Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 29 của 34

Hương Rạ

NGÂM THƠ

Hoàng hôn rải tím trên đồng
Thoảng nghe hương rạ chạnh lòng nhớ xưa
Nhớ người sao tả cho vừa
Giọt thương đọng lại làm mưa trong lòng.

LÝ TRĂNG SOI

Ơi mùi quê, da diết trong lòng
Mùi hương lúa thoảng thơm trên đồng
Mùi ớt xanh gió đưa cay nồng
Thương là thương, mùi quai nón má dang nắng đồng trưa
Mùi cây me đất chua chua
Luôn cái mùi ơ kho quẹt gió chiều đưa

Mình ơi! Cứ mỗi lần nhắc tới mùi quê là nhớ lại kéo về trong lòng tui lủ khủ. Dù có đi xa chỉ một mùi rạ rơm thôi cũng đủ, đủ nhớ đủ thương đủ da diết níu ta…

VỌNG CỔ

1- …về.
Chỉ một mùi thôi mà thương nhớ bộn bề.
Tui đã ghiền rồi cái mùi quê chân chất, nhất là mùi ngai ngái của rạ rơm.
Nhớ có lần năn nỉ trần ai bởi một nụ hôn, mình hỏi “có thơm hông?” trong tiếng thở dồn.
Tui trả lời “ngai ngái mùi rạ rơm” mình quay lưng dỗi hờn không lên tiếng.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Nè mình à mình ơi!
Em dỗi chi đau lưng trần anh nắng phơi
Mình ơi ngó qua coi nè
Đôi tắc kè chém vè khe đá
Kìa nó vừa hôn nhau
Thân lắc lư theo hương đồng xôn xao.

2- Giỡn với mình thôi chