NÓI LỐI
Ta chạm tay vào cột mốc cuối trời Nam
Nghe huyết quản dâng tràn niềm thiêng liêng Tổ quốc
Ơn người mở cõi người có công giữ nước
Từng thớ đất nơi này còn in đậm dấu tiền nhân.
Mùa khô biên cương phương Nam lúa vàng đua với nắng. Rôm rả tiếng cười xôn xao mùa gặt khúc hát samaki dìu dặt trên…
VỌNG CỔ
1-…đồng.
Lúa bạn lúa ta theo gió quyện thơm nồng.
Đồng ta áo bà ba đồng bạn sà rông rực rỡ, đàn trâu nhẩn nha gặm cỏ giữa trời trưa.
Biên giới thanh bình thì cọng cỏ cũng là thơ, nắng ấm bên anh bên tôi cũng nồng nàn.
Câu vọng cổ bên này bên đó cũng chứa chan, anh múa Lâm Thôn tôi dặt dìu theo nhịp phách.
VĨ PHI VÂN ĐK
Gió…nước mây trăng trời
Gợi niềm nhớ – áng thơ bên đời
Xưa miền biên – vó câu tung trời
Đây Hà Tiên – quê mình xứ thơ
Đây còn đây – tự hào tích xưa.
2- Đá dựng hiên ngang như pháo đài trấn giữ, cho biên ải vẹn nguyên cảnh sắc thanh bình.
Ai cũng có một trái tim để yêu da diết quê mình.
Một tiếng gà trưa thổn thức lòng hai dân tộc, một vầng trăng đêm rằm soi sáng cả đôi bên.
Tình hai dân tộc lâu bền
Cột ba một bốn (314) mốc đất liền Việt – Cam
Bên này đẹp lắm Kiên Giang
Bên kia CamPot cũng nồng nàn lung linh.
LÝ BA TRI
Về đây đón gió biên cương
Nghe trái tim mình trào dâng da diết
Tình yêu Tổ quốc non sông
Mảnh đất tận cùng nơi cuối trời Nam
Con sóng ru rì rào hương biển mặn mãi ngàn năm
Mỹ Đức đêm thanh bình…quê sáng đẹp…một vầng trăng.
5- Trời hửng mờ sương ta chạm tay vào cột mốc biên cương điểm cận biên cực nam nơi tận cùng đất nước. Ngắm những chiến sĩ biên phòng trang nghiêm chào cờ Tổ quốc mà nghe sông núi hồn thiêng rạo rực trái tim…
VỌNG CỔ
1-…mình.
Ruộng nối liền nhau hương đồng nội cũng giao tình.
Xua đi một thời biên cương gió bụi, xua đi một thời chính chiến can qua.
Trời của ta, đất của ta
Rì rào biển hát mặn mà yêu thương
Xòe tay hứng nắng biên cương
Ấp vào lòng để quê hương thêm tình.
6- ĐOẢN KHÚC LAM GIANG (cuối)
Hát khúc phương nam
Ấm tình người
Chiều biên cương đước xanh rì
Gió gió vờn trên sóng
Lắng nghe bên đời
Câu chuyện ngàn xưa
Đất hoang khô cằn
Bao giọt mồ hôi
Ngào cho tơi đất này.
(Trở về vọng cổ)
Điểm cực biên cuối trời tây Nam Tổ Quốc
Cột mốc thiêng liêng cột mốc hòa bình.
Tiếng gà gọi thức bình minh
Môi cười tay bắt thắm tình anh em
Bên kia thốt nốt đưa duyên
Bên này dừa xoã tóc mềm mại bay.
CỘT MỐC 314
Tác giả Trần Ngọc Hoà