Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 31 của 34

Dương Tơ Miền Hẹn

LÝ PHƯỚC CHÂU

Đây thiên đường hạ giới
Đây viên ngọc bích xanh
Trong mênh mông lồng lộng
Ngọc trồi lên giữa biển khơi
Mây trời sóng nước thi trôi
(-) (-)
Ôi từ bao giờ mà tim
Ta nghe – đắm say dần lên
Yêu thương – mãi luôn nhiều thêm
Nghe như- sóng mơn bờ anh
Nghiêng chao- hải âu lượn quanh
Kìa biển rừng – mây nước đua xanh
Hoà một màu- mươn mướt thiên thanh
Lung linh thơ mộng – hữu tình như tranh.

Đẹp lắm Dương Tơ ơi!…Em như cô gái đôi mươi được gió trùng khơi hôn da diết mỗi ngày nên bờ môi căng mọng. Được sóng biển vuốt ve nên làm da mòi mặn em duyên dáng xinh xinh trong vòng tay biển êm…

VỌNG CỔ

1- …đềm.
Đâu có men cay mà sao ta thấy say mèm.
Say một Dương Tơ nguyên sơ mộc mạc, say tình người hào phóng bao dung.
Say câu hò thẻ mực tình chung, say thảm trùng dương, xanh đọ thảm trời.
Say đoàn tàu lướt sóng ra khơi, có nụ cười tươi bên khoang đầy tôm cá.

2- Suối đá suối mây suối tranh trong vắt, ưu đãi của thiên nhiên bắt mắt vô cùng.
Ta múa bút nhả thơ bên ngây ngất hương rừng.
Ngả lưng trên phiến đá lim dim mắt, nghe suối tâm tình róc rách với rêu phong.

(4 câu cuối lý con sáo dứt câu 2)

Chiều ta ngồi ung dung thả câu
Nghe lá hoa cỏ cây hương quyện nhau
Biển, suối, rừng đẹp sao bức tranh
Cá nướng thơm rượu mật sim mời anh…(dứt câu 2).

LÝ TRỊ AN

Thấp thoáng kia – lưới chiều phơi gió mặn
Ngày cha thương – muối trắng lưng mẹ quê xóm chài
Hàng dừa xanh – xoã tóc khoe cùng hàng dương xanh
Tia nắng hường, bên bãi Trường – ngất ngây hoàng hôn.
Xinh xắn sao – cổ tròn đeo chuỗi ngọc
Kìa bông tai – lóng lánh viên ngọc trai óng vàng
Ngọc Dương Tơ – tô điểm thêm nụ cười hạnh phúc
Se mối tình – duyên thắm bền – thuỷ chung dài lâu.

Dương Tơ đẹp như thơ bên suối biển rừng mơ câu thương chờ ai gửi lại. Miền hẹn nào níu chân ta mãi hay tại lòng ta không gỡ nổi sợi tơ…

VỌNG CỔ

5- …tình.
Hay tại nét đẹp ngọc trai làm mê mẩn lòng mình.
Và tình người bao dung mộc mạc, đón ta về như đón đứa con xa.
Hò ơ…
Dù đi đâu đó ta bà
Dương Tơ vẫn cứ đậm đà trong tim
Tình người như ngụm mật sim
Ngọt thơm ngây ngất để tình thêm đậm tình.

DẠ KHÚC

Say – đã say – gió trăng – biển trời
Dáng ai áo bà ba với – nón lá nghiêng ráng chiều đỏ ối
Tay người đan lưới – một nét duyên bên đời
Làm ta bối rối – lòng dã nghe, như yêu ai rồi
Ta đã yêu – đảo xanh – sắc màu
Hải âu cánh vờn nghiêng chao – vẽ bức tranh mối tình biển đảo
Sóng ve vuốt – ngây ngất ngây -mèm say mèm
Dáng phơi lưới – nụ môi mềm
Cùng về vườn sim – ta dạo khung trời bình yên
Hoa bên chiều – cánh bung tím rịm
Pha màu hoàng hôn – ta thấy lòng yêu càng nhiều hơn.

(Trở về vọng cổ xề câu 6)
Hổng biết tại mê cái mùi của bánh tét mật cật
Hay tại tình người nơi, đây thơm dẻo quến ta về.

Nơi vừa nghe tên đã thấy nợ phu thê
Nơi chạm vào đâu cũng hoá thành thi sĩ
Dương tơ hay vương mối tơ tình
Mà sao đưa đẩy chúng mình nên đôi.

DƯƠNG TƠ MIỀN HẸN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Thăm Lại Chiến Khu Xưa

HÒ ĐỒNG THẲM

Hò ơ…
Ai về thăm chiến khu xưa
Nghe bưng biền gió vỗ về giấc thu
Gió nào xua đám mây mù
Gió nào se cỏ
Hò ơ
Gió nào se cỏ mà ru tình người.

Người lính già đi giữa chiến khu xưa mà nghe xúc động chen xô trên từng sợi bạc. Nhè nhè nhẹ bước chân giữa rừng đêm xào xạc như sợ dưới lòng đất kia có đồng đội ông…

VỌNG CỔ

1- …nằm.
Trăng treo nghiêng một áng non rằm.
Kỷ niệm chiến trường ùa về trong từng lung bưng kinh rạch, hơi ấm đồng đội len trong từng thớ đất chồi xanh (- )
Ai xuống xề câu sáu để nỗi nhớ buông mành, Mùi như lời tâm tình của cô giao liên miền châu thổ.
Nhớ tay súng tay chèo xuồng tải đạn vượt bờ. Nhớ những ngày dầm lung đói rộc thì con gái.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Đồng đội nằm nơi đâu?
Dưới đáy sông hay lung tràm ngút xanh
Lặng nghe gió ru trên cành
Ơi ơi à…ơi à…à ơi !
Dòng kinh buồn không trôi
…………………………………..( câu này không có lời, đệm bằng tiếng đàn kìm).

2. Tiếng đàn kìm ai buông miền xa ngái, mà đoản khúc lam giang đứt đoạn nửa chừng.
Thu nấc từng cơn trong nghèn nghẹn hương rừng.
Mưa có đánh đòn đâu mà tả tơi lòng sen súng, ai khỏa tay vào ký ức để nỗi nhớ loang ra (-) Ông kết bè cắm những nhành hoa, đồng đội không về được quê hương thì ông đưa quê hương vào cho đồng đội.
Đóa hồng nhung thả trên dòng nước nổi, tặng người con gái năm nào chưa kịp nói lời yêu.

NÓI LỐI

Người lính già để trong tim rụa ràn nỗi nhớ
Thả xuồng xuôi kinh Ba Tháp tâm sự đầy vơi
Ông muốn sẻ chia với đồng đội những thay đổi lớn lên của Tháp Mười
Nhưng kỷ niệm chiến trường cứ ùa về làm nghẹn ngào câu vọng cổ.

Trận Mộc Hóa, La Ban trận Tháp Mười vang dội. Tiểu đoàn 307 còn đây hòa hương sen bổi hổi trong niềm kiêu hãnh của Nam bộ anh…

VỌNG CỔ

5- …hùng.
Tháp Mười xưa vùng hoang địa mênh mông lau sậy mịt mùng.
Giữa lòng dân mọc lên một căn cứ kiên cường vững chắc, nơi sản sinh ra những tài ba lỗi lạc những trang sử hùng anh(-)
Quân với dân bao nghĩa bao tình, cây lúa trời chiếc nóp bàng cũng góp phần đánh giặc.
Vạt lục bình cũng làm nên chiến tích, đắp cảng trên kênh kết mảng diệt tàu.

LÚ TRĂNG SOI

Tháp Mười nay phơi phới vươn mình
Sen hồng bung hoa, lúa reo thanh bình
Đất phù sa diết da bao tình
Về đây mà nghe quê thở nghe nước đùa hoa
Biền sông gió hát chim ca
Chao cánh cò nghe nhớ bạn ngập lòng ta.

6- Góa phụ bơi xuồng chở nhung nhớ đi đâu? Để heo may Tháp Mười ùa về ngậm cỏ. Người lính già guộn kỷ niệm chiến trường vương trong gió, tất tưởi đi về nơi chiến khu xưa (-)
Nơi ấy gió chướng non ngọn đứt ngọn còn, nơi ấy lục bình nhớ ai mà tím lòng ra nở. Nơi những linh hồn còn nằm lại lung bàu bưng trấp, đang quay quắt rưng rưng một nỗi nhớ nhà.

Chiếc bình toong kỷ niệm chiến trường xưa
Ông đựng đầy đất và nước Tháp Mười rồi bảo đó là đồng đội
Là những anh hùng cõng quê hương kinh qua lửa khói
Là những liệt sĩ xa nhà chưa về được quê hương.

THĂM LẠI CHIẾN KHU XƯA
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Hoàng Hôn Màu Cánh Kiến

HÒ NAM BỘ

NAM: Hò ơ…
Nghe nói con gái Hòa Điền đảm đang trung hậu
Ca vọng cổ vừa ngọt lại vừa bùi
Sáu câu da diết mặn mòi
Anh gom chân chất
Hò ơ…
Anh gom chân chất tỏ tình thiệt mùi với em.

Câu 1.

Nữ: Anh Hai ơi! anh ở nơi đâu mà vừa mới khúc dạo đầu đã tỏ tình mùi quá xá. Câu hò giữa đồng trưa ngọt ngào đến lạ để cô gái nhà nông thấy vương vấn ở trong…

VỌNG CỔ

1- …lòng. Anh là con trai thành thị hay miệt đồng?.

Nam: Nơi anh ở có hoàng hôn màu cánh kiến, có bình minh trồi lên rũ nước ngắm quê hương (-).
Anh muốn được làm quen với cô gái má hường, người con gái Kiên Lương dịu dàng chân chất.
Nói thiệt nghe, tim cứ rộn tưng khi em xuống cái hò, còn cái lưỡi thập thò đòi nói lời yêu tha thiết.

LÝ BÔNG DỪA

Nữ: Ráng chiều rọi sắc hoa thêm hồng
Miền quê bát ngát mênh mông cánh cò nghiêng chao

Nam: Hoà trong hương lúa thơm ngạt ngào
Anh nghe dạt dào, khúc tình đôi mình xuyến xao

Nữ: Chừng như gió cũng nôn nao

Nam: Chừng như rung động trước sắc màu chân quê

Câu 2.

Nữ: Mèn ơi! mới gặp nhau mà anh Hai tấn công ráo riết, bộ không sợ em đây chạy mất biệt sao chèn.
Anh Hai ơi! con gái nhà nông đôi gót đóng phèn.
Nên mùi đồng cũng len trong câu vọng cổ, mùi phù sa châu thổ len trong từng điệu lý quê hương (-)

Nam: Nói thật ra anh là con trai xứ Hòn cũng là người con của của Kiên Lương.
Lính đảo Thổ Chu xa nhà nay về phép.
Nên mùi nắng gió trùng dương mặn mòi trong từng câu hát, mùi hương biển len vào câu hò mộc mạc đó em ơi.

NGŨ ĐIỂM BÀI TẠ

Nữ: Cái anh này thiệt đáng giận ghê
Tưởng dân vườn tược ôi quê quá chừng
Trai xứ hòn mà hò miệt đồng bưng
Chân quê mộc mạc để xôn xao cõi lòng

Nam: Giận làm đôi má thêm hồng
Để lòng anh thấy thương thêm
Thôi vuốt giận mai đây anh sẽ đền

Nữ: Em muốn hoàng hôn màu cánh kiến
Anh liệu có hái được không?
Hoàng hôn Hòn, hoàng hôn xứ Kiên Lương
Cho thêm lãng mạn là em đây chịu liền

CÂU 5.

Nam: Em ơi! thiệt ra cái lãng mạn của quê mình là cơn gió ngọt lành là cánh đồng lúa xanh đang mởn thì con gái. Là câu hò thả trên sông là khúc dân ca êm ái là áo bà ba mềm mại bên…

VỌNG CỔ

…đời. Là câu vọng cổ quê hương ngọt lịm gọi mời.

Nam: Là nắng biển mặn mòi hong lưng trần anh ngư phủ, xuồng ghe dập dìu tôm cá đầy khoang (-).

Nữ: Là nụ cười cô công nhân nhà máy xi măng, là tô canh rau tập tàng trưa hè mẹ nấu.

Nam: Là lưng áo cha khẳm mồ hôi bên bờ giậu, là sợi khói thơm bưng bên chái bếp quê chiều.

NGÂM DẶM

Nữ: Gặp nhau buổi lúa vàng đồng
Nụ cười lấm đất nhà nông ngày mùa

Nam: Tóc bay lả vạt nắng trưa
Eo cong má lúm cứ vừa vặn yêu.

CÂU 6.

Nữ: Gái nhà nông chân chất lắm anh Hai ơi, cái bụng thiệt thà y chang như câu vọng cổ. Em nghe đầu đây rì rào sóng vỗ, biển đang cùng thuyền thổ lộ lời yêu (-)

Nam: Anh nghe da diết trong chiều
Hương đồng nội với mỹ miều sắc thu
Tóc dài, nón lá, lời ru
Gió hôn cái lúm đồng xu mặn mòi.

Nữ: Tỏ tình ngọt quá anh ơi
Em nghe như cả bầu trời đang yêu.

Nam: Tại đôi môi ấy mọng nhiều
Nên anh muốn hoá ráng chiều hôn em.

HOÀNG HÔN MÀU CÁNH KIẾN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Những Chỉ Đau Trên Đôi Bàn Tay Mẹ

Nhớ chồng giông kéo đen thui
Mẹ xúc lúa ra sân ngồi trải phơi
Nhớ con nắng rát da người
Mẹ lấy chậu hứng mưa rơi hiên…

NAM AI LỚP MÁI

…nhà, rồi mẹ
Ngồi ru hoa bưởi hoa cà
Ru thân phận đàn bà
Ru đời mẹ lắm bôn ba
Nửa đêm ngồi vắt cơm
Muối mè đậu phộng ngon thơm
Dưa đèo mẹ muối với gừng
Bơi xuồng tiếp tế vô bưng
Nhớ ai gió nấc
Để hoa mua tím bung buồn
Kìa chao lượn những cánh chuồn
Mẹ dìm xuồng ngỡ trực thăng
Đưa tay đếm trồi đếm sụt
Một hai ba bốn năm người
Sáu bảy tám chín mười
Mười một mười hai đâu?

Nhớ gì mẹ ơi mà mỗi lúc chiều rơi mẹ ra bờ sông ngồi giặt áo. Mẹ vò bím tóc đuôi sam ngày chống xuồng vượt qua đạn pháo, vò bàn tay rám đồng bưng siết vội giữa lung…

VỌNG CỔ

1- …sình. Vò nụ hôn ướt đêm co ro rừng.
Nhớ gì mà lúc vẫy đọt dừa “xuống đi các con tụi nó vừa mới rút”, lúc xách cơi trầu quơ gậy thét xung phong (-).
Vết thương chiến tranh trong cơ thể chạy lòng vòng, Canh năm mẹ chong đèn vạch tay đếm chỉ.
Chỉ này đau tên gọi mất chồng, giữa dòng Cổ Chiên mùa trăng non tháng sáu.

NGÂM DẶM

Chỉ này mùng bảy tháng ba
Hoàng hôn Ấp Bắc đang mà mặn rơi
Lục bình bông đỏ tả tơi
Anh Hai chìm đáy sông rồi mẹ ơi!.

2. Nhớ gì mẹ ơi mà năm canh trằn trọc, nhớ gì mẹ ơi mà xoã tóc hong trời.
Chỉ này cũng đau đau đến rã rời.
Khoai nhổ xong xuống xuồng chưa kịp chuyển, mẹ ơi anh Ba mình giặc vừa giết lúc nửa khuya (-)
Roi tre mẹ quất tanh bành, quất nát bét cái chiến tranh cho chừa. Chiến tranh đâu phải trò đùa, chia ly tang tóc đau lìa lặt đau.

