LÝ PHƯỚC CHÂU
Nam non lùa tươi mát
Mơn man từng chiếc lá me
Ban mai hôn nhè nhẹ
Lên từng mái phố xinh xinh
Lên kìa mắt phố long lanh
(-) (-)
Xem kìa hoa cười nụ tươi
Như cô gái cong vành môi
Khoe duyên để cho đời vui
Ta tóc nay màu mây
Ta đã da mồi đây
Mà lòng còn yêu ngất yêu ngây
Hoa dầu kìa xoay tít bay bay
Dường như phố thị cũng chìm trong mê say.
Vườn trên sân thượng vẫn đủ xanh, sau buổi thể dục dưỡng sinh ta lại tự thưởng mình một tách cà phê và chương trình “Sài Gòn buổi sáng”. Có cả bông khế, bông trang, bông mướp vàng, chỉ thiếu con bướm trắng bay lượn bên hoa cho thêm lãng mạn thêm…
VỌNG CỔ
1- … tình.
Về đi mình ơi ! cùng ngắm cảnh sớm mai của một thành phố thanh bình.
Nhớ mình lòng tui mãi nhớ, và cả đời thương vẫn tràn thương.
Ta xa nhau nay đã chục năm tròn, con nó đi làm tuổi già quẩn quanh bên nách phố. Vậy mà chẳng bao giờ tui thấy cô đơn, nói tới phải cảm ơn đài VOH.
NGÂM DẶM
VOH quá tuyệt vời
Nông thôn thành thị người người đều nghe
Nhớ hồi dưới quê tui xém ghen chứ bộ, hễ mở VOH mình như quên đất quên trời. Quên hẳn có tui hiện diện ở trên đời.
Mình nói mê VOH như nông dân mê đất, món ăn tinh thần đủ chất lại thơm ngon.
(Ca ngâm hơi Lục Vân Tiên)
Cho ta hy vọng tràn đầy
Cho ta kiến thức bề dày niềm tin
Sợi dây liên kết chắc bền
Nối liền Đảng, với chính quyền và dân. (dứt câu 2)
LIỄU THUẬN NƯƠNG
“Thiếu nhi”/ chương trình ý nghĩa
“An Ninh/ đời sống” không người chê
Cải lương/ “bông lúa vàng” hấp dẫn
“Giao thông/ đô thị” nhà nhà mê
“Tường thuật bóng đá” thích ghê
Toàn dân “thời sự” đều nghe
Người thì/ mê “Lá thư xanh”
“Thực đơn/ âm nhạc” “Làn sóng xanh”
Má mê “Sài Gòn buổi sáng”
Út mê “Câu chuyện đêm khuya”
“Sát cánh cùng gia đình Việt”
Tía ghiền “hội nhập nhà nông”
Ghiền luôn “Thành phố lên đèn”
Dường như ghiền hết các chương trình
Đài của lòng dân – đài của niềm tin
Mang tên Bác Hồ Chí Minh.
(Nói dặm)
Nói mình đừng cười tui nghen. Giờ tui mê còn hơn mình hồi đó nhiều.
Tui mê VOH như cây lúa mê ruộng quê cả đời không xa nổi. Vắng một ngày thôi tui như dĩa gỏi sầu đâu thiếu con khô sặc bổi, như trầu thiếu cau như phương Nam thiếu câu . . .
VỌNG CỔ
1- …hò.
Như tô phở miền tây thiếu hương vị của cọng ngò.
Thông điệp được truyền đi bằng thơ nhạc, đưa tiếng nói của Đảng, chính quyền đến với nhân dân.
Từ thiết bị lạc hậu vài chương trình, giờ hiện đại đủ loại hình thu hút.
Bốn mươi lăm năm xới cày chăm chút, VOH hôm nay đã phủ sóng trong lòng người.
6- Cà phê không đường gu mình đó mình ơi! về uống rồi cùng tui nghe “Sài Gòn buổi sáng”.
Mở đầu là thông tin về dịch bệnh, Thành phố của ngày giãn cách đầu tiên.
VOH luôn cập nhật thông tin, chuyển tải đến người dân kịp thời kịp lúc.
Cả nước cùng đồng tâm hiệp nhất, chẳng bao lâu giặc dịch sẽ phải lùi.
Nay mượn lời bài vọng cổ để cảm ơn
Đài tiếng nói nhân dân thành phố mang tên Bác
Bốn mươi lăm năm xới cày gieo hạt
Để có món ăn tinh thần đủ chất cho người dân.
MƯỢN BÀI VỌNG CỔ CẢM ƠN
Tác giả Trần Ngọc Hoà