Lối vào Văn Thiên Tường
Có những ngày lá gió cũng vặn mình đau
Chim chóc lặng sầu ngưng tiếng hót
Cả nước không có nụ cười, chỉ có những đôi môi mím chặt
Nước mắt trào, lòng quặn thắt nỗi…
VĂN THIÊN TƯỜNG
…đau
Thương tiếc người – lãnh tụ dép râu
Năm châu thế giới, cúi đầu mặc niệm vĩ nhân
Vĩ nhân áo vải bình dân, mà đạo đức như ngọc trong ngần
Bác của chúng ta, tim đã không còn đập
Mà lòng dân chín mươi triệu, vẫn còn đây những nhịp đập tự hào
Tim này vì nước, đâu chỉ đập cho riêng ai
Đường cách mệnh chông gai, Bác đã đi suốt bấy chặng dài
Người ra đi, tìm đường cứu nước
Tìm tự do cho dân tộc
Thoát lầm than – nô lệ xích xiềng
Những mong – Nam Bắc lạc liền
Dân mình – đời đời tưởng nhớ
Nhớ ơn Người – Hồ Chí Minh.
Tư tưởng Hồ Chí Minh là khối tài sản tinh thần không gì sánh được. Còn nói về đạo đức thì Bác Hồ là người giàu nhất, về lòng yêu nước thương dân thì cả thế giới chẳng ai…
VỌNG CỔ
…bằng.
Quạt lá cọ, gậy song, chiếu cói, nhà sàn.
Áo bạc màu dép cũ mòn vá víu, mà lòng luôn muốn dân mình lành lặn ấm no (-).
Nam Bắc chưa nối liền tim Bác trĩu lo, Dân chưa được ấm no đêm gầy gò thao thức.
Thân đất Bắc lòng trải tận Trung Nam, thương cứ vô vàn lo tràn trong giấc ngủ.
VĨ TRĂNG THU
Người đi…
lá cỏ ru hời
Người đi – thu chiều nghèn nghẹn
Ngoài kia – gió thả cơn buồn
Hàng tre cong mình nấc oặn
Để buồn giăng tứ phương
Để toàn dân tiếc thương.
Thể xác đã lạnh nhưng lòng Người không lạnh, bởi tình dân đã ủ ấm cho Người.
Ngày Bác ra đi cả nước tắt nụ cười.
Anh thương binh oằn mình trên đôi nạng gỗ, người nông dân ôm cây lúa vặn mình đau.
Bác đã dạy chúng ta cách chảy để trong veo, cho ta biết thế nào là tình yêu Tổ Quốc.
Thế nào là tình yêu dân tộc, và thế nào là vì nước vì dân.
(Lối vào khóc hoàng thiên)
Bác của chúng ta nay không còn nữa
Và hơi thở của người giàu đạo đức nhất thế giới đã…
KHÓC HOÀNG THIÊN
…ngưng.
Ngàn thu – yên giấc
Và từ đây – khối óc
Của một nhà – lỗi lạc tài ba
Vĩ nhân áo vải – hiền hoà
Đã ngưng rồi – không suy nghĩ nữa đâu
Chín mươi triệu – lòng đau
Nhưng cái chết – lại gieo mầm bất diệt
Cho sự sống – ở lòng dân
Người hy sinh – hạnh phúc đời mình
Cho hạnh phúc – của nhân dân
Người ra đi – về thế giới người hiền
Thế giới vì – dân tộc quên thân.
Bác ơi! Trong muôn sắc hồng tươi của bình minh mỗi ngày nơi Kiên Giang quê mẹ. Chúng con luôn thấy có ánh mắt hiền nhân và nụ cười như thể…gom cả thế giới yêu thương về cho đất nước cho dân…
VỌNG CỔ
5-…mình.
Tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tinh thần.
Là động lực vượt qua ngàn gian khó, là thử thách để vươn mình đưa đất nước đi lên. Tư tưởng của Người truyền cho dân tộc niềm tin, đạo đức của Người như ngọc trong không vết.
Tư tưởng Hồ Chí Minh trong trái tim là Tổ quốc, không Tổ quốc ta về đâu? bởi Tổ quốc chính là nhà.
LÝ MỸ TRÀ
Đó quân dân – đất Kiên Giang lần theo dấu Người
Nguyện chung xây – bằng bàn tay khối óc hôm nay
Kiên Giang mình – luôn vươn mình trong dáng hình đất nước
Bước – chúng ta cùng bước – kẻ sau người trước
Theo dấu người – quên thân vì dân.
(Về xề câu 6)
Có cái chết gieo mầm bất diệt
Cho sự sống ở lòng dân để nước Việt tự hào.
Người người biết sống vì nhau
Nêm cho ngọt khúc ca dao vạn lần
Rèn cho đạo đức trong ngần
Xây cho đất nước muôn phần đẹp xinh.
SỰ SỐNG Ở LÒNG DÂN
Tác giả Trần Ngọc Hoà