NHẠC
Trong đêm giao thừa nghe bài ca vọng cổ
Ôi thiết tha ngọt ngào, nhớ về quê hương miền tây
Lời ca bao vấn vương, khiến cho lòng tôi thêm nhớ thương,
Xuân đã qua bao mùa, vẫn còn đậm mùi hương.
Trong đêm xuân năm nào, cũng bài ca chan chứa
Em hát câu ân tình, tiếng đàn ngân nga gần xa
Và anh buông sáu câu, để cho lòng ta thương mến nhau,
Men đắng môi nồng, ngất ngây tình gửi trao.
Đêm giao thừa nơi xứ lạ trời xa vào thời khắc đất trời giao thoa bỗng ai đó ngân nga bài ca vọng cổ. Giọng ngọt ngay cho lòng em quay quắt nhớ, nhớ một miền quê mưa nắng chỉ hai…
VỌNG CỔ
1-…mùa.
Nhớ áo bà ba nón lá qua cầu dừa.
Nhớ chàng trai lưng trần đen bóng, móng giắt phèn da tẩm lậm mùi quê.
Nhớ vạt muống đồng trổ tím cả triền đê, nhớ dáng mẹ liêu xiêu gánh trĩu ráng chiều về.
Nhớ thật nhiều bài vọng cổ đồng quê, ai hát đêm giao thừa bên nức thơm mùi bánh tét.
VỌNG KIM LANG
Đêm xứ xa lòng nghe – thương nhớ thương dâng trào
Xuân mới xuân năm nào – lời tỏ tình sáu câu ngọt sao
Hương xuân gió đưa êm đềm – bờ môi mềm giữa đêm tìm nhau
Dập dềnh men tình đôi mình ngây ngất – giữa đêm giao thừa
Dầm trên sông nước ai khua – nay xuân đã qua bao mùa
Mà lòng vẫn say là say
Say hương cỏ hoa đất trời – say nụ cười nức hương phù sa
Cò kia lả cánh bay xa – nhớ thương vỗ nhịp dân ca
Nghe lời ngọt muồi ai ca – để nhớ thương trào ra.
2- Đêm giao thừa nghe bài ca vọng cổ, mà giọt châu cứ lả chả tuôn dòng.
Nỗi nhớ miền tây cứ ních chật ở trong lòng.
Xin gửi trong lý con sáo nỗi niềm quặn thắt, mang dùm ta về nơi xa lắc một lời yêu.
(4 câu cuối Lý Con Sáo)
Rằng nơi này tuy xa rất xa
Em vẫn luôn nhớ nhung người ta
Rằng ngày này năm sau nhé anh
Đôi chúng ta yến oanh không rời xa. (dứt câu 2).
NHẠC
Rồi xuân qua mau, em gửi lại anh lời chào
Rời xa cố hương, bước chân buồn tha hương mấy phương
Để từng đêm thâu, ai thao thức canh trường
Ai hát khúc tơ lòng, ai nặng sầu tương tư.
Nước chảy về sông, phù sa vẫn trôi về đồng
Xuân đã về đây, tình ta càng thêm đắm say
Ngàn lời tơ vương cất cao thành ngàn lời yêu đương
Xuân của lòng ta có anh là tình thương.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Rồi nước cũng chảy về sông phù sa trôi về đồng ruộng
Rồi đứa con xa bao năm cũng trở về nhà.
Đêm giao thừa đêm trời đất giao thoa
Em lại được nghe anh ca sáu câu vọng cổ
Môi lại miết cho thoả niềm nhung nhớ
Đẹp mối tình duyên nợ đất Miền Tây.
ĐÊM GIAO THỪA NGHE BÀI CA VỌNG CỔ
(Đơn nữ)
Nhạc: Võ Hoàng Lâm
Vọng Cổ: Trần Ngọc Hoà