CHIÊU QUÂN

Chiếc đèn dầu
Đưa về ám hiệu
Giặc tới rồi
Con rút lẹ
Chúng tra khảo mẹ
“Việt cộng đâu”? dùi cui quất lên đầu
Tỉnh dậy nhà cháy rụi còn đâu
Chiến tranh đã qua lâu
Mà vết thương vẫn nhưng nhức trong đầu.

Ơi những bà mẹ đồng bằng gót đóng phèn chua quê mùa chân chất. Mà trung hậu đảm đang kiên cường buất khuất nón lá áo bà ba mà khí phách ngang . . .

VỌNG CỔ

5-… trời. Gánh quê hương gánh cả phận đời.
Nuôi con chăm mẹ cho chồng đi đánh giặc, chồng không về lại chậm chùi nước mắt tiễn con đi (-)
Thằng Út vào chiến trường biên giới tây Nam, nay vẫn chưa về chỉ này đau gấp bội. Ngày mắc võng ru con đêm luộc khoai mẹ gọi, món con thích đây về ăn đi út cưng ời.

LÝ MỸ TRÀ

Gió nam non suốt canh thâu mẹ tôi trở mình
Thạch sùng ơi! giờ canh ba sao chắt lưỡi song đôi
Tiếng ơi à – ầu ơ ví dầu – giấc hiền con ngủ
Gió, gió trăng cùng thức, sao khuya cùng thức
Nhẩm đếm cùng…nỗi buồn mẹ tôi

(Trở về vọng cổ)

Nhẩm rằng bảy chỉ cộng ba
Nhẩm lui lui nhẩm tới toàn ra chỉ buồn.

Mẹ giờ lúc tỉnh lúc khờ
Lúc cười lúc khóc lúc thờ thẫn đau
Chiến tranh kết thúc đã lâu
Bom còn rung mãi trong đầu mẹ tôi.

NHỮNG CHỈ ĐAU TRÊN ĐÔI BÀN TAY MẸ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Hà Tiên Miền Hẹn

NGÂM THƠ

Có một miền trăng treo trên đầu sóng
Nơi phương Nam gió thoảng hương thơ
Lòng rực rỡ theo xiêm y trẩy hội
Mới biết vì sao biển lặng khúc giao mùa.

VỌNG KIM LANG

Trăng nước lung linh
Soi bóng uyên ương mình
Kia dáng Tô Châu nằm rèm mi hờ khép lơi mượt xanh
Gió đưa áng thơ bồng bềnh gợi tình sóng dâng lòng anh
Đông Hồ đa tình trăng thuyền trêu sóng
Gió đưa hương lành
Trời xanh biển nước xanh xanh
Chữ câu sắc son mặn mà
Dệt đậm đà ý thơ lời ca
Hiên ngang núi non tâm tình
Cùng đồng vàng hát câu phồn vinh
Về đêm nghe khúc xuân ru
Gió trăng ngủ vùi trong thơ
Cung đàn lặng trầm buông ngân
Nghe đắm say trào dâng.

Có một miền đã nhớ lúc chưa xa mới biết tên thôi mà như đã là chồng vợ
Hà Tiên sinh ra đã là trong duyên nợ của của mặc khách tao nhân và lắm kẻ si…

VỌNG CỔ

1-…tình.
Trăng treo nghiêng núi đứng ru mình.
Gió trùng khơi ve vuốt để Tô châu mà mặn, áo mỏng qua cầu sóng sánh mắt Hồ Đông.
Bao năm trời dáng núi vẫn kiên trung, chiều “Lộc Trĩ” hùng binh tung gió bụi.
“Phù Dung Cổ Tự” vọng tiếng chuông đời, để hồn chinh phụ trổ hoa trên vách núi.

2- Đất vón lại thành thơ trên yên ngựa, tung vó câu gióng trống Giang Thành.
Ai bén duyên ai để hoa e ấp trên cành.
Một chiếc lá non cũng trở thành tuyệt tác, một làn gió đưa nồng cũng dào dạt câu thơ. Biển núi lúa hòa trong tiếng hò lơ, hương xuân đong đưa giữa mây trời non nước. Dừa xõa tóc gội mưa mềm mượt, chạm đến điều gì ta cũng hóa thi nhân.

LÝ TẦM QUÂN

Dong thuyền ai dong thuyền Mũi Nai
Chở nàng thơ lướt sóng đêm trăng tình
Vòng tay êm đềm vuốt ve mềm bờ anh
Dừa nước lung linh hương biển đưa mòi mặn
Đêm trăng Hà mộng mơ
Ai quăng chài thả thơ.

5- Có một miền chưa hẹn mà đã tin khi thi nhân vấp mi người con gái. Trăng trong thơ quyện vào cây xanh mãi cây với lên cao như nắm níu chút mây…

VỌNG CỔ

5- …trời.
“Lư Khê Ngư Bạc” đon đả gọi mời.
“Bình San điệp thuý”- “Châu Nham Lạc Lộ”, “Giang Thành dạ Cổ” – “Nam Phố Trừng Ba”.
Hò ơ . . . Gió nam non thổi ngọn thanh trà, thương cái thì mới nhú nên buông lời ràng buộc.
Bím tóc nhà quê đong đưa nghiêng rừng đước, thuyền thi nhân xuôi ngược rước trăng về.

6- Có một miền thương lắm ơi quê, phố biên cương trăng Chiêu Anh khai hội. Múa bút nhả thơ gọi hồn thiêng sông núi, “Kim Dự Lan Đào” chắn sóng dữ khơi xa. “Thạch Động Thôn Vân” đàn ai khảy ngân nga, từng thớ đá “Mo So” oai hùng còn ghi tạc. Ai vấn xà rông để sếu bầy ngơ ngác, điệu lâm thon bên ánh lửa bập bùng.

Có một miền sinh ra đã là tranh
Thập cảnh Hà Tiên níu hồn lữ khách
Về cuối trời Nam nhả thơ cùng nhịp phách
Chạm bờ môi thơm mọng chớm xuân thì.

HÀ TIÊN MIỀN HẸN
Thơ: Huỳnh Tuấn Anh
Vọng cổ: Trần Ngọc Hòa

Chuyện Sáu Đời Livestream

CAO PHI

Nè bà con ơi! nghe Sáu Đời tui tỏ đôi lời
Tình hình hiện nay dịch covid 19 đã lây lan
Mỗi ngày ca F mãi cứ tăng dần con số dài ngoẵng (-)
Từ phố thị đèn màu chẳng chừa, chẳng né, nơi nào nó cũng lây.

Hôm nay ngày giãn cách thứ mười ba tui vẫn ở yên trong nhà ta nói…nhớ chị bảy chị ba nhớ luống cà thửa ruộng. Nhớ vồng ớt vồng dưa có nàng hoa muống cứ mơn mởn trườn sang khoe sắc tím chung…

VỌNG CỔ

1- …tình. Nhớ tá lả từa lưa cả mùi trâu với mùi sình.
Nói thiệt với bà con nghen lâu lâu sáu Đời tui mới rời quê lên phố, mừng cháu nội trai vừa đủ giáp tôi nôi.
Mới lên tới một ngày thôi
Dây giăng bít lối giờ ngồi chò ho
Ngồi đây mà nhớ đám ngò
Cũng tại con Covid nó khoá giò khoá cẳng.

NÓI DẶM:

Phải chịu thôi, chứ Covid 19 nó quá kinh khủng mà, tốc độ lây lan chóng mặt. Hiện đã tràn lan trên toàn thế giới, nhiều quốc gia đang căng mình chống dịch. Thêm diễn biến khá phức tạp khó lường do biến thể Delta, lây lan nhanh khi tiếp xúc gần qua môi trường không khí kín mới ghê mới ngán chứ.

2- Nghe báo đài đưa tin mỗi ngày mấy ngàn ca nhiễm, Sáu Đời tui nghe rát rạt cõi lòng. Những đám tang không người đưa nước mắt chảy ngược dòng. Tình nguyện viên lên tuyến đầu chống dịch, cha nơi quê nhà mất không về được để chịu tang. Con thơ khóc gào gọi mẹ nghe xốn xang, khi nhìn thấy mẹ trong ti vi khu cách li điều trị. Trẻ còn ẵm trên tay đã phải rời vú mẹ, Y bác sĩ vắt sữa mình nuôi bé nhiễm FO.

NÓI LỐI

Thương quá những con đường không bóng người qua
Lòng phố lòng ta xót xa quặn thắt
Rồi sẽ tìm ra kẻ thù giấu mặt
Kẻ đã vấn lên đầu thế giới một màu tang.

5-.
Chưa có bao giờ Việt Nam ta phải khuất phục hay đầu hàng với gian nan thử thách. Xưa thắng giặc xâm lăng với bao chiến công hiển hách dân tộc Việt Nam khí phách anh…

VỌNG CỔ

…hùng. Cuộc chống giặc dịch hôm nay cũng trên dưới một lòng. Thông điệp 5K người người tuân thủ, chống dịch như chống giặc cả nước đồng tâm. Nhà cách ly nhà tổ dân phố cách ly tổ dân phố nghen bà con. Xã cách ly xã huyện cách ly với huyện. Giãn cách xã hội tỉnh thành thực thi nghiêm lệnh, cả nước chung tay giặc dịch sẽ phải lùi.

NÓI DẶM

Thằng Út đâu rồi con mở mạng chỉ tía Livestream coi
Tía muốn mượn lời bài ca vọng cổ
Gửi bà con trong khu cách ly mấy lời động viên nhắn nhủ
Đừng nên hoang mang rồi giặc dịch sẽ lùi thôi

6- Tuyến đầu đang chống dịch chẳng phút nghỉ ngơi, bệnh nhân quá tải y bác sĩ gần như kiệt sức. Thiếu thốn gì bà con ta gồng mình chung chịu, chớ có than thở trách hờn tội lắm người ơi. Sẵn tiện nhắn về quê cho má sắp nhỏ mấy lời, mình à! rau cá sau nhà giúp người quê gặp khó. Hùn chút thảo thơm từ quê lên phố, chia sẻ với bà con vùng tâm dịch lúc ngặt nghèo.

Cuối cùng Sáu Đời tui xin thay mặt bà con
Cảm ơn các chiến binh nơi tuyến đầu chống dịch
Đã hy sinh quên bản thân mình
Ra sức giựt dành mạng sống cho người dân.

CHUYỆN SÁU ĐỜI LIVESTREAM
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Nhành Hoa Đỏ Trên Nhưng Ngôi Mộ Không Tên

NÓI LỐI

Tôi may mắn sinh ra ngày đất nước đã thanh bình
Qua rồi thời đại bác và máy bay đêm đêm gầm rú
Nhưng còn lại đây bao hậu quả của chiến tranh dân Việt tôi lãnh đủ
Vui hòa bình song còn quặn thắt những niềm đau.

Chiến tranh đã qua đi nhưng những đau thương còn ở lại, dáng bà sụp trước bàn thờ khản gọi đau đớn “Mình ơi sao lỗi hẹn không…

VỌNG CỔ

1- …về.
Ngày gặp nhau gió nấc bên hè.
Bà xiết chặt ông vào lòng như sợ thêm một lần vuột mất, trệu trạo chẳng thành lời mắt lại ̉khóc khô (-)
Hòa bình bao năm rồi mà giờ mới hội ngộ nhau, dù người trở về́ gặp bà chỉ cò̀n là thanh xương gầy guộc.
Người trở về hình hài chỉ còn là một nắm đất khô, người trở về chỉ còn là hồn thiêng sông núi.

2- Bức ảnh người vợ̣ hiền và mẹ già được gói trong mấy lớp ni lông cẩn thận, nằm trong lòng đất cùng ông mấy chục năm trời.
Đồng đội run run nâng chiếc cơi trầu.
Lần theo di vật tìm người trong ảnh, đưa được ông về thì tóc bà đã bông lau (-)
“Ông à! đây là con dâu, còn đây là cháu nội nè ông nhìn đi cho tận mặt.
Ông thấy không nó giống thằng Hai như đúc, ông đã về đây rồi còn con mình nó ở nơi đâu?”.

NÓI LỐI

Tia nắng cuối ngày rơi yếu ớt trên mảnh nhôm
Những cái tên mẻ trước đứt sau do đạn bom ác nghiệt
Những cái tên hụt dấu cụt vần đang cồn cào da diết
Muốn được đủ đầy như ngày Tổ Quốc gọi ra đi.

5- Tôi là đứa trẻ được sinh ra và lớn lên bên cánh rừng một thời lửa khói, mảnh đất từng thấm bao xương máu của ông cha để hôm nay rừng được xanh…

VỌNG CỔ

5-…rừng.
Bước chân đi mà sao cứ ngập ngừng.
Đứa trẻ sợ dưới lòng đất kia có cha có chú, có các ông bà liệt sĩ còn nằm đâu đó giữa rừng xanh (-) Mộ có tên nó cắm một hoa vàng, mộ không tên nó tặng nhành hoa đỏ. Cha của nó nằm đâu trong những hàng mộ đó, có tiếng ầu ơ …nấc nghẹn rớt bên đời.

NÓI DẶM

Tháng bảy về! cây không tên mọc đầy những nhánh buồn
Đất Việt tôi mùa trổ sầu thì cây thêm bạc lá
Một lá đau bao nhành đều rêm rả
Một cành buồn cây ứa nhựa buồn theo.

6- Đứa trẻ lớn lên trong mái gia đình không có bóng cha, chỉ có hai người đàn bà không chồng mang trong tim muôn vàn nỗi nhớ.
Những người đàn bà dang lưng cõng khổ, góa phụ cuộc đời đầy ắp những lao đao (-) Đêm chập chờn giấc ngủ có yên đâu, thương những hàng mộ không tên mà rưng lệ. Nhớ cứ theo về trong căn nhà vắng vẻ, cứ mon men ngấp nghé bên song buồn.

Chừng như tháng bảy cũng nghẹn ngào để giọt ngâu tuôn
Chừng như da diết cứ đu lên dấu chân chim nơi mắt mẹ
Khúc nội ru rớt bên chiều khe khẽ
Để hoa khế bung buồn tím biền biệt trong thu.

NHÀNH HOA ĐỎ TRÊN NHỮNG NGÔI MỘ KHÔNG TÊN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Câu Thơ Yên Ngựa

LIỄU THUẬN NƯƠNG

Múa gươm múa bút và ca hát
Kìa gió trăng ngựa hí bờm tung
Tứ thơ có hồn đất nước
Mơ núi sông liền lạc như tranh
Tiếng lòng thi tướng rừng xanh
Câu thơ khí phách hùng anh
Ơi tình đất đỏ Miền Đông
Bến nước con đò và dòng sông
Gửi trong Miền Đông anh dũng
Gửi trong áng thơ tình quê
Còn đây câu thơ yên ngựa
Người đi giữ nước giữ quê
Miền Đông trong tim của người
Tổ quốc trong tim sáng ngời
Một đời ông – nguyện lòng trung
Vang danh thi tướng rừng xanh.

Rừng Miền Đông vẫn còn xanh và đất Miền Đông còn đỏ. Thì lòng người dân nơi đây còn mãi nhớ một “Thi tướng rừng xanh” dũng mãnh kiên…

VỌNG CỔ

1/- …cường. Bút cùng gươm hợp bích sa trường.
Đất Miền Đông qua hai cuộc chiến, có tên người Huỳnh Văn Nghệ lừng danh.
Quê chiến tranh chiếc lá cũng chẳng lành, con rạch dòng sông cũng oặn lòng thôi chảy.
Câu thơ nào tả ngày quê gánh long đong, còn câu thơ nào tả nỗi lòng người thi tướng.

NGÂM THƠ

“Suốt một đời gươm chẳng ráo mồ hôi
Thì không lẽ bút phải chờ kiếp khác
Trên lưng ngựa, múa gươm và ca hát
Thì lòng say chiến trận cũng là thơ”.*

2- Miền Đông ngày can qua khói lửa, lòng quê đau nên thơ cũng gập ghềnh.
Bụi bám yên cương nỗi nhớ giăng mành.
Đôi lúc muốn chép thơ bằng máu, bút mực nào tả xiết những hy sinh.

(Ngâm dứt câu 2)
Ta đi gót nhịp vang đường đá
Mắt phóng nhìn xa qua lớp mây
Ngực nở thấm nhuần trăm lớp gió
Rượu đời cạn chén chẳng hề say.* (dứt câu 2)

BẮN NHẠN

Đời quân nhân máu rơi chẳng nệ
Máu hoà mực, bút vẫn xung
Tiếng quê hương thúc dục lên đường
Mà rằng gươm vẫn cứ khua
Mà rằng bút vẫn cứ nhả thơ
Trời vùng trời miền Đông
Bão giông cuồng nộ giặc thù xâm lăng
Có người thi tướng kiên trung
Hết lòng yêu nước thương quê
Bút gươm xung trận lẫy lừng miền Đông
Xông pha giết sạch giặc thù cuồng ngông.

Gươm tuốt ngựa phi bút cùng người ra trận. Đất nước lâm nguy quê hương lận đận lòng quê khổ lòng người đau uất hận dâng…

VỌNG CỔ

5/- . . . tràn. Vừa giết giặc vừa làm thơ hợp bích kiêm toàn. Nhà chỉ huy quân sự, nhà thơ yêu nước,”Thi tướng rừng xanh” dân quý dân phong.
Vó câu tung phía hừng đông
Tứ thơ vón lại bên lòng mà say
Tuốt gươm xung phá trận này
Niềm vui thắng trận thơ bay khắp rừng.

NGÂM THƠ

Ai về Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mỡ cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long*

6/- Câu thơ lòng nhớ cố xứ quắt quay, kiếm chẳng rời hông ngựa phi bờm phất gió. Thơ rặt ri chất miền Đông Nam bộ, người hào phóng, can cường, khí phách, kiên trung.
Câu thơ yên ngựa có nỗi nhớ rạc lòng, có dòng sông Bao Ngược và gánh cau của mẹ. Có nắng sớm Tà Xia cùng dáng cô du kích, có chiến khu D bất khuất kiên cường.

Huỳnh Văn Nghệ tiếng lừng vang
Qua hai cuộc chiến trang vàng sử ghi
Vung gươm múa bút song phi
Lòng dân mãi tạc ơn thi tướng tài.

CÂU THƠ YÊN NGỰA
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Bình Chánh – Khúc Nhạc Tự Hào

NÓI LỐI

Kìm đã rao khúc dạo đầu mùi ngọt
Phím lõm, đờn cò, rồi sáo trúc cũng hoà theo
Giọng ai ca mà da diết lối vào
Song loan gõ, nhịp tự hào Bình Chánh.

Không dưng mà lòng lại rưng rưng khi nghe khúc dạo đầu cho lối vào bài vọng cổ. Tiếng rao của dây Sài Gòn đã đưa ta về cái thuở mảnh đất này đây chiến tranh gian khổ Đảng đã dạo khúc niềm tin chỉ lối soi…

VỌNG CỔ

1- …đường.
Rồi toàn dân hoà chung nhịp can trường.
Đại dịch đi qua phố cùng người gầy rộc, dây Sài Gòn lại trỗi lên khúc nhạc dìu nhau.
Khúc nhạc của quân dân Bình Chánh tự hào, hoà giai điệu Thành phố mang tên Bác.
Hoà giai điệu của đất phương Nam, giai điệu của Tổ quốc vẻ vang có toàn dân hợp tấu.

CHIÊU QUÂN

Xưa lung bàu – lau lách mọc
Đất nhiễm phèn – đời khổ nhọc
Dìu nhau qua cơ cực
Lòng quê mang bao vết trận, sẹo còn
Căn cứ nào sống giữa lòng dân
Láng Le Bàu Cò – Vườn Thơm Bà Vụ
Hai cuộc chiến qua – trang sử oai hùng.

2- Về Vĩnh Lộc A, đặt vòng hoa tưởng niệm, nghe Láng Sấu xưa trỗi khúc anh hùng.
Đi trên con đường Dân công hoả tuyến mà chân bước ngập ngừng.
Thương thương lắm những đời hoa trung liệt, nở quên mình vì Tổ quốc quê hương.
Ngó nơi nào cũng nặng những công ơn, chạm đến điều gì cũng can trường khí phách.
Bình Chánh năm xưa dưới gọng kìm của giặc, Bình Chánh bây giờ là khúc nhạc bình yên.

LÝ PHƯỚC CHÂU

Bên quê chiều ta bước
Nghe trong lòng xuyến xao
Quê đổi thay diện mạo
Con đường sạch mát thênh thang
Phố kìa áo mới xênh xang.
(- ) (-)
Cao tầng đô thị chào ta
Giao thương – đó đây gần xa
Máy reo, bước chân ai vào ca
Nông thôn – lúa bên bờ hoa
Ai cất vang lời ca
Mừng nụ cười, hợp tác vươn xa
Quê mạnh giàu tươi mới thêm ra
Về nghe khúc nhạc tự hào thăng hoa.

Gậy dìu bước ta đi giữa Phố Huyện chiều lộng gió. Là tiếng của tiền nhân vọng từ miền xưa cũ hay khúc nhạc hùng thiêng của đất mẹ năm..

