NÓI LỐI

Ngày mới nhổ giò, con đã lên chốn thị thành để học
Rồi nghề dắt con qua bao chặng bể dâu
Mải miết tới phong sương liểm điểm mái đầu
Vẫn ao ước được trở về, soi bóng mình dưới dòng sông Vàm Cỏ.

Không gì có thể làm phôi pha trong tim đứa trẻ được sinh ra trên chiếc xuồng ba lá. Xứ sở có giống lúa Nàng Thơm Chợ Đào ngon lạ, có hoa nhà quê tím rịm cả bưng…

VỌNG CỔ

1- …đồng. Phù sa tẩm vào da từ thuở mới lọt lòng.
Cánh võng đưa con là chiếc khăn rằn cha để lại, ngày lên đường góp sức giữ quê.
Dù có cách xa ngàn dặm sơn khê, hơi cha vẫn bên con ủ ấm mỗi ngày.
Mẹ ru bằng câu hò chân chất ngọt ngay, để con ngủ say trong lòng quê ấm áp.

2- Rồi nghề dắt con đi cho thoả niềm khao khát, có đắng cay có chua chát có ngọt ngào.
Chân ruổi rong đến tận phương nào.
Lòng vẫn nhớ quê hương qua dáng mẹ, xuồng cặm sào vớt nắng gió đồng bưng. Thiếu phụ guộn bông súng hay guộn nỗi nhớ chồng, mà bìm bịp chiều nước lên ru khản giọng.
À ơ . . .
Ngóng ai bông súng tím đồng
Nước lên tím nhớ nước ròng tím thương. (dứt câu 2)

TRĂNG THU DẠ KHÚC

Ở…phương xa vời vợi, lòng con đang dõi theo
Rau mớ tập tàng
Trê, lóc, sặc rằn
Dịch gieo tang tóc khắp quê hương
Trong cơn hoạn nạn rổ này xề kia sẻ san
Chặng đường gai chông
Trên dưới một lòng
Chung tay hiệp lực đồng tâm dịch sẽ lui.

Dù có trôi dạt tận đẩu đâu trong tâm trí vẫn đằm sâu hương cỏ Mần Trầu nấu nước sông Vàm Cỏ. Cha vừa gội vừa xoa vừa xuống câu vọng cổ bên tóc mẹ ta thơm, ngày bạt gió quê…

VỌNG CỔ

1- …chiều. Dịch giã tràn lan gây tang tóc tiêu điều.
Ngõ ngách giăng dây phố phường giãn cách, nhưng tình người vẫn mãi mãi tình chung.
Lòng người mộc mạc như bông súng đồng bưng, gắn bó với quê cả đời không xa nổi. Bỗng thèm nghe tiếng mưa rơi trên máng xối, thèm ngụm nước thơm mùi mái lá dừa.

LÝ NĂM CĂN

Thèm đêm gió mát trời trăng
Ngồi trên manh chiếu Long Cang
Nghe khúc tráng ca Long An
Chuyện xưa chiến công vang dậy
Nằm nghe quê kể chuyện nay
Ngày quê Covid tràn lây
Chung sức toàn dân
Quyết thắng trận này

(Trở về vọng cổ câu 6)
Rồi như nẳm như năm vẫn can trường, khí phách
Giặc dịch hay xâm lăng, cũng phải cút phải lùi.

Đường về quê mẹ Long An
Có hương mật nắng chảy tràn lối đi
Tình người tình đất tình quê
Như Nàng Thơm mãi thơm vì Long An.

LONG AN QUÊ MẸ
Tác giả Trần Ngọc Hoà