ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
NAM: Chỉ còn một đêm thôi – mai cách xa mỗi người mỗi nơi
Thuyền hoa đón em theo người – em cô dâu mà – anh không là chú rể
NỮ: Dòng sông buồn quên trôi – tiếng lá rơi – nghe lòng chơi vơi
Khô sầu nét môi người ơi!
NAM: Mai đã xa thật rồi, chỉ còn bến quê mình tôi
NỮ: Về là về đi anh – duyên kiếp mong manh
NAM: Em nỡ sao đành – đoạn đành quên mau – giây phút trong nhau
NỮ: Đừng nhắc người ơi!
NAM: Hai đứa thề rằng không đổi lòng – sao nỡ đành mà đi lấy chồng
NỮ: Ta đã không duyên – thôi đừng buồn – mình chia tay nhé anh
NAM: Sao trời làm gió – cuốn cho chia lìa – mối tình đầu tiên
NỮ: Trách chi ông trời – chỉ tại mình thôi – đành đôi lứa đôi nơi
NAM: Mới đó vẫn bên nhau mà giờ bởi vì đâu mối tình đầu đành dang dở. Mới đó vẫn như thơ thuyền còn chung bến đỗ mà trời đành đoạn chi làm gió cuốn đi…
VỌNG CỔ
1- …rồi.
NỮ: Một chiếc choi loi, một chiếc dạt sang bên người.
NAM: Còn đâu nữa những chiều neo kinh rạch – câu vọng cổ ngọt mùi hai đứa song ca.
NỮ: Mai em về neo đậu bến của người ta, để bài song ca anh ca có một mình
NAM: Phận anh nghèo nên duyên nợ linh đinh – đâu dám trách hờn ai chỉ trách trời sao làm gió.
2-
(Lý chiều chiều theo bài hát)
NỮ: Đừng buồn – anh nhé duyên tình ta – thôi đành xa
NAM: Mới đây còn về chung lối – Lứa đôi miết môi ngọt ngào
NỮ: Đây mới đây hôm nào – muống đồng hứa hẹn với bờ ao
Mãi luôn thuỷ chung dạt dào
(Trở về vọng cổ câu 2)
NAM: Mai em làm cô dâu mà chú rể không phải là anh
Sông buồn không trôi, chim muông ngừng tiếng hót
NỮ: Mai em làm cô dâu để một người xa xót
Trách mình nghèo để vuột mất người yêu.
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC CÂU CUỐI
NAM: Cố . . . cố quên đi người – cho sầu mau vơi
Cớ sao trong lòng – vẫn đầy nỗi nhớ
NỮ: Hãy quên cho rồi – nhớ làm chi – chỉ sầu với bi
NAM: Trách trời kia – sao làm gió cuốn đi.
5- NỮ: Đêm nay bầu trời không một ánh sao, sầu cứ len vào để lệ trào qua mi mắt. Người buồn ta cũng có vui đâu nghe tim mình quặn thắt, bởi không nợ không duyên nên lạc mất nhau…
VỌNG CỔ
5- …rồi.
NAM: Đã hẹn cùng nhau sao ai nỡ vội quên lời.
NỮ: Trên xuồng nhỏ tay anh làm gối
Cho em nằm ngắm mãi một rằm giêng.
NAM: Bên hương đồng dào dạt khó quên
Bên nhịp vỗ của dập dềnh sông nước.
NỮ: Anh tỏ tình bằng giọng hò mướt rượt
NAM: Em hứa hẹn bên nhau bằng câu vọng cổ ngọt mùi.
6- LÝ NĂM CĂN
NAM: Vì đâu – nay bởi vì đâu
Còn thương – sao phải xa nhau
NỮ: Quên nhé – quên cho thôi đau
Thuyền hoa – rước sang xứ lạ.
NAM: Thì thôi – em nhé thì thôi
Từ nay – bến chỉ mình tôi
Ôm – mối tình côi
Em – lấy chồng rồi.
(Trở về vọng cổ)
NỮ: Mai em làm cô dâu mà anh không là chú rể
Trời đâu mưa mà nghe dột ở trong lòng. (xề câu 6)
NAM: Cái hôm em bước theo chồng
Có người đỏ mắt rưng lòng ngó theo
NỮ: Sợi duyên gió thổi bay vèo
NAM: Thì thôi bởi tại mình nghèo nên xa.
CHÚ RỂ KHÔNG PHẢI LÀ ANH
Tác giả Trần Ngọc Hoà