh Thuận lúa oằn bông trĩu hạt, mùa bội thu đi vào câu hát của quê…
VỌNG CỔ
1/-…này.
NỮ: Vùng đất năm xưa bom xối đạn cày.
NAM: Mặn nước mắt, mặn mồ hôi, mặn đất – nứt nẻ lòng đồng cây bạc lá vườn đau.
NỮ: Nhiễm mặn lời ru nhiễm mặn khúc ca dao, giấc trẻ thơ bong bóng nước cứ trôi vào.
NAM: Đêm trở mình giấc ngủ xanh xao – gió cũng vặn mình đau lo nào tả xiết.
CHIÊU QUÂN
NỮ: Bao năm dầm – trong lửa đạn
Hy sinh nhiều, nước mắt cạn
NAM: Rồi thiên tai hoạn nạn
Người nơi đây vẫn khí phách can trường
NỮ: Dân một lòng – quyết giữ quê hương
Thanh bình – chung tay xây dựng
Vượt qua bao gian khó để vươn mình.
(Về câu 2)
NAM: Cây trung liệt vẫn hướng trời xanh – địa chỉ đỏ còn đây mang sắc màu Ranh Hạt.
NỮ: Tình người nơi đây như hương tràm thơm ngát. Khí phách đi vào khúc nhạc quê hương.
HÒ NAM BỘ (vào vọng cổ)
NAM: Hò ơ…
Chắc Băng nước vẫn ngọt trong
Thì quê vẫn mở rộng lòng đón ta
NỮ: Tràm Ban Biện Phú vẫn đơm hoa
Thì bao nỗi nhớ ơ hò…hò ơ…
Thì bao nỗi nhớ vẫn diết da trong…
VỌNG CỔ
5/-…lòng.
NAM: Câu hò vút lên bên hương lúa hương đồng.
NỮ: Thương những cánh cò vì quê mà vỗ nhịp, bay trong câu hò trong khúc ca dao.
NAM: Nay sức sống tràn căng nông thôn mới tầng cao, quê mang nét tự tự hào trên gương mặt.
NỮ: Nông dân không chỉ bón mồ hôi vào đất, mà còn gieo hạt niềm tin để gặt bội thu về.
LÝ CON SÁO GÒ CÔNG
NAM: Quê bội thu rất nhiều lúa tôm
Bên nghĩa nhân luôn đầy – tình người thơm ơi là thơm
Ngắm dáng ai bên vườn sai trái quằn.
NỮ: Mời người dùng món quê thiệt quên
Đây mắm kho rau rừng – mà rằng ngon không thể chê
NAM: Mê quá mê cái mùi – dân dã đậm đà mùi quê
Ăn món quê ra về – nhớ mãi thương hoài, ngộ ghê.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Câu hò ai buông bên dòng Chắc Băng lộng gió
Để chưa xa nỗi nhớ đã dâng nhiều.
NỮ: Nghĩa trang chiều đỏ thắm hoa công ơn
Nhang tưởng niệm cắm mé rừng Ban Biện Phú
NAM: Về đây thương những cánh cò
Bay bay da diết trong câu hò quê hương.
THƯƠNG NHỮNG CÁNH CÒ
Tác giả Trần Ngọc Hoà