HÒ ĐỒNG THÁP
Hò ơ…
Anh có cùng em về thăm quê Đồng tháp
Bơi xuồng trên nước bạc ta hái bông vàng
Đồng loang nướn nổi mênh mang
Vớt tiếng cười vui nhộn, vớt trăng vàng thả vào thơ.
Anh có theo về với em không? Về để biết điên điển vàng ra sao trong nỗi nhớ. Về để biết thế nào là trăng thu nặng nợ với quê hương mùa nước nổi loang…
VỌNG CỔ
1-…đồng.
Về cùng em bên những búp sen hồng.
Rừng nguyên sinh với bưng trấp lung bào đầy sen súng, điên điển lục bình bung nụ xòe hoa.
Về với mảnh đất nồng nàn vị phù sa, nơi từng mọc lên một chiến khu bưng biền oanh liệt.
Một căn cứ địa sống giữa lòng dân, một Tháp Mười kiên cường rạng ngời trang sử.
2- Tháp mười đẹp lên trong từng câu hò điệu lý, em lớn khôn lên theo từng nhịp khua dầm.
Chút đồng nội chân quê chút mòi mặn duyên ngầm.
Anh có về theo em để biết, hốc mắt mẹ sâu gầy mùa khát nắng xanh xao.
Về cho biết mùa lũ quê em sướng khổ thế nào, về coi đôi cồng cộc mớm mồi cho nhau bên mé nước.
về nghe tiếng rao quê diết da mềm mượt ” ai chuột đồng ai…dưa điên điển…hông ?”.
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
Em tìm về chân đê
Như súng kia luôn chung tình với bến quê
Dòng kinh trổ hoa muôn màu
Con nước về cho nhiều tôm cá
Cù lao mà mượt xanh
Xuồng lướt nhanh đưa câu hò trao duyên
Tháp Mười, ơi thương sao là thương
Ong bướm say nhụy nồng – ta chìm đắm trong làng hoa
Rượu mật nào chung vui
Cá lóc nướng trui, sen cuốn, las non thơm bùi
Đậm đà tình quê, mắm me chấm ngon ghê
Chợ chiếu Định Yên
Nơi tấp nập người mua kéo về – mua chiếu đậu xuồng ghe sát kề
Chim hót trên cây, gió nồng nàn
Dòng sông con cá quẫy đuôi gọi mời thương mong
Cánh hoa bung vàng – sóng vờn hoa bay
Mé quê yên bình – gió đồng nội lay – lòng ta nghe ngất ngây.
Hạnh phúc của quê em ̉là câu hò đối đáp với nhau, là mớ cá mớ rau là cánh đồng lúa vàng trĩu hạt. Là đàn cò vũ khúc thu trên nền tràm xanh mượt để hoàng hôn lóng ngóng phía xa…
VỌNG CỔ
…trời.
Là tiếng thở biền sông hòa tiếng ngoại ru hời.
Là hương hoa nồng nàn báo mùa no múi, xoài Cao Lãnh nhãn Châu Thành bưởi Phong hòa quýt Lai Vung.
Gáo Giồng nước Mê kông về phủ ngập cánh đồng, ốc đảo xanh nổi lên giữa mênh mông sóng nước.
Đoản khúc lam giang rớt bên chiều say khướt, để chú rô ron lạc bạn lướt ngược dòng.
HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Quê em vùng đất sen hồng
Nửa mùa nắng cháy nửa mùa nước dâng
Phèn chua vàng dắt kẻ chân
Ai có thương thì mau tới Hò ơ…
Ai có thương thì mau tới chớ có chần chừ em mong.
6- Em đưa anh về Cao Lãnh nội ô, thăm công trình ghi ơn mọc lên giữa lòng đồng tháp.
Khu di tích cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh của vị lãnh tụ Việt Nam.
Ta đi bên nhau trong bổi hổi hương tràm, em kể anh nghe chuyện cây lúa trời nước dâng cao vẫn ưỡn đòng no sữa.
Chiều thả xuồng xuôi kinh rạch nằm ca vọng cổ, ngắm hoa vừa nở vừa trôi trong bãng lãng Tháp Mười.
Về theo em nhé ơi người
Cùng nhau đi chở tiếng cười trên sông
Thu về điển điển vàng bông
Câu hò Đồng Tháp mênh mông tình người.
ANH CÓ THEO VỀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà