RU NAM BỘ

Ầu ơ…Em ơi em ngủ đi em
Chị ru thay mẹ ướt mèm khúc ru
Một bầy Sẻ khóc lu bù
Vừa tha về một mùa thu sũng buồn.

Là tiếng bầy Sẻ nhớ mẹ cha khóc lu bù, hay tiếng gió thu nép vào lùm cây khóc nấc. Sẻ cha Sẻ mẹ bay đi đâu? để lại một bầy con nheo nhóc, giữa lòng đêm gầy rộc mắt thu…

VỌNG CỔ

1-…buồn.
Bầy sẻ non đang run rẩy co ro trong bão dịch nộ cuồng.
Hỏi quê ơi có bao giờ như thế? trăng thu về treo một ánh mồ côi.
Mà mồ côi tội lắm trăng ơi! thiếu cha mẹ soi bên nào cũng vắng.
Con không thể gọi tên cho nỗi đau này, chỉ thấy trăng nay một vầng gầy lơ lửng.

ĐIỆU RU NAM BỘ

Ầu ơ…Em ơi hãy ngủ đi em
Trăng sau ta sẽ rước đèn ngựa phi
Phố phường không bóng người đi
Trăng thu bật khóc bởi vì mồ côi.

2- Thằng Tý nhớ cha đêm nằm ngủ mớ, tiếng gọi cha ơi nghe rêm nhức cả tư bề.
Út nằm vạ hổng chịu ăn, hỏi chị ơi mẹ đâu lâu quá không về?.
Hai cái hũ gì mà chị cứ bắt tụi em bái lạy, cơm trắng cúng mỗi ngày còn gọi là mẹ là cha?
Con cố ngăn không để nước mắt trào ra, khi em ngủ mới để nó tự do mà chảy.
Ba chị em chẳng được gặp mẹ cha lần cuối, không nghe một lời trăn trối lúc đi xa.

DẠ KHÚC

Thương ánh trăng, ánh trăng đêm rằm
Cớ sao chú Cuội ngồi khóc, để đêm thu cõi lòng quay quắt
Đa buồn héo hắt, đường vắng không người
Chị Hằng rưng mắt, để ánh trăng trung thu lem rồi
Ai rước trăng, rước trăng thu này
Bóng đêm chứa đầy Virust có bao em mất mẹ khóc mướt
Ánh thu đó không trống khua buồn u buồn
Thiếu tiếng hát, nhịp chân dồn
Vạn vì sao rơi, trăng này trăng buồn mồ côi
Bên khung trời, vầng thu gầy guộc
Trống dùi lặng thinh
Đâu rồi cắc tùng tùng dinh.

Là trời treo ánh trăng lu hay tại mắt con đêm rằm thu lem nước. Đêm Sài Thành chẳng có đèn ông sao cũng không đèn cá chép, không tiếng cắc tùng dinh dinh bên ảnh Bác rước trăng…

VỌNG CỔ

5-…về.
Vạn vì sao rơi đêm nước mắt đầm đìa.
Ngày bái lạy từ xa con ngất lịm, mỗi đêm về đau khổ nhiễm vào con.
Có nỗi đau nào hơn, khi có hơn ngàn trẻ thơ bỗng chốc không còn cha mẹ.
Cồn chỉ sát khuẩn được Virust bám ngoài cơ thể, đâu sát khuẩn được nỗi đau bám rễ trong lòng.

Ngâm dặm

Thắp nhang khấn mẹ yên lòng
Chúng con đang được ấm trong tình người.

6- Hành trình chúng con đi sẽ không ít những khó khăn, nhưng đất phương Nam nhân nghĩa không để ai lẻ loi đơn độc.
Thành phố mang tên Bác sẽ chở che đùm bọc, ôm chúng con vào lòng cho hơi ấm để mà thương.
Trăng qua khuyết rồi trăng lại sẽ tròn, bởi sự sống luôn được vươn lên từ hy sinh mất mát.
Con sẽ đồng hành với niềm tin chiến thắng, cả nước chung tay dịch sẽ phải lùi.

Các bạn ơi! Nào chúng ta hãy lấy lại tinh thần
Nén nỗi đau, chặng chông gai ta cùng vượt
Thu sau cả nước vui cùng
Dưới trăng ta lại cắc tùng dinh dinh.

KHÚC RU ĐÊM TRUNG THU
Tác giả Trần Ngọc Hoà