VỌNG CỔ

5- …nào.
Để hôm nay quê trỗi khúc tự hào.
Khúc chung xây cháu con cùng hợp tấu, cho quê này diện mạo thêm xinh.
Quay hướng nào gương mặt cũng lung linh, xoay thế nào cũng kiên cường dáng đứng.
Ơn Đảng sáng soi ơn người xây dựng, cho Bình Chánh hôm nay phồn thịnh đẹp giàu.

SÂM THƯƠNG

Ai cất lên câu ca
Để lòng ta – chừng như ngây ngất
Tóc trắng sương phôi pha
Mà ta – còn yêu thiết tha
Mời người từ nơi xa
Vịn lời ca ghé qua quê này
Hợp tác và chung xây
Lòng người quê nhân nghĩa luôn vun đầy.

(Trở về xề câu 6)
Bình chánh lung linh trong bản đồ thành phố
Thành Phố Hồ Chí Minh rực rỡ tên vàng.

Trỗi lên đi, trỗi lên nào
Trỗi lên khúc nhạc tự hào quê hương
Ai về Bình Chánh là thương
Thương nhiều cái nết can trường – quê ơi!

BÌNH CHÁNH – KHÚC NHẠC TỰ HÀO
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Cõng Nội Về Rừng

Lối vào Nam ai

Đừng quay quắt nữa nội ơi!
Mùa thu trong mắt nội những chiếc lá xanh rơi xao xác
Còn rừng thì ốm o gầy rạc
Hoàng hôn buông sắc gì mà buồn thỉu buồn…

NAM AI (8 Câu)

…thiu.
Ngoài kia da diết loang chiều
Mắt nội nhìn xa trông
Thương nhớ trải ngập lòng
Heo mây cứ lùa theo phía nội nghiêng
Rừng tràm cũng im lìm hóng nỗi niềm riêng
Nỗi niềm của người thương binh già
Nhớ đồng đội ngày chia xa
Quê nay phơi phới vươn mình
Thanh bình cọng cỏ cũng là thơ
Chiến tranh xuân đến cũng vật vờ
Vắng bạn lòng gió cũng ngu ngơ
Thu nhớ người xưa thu gầy thu phờ phạc
Mây nhớ ai mà mang mác xanh ngời
Nội nhớ đồng đội nhớ bạn đời
Ký ức một thời chung vai.

Nội ơi! nội hãy ngồi lên lưng để con cõng nội về rừng thăm chiến khu xưa một thời lừng lẫy. Con biết mùa này nội nhớ đồng đội nhớ những ngón gầy run rẩy lần dìu nhau trong giá lạnh bưng…

VỌNG CỔ

1- …biền.
Trên vai con nước mắt nội rơi hiền.
Ngắt một chiếc lá tràm ôm vào lòng rồi da diết ngửi, nội nói lá có mùi ngai ngái sình non.
Mùi chiến trường khói lửa đạn bom, thì con gái dầm mương mùi da phơi nắng nâu giòn.
Chạm đến chỗ nào cũng đạn xới bom rung, rocket pháo bầy lao đao từng chiếc lá.

NGÂM DẶM:

Chỗ này đêm ấy trăng rằm
Gửi xác đồng đội tạm nằm nơi đây
Nào ngờ bom xối đạn cày
Hai lần chết xác thịt bay nơi nào?

2- Chỗ này chú Sáu bị thương nhiễm trùng nằm chịu trận, chỗ kia cô bảy đào đất dùng khăn đùm gạo nướng cơm bùn.
Nội trệu trạo kể trên lưng mà gió nấc không ngừng.
Con xin được làm đôi chân của nội, đưa người về thăm lại chiến trường xưa.
Chính chỗ này đây bên cụm tràm thưa, quân thù đã cướp đi đôi chân của nội.
Nơi có mùi tóc thanh xuân lâu ngày không được gội, có nụ hôn đầu bổi hổi cả rừng đêm.

NÓI LỐI

Nội buồn tràm cũng rưng rưng
Nội vui rừng cũng xanh um trông thấy
Nội kể lời tỏ tình thuở ấy
Chỉ một bông tràm cài lên tóc là yêu.

U Minh xưa mang trên mình thương tích của chiến tranh trên từng mét đất. Nhưng khí phách phương nam dù một còn một mất vẫn hiên ngang bám trụ không…

VỌNG CỔ

5- …rời.
Quê hương ơi trang sử rạng ngời.
Con quỳ xuống và cúi đầu bên con rạch, để nội vốc đầy nước một lòng tay
Phả vào mặt vào da con để nhớ nơi này, nước U Minh muôn đời vẫn đỏ.
Nước U Minh có máu cha ông hoà trong đó, để hôm nay rừng được xanh rừng.

LÝ BÔNG DỪA

Nay về nội cứ ôm cây rừng
Rồi ru da diết cho cỏ từng ngọn say
Lời ru dưới ánh trăng đêm này
Trăng của thanh bình
Quê mình với nhiều đổi thay
Bàn tay tuổi trẻ hôm nay
Cùng nhau xây dựng quê hương ngày thêm xinh

(Trở về vọng cổ)

Cha ông đuổi xâm lăng giữ gìn đất nước
Tuổi trẻ hăng say xây đắp những công trình.

Nay con cõng nội trên lưng
Về nơi chiến tích lẫy lừng năm xưa
Bông tràm thoang thoảng hương đưa
Nội ru đồng đội dưới cơn mưa đêm rừng.

CÕNG NỘI VỀ RỪNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 31 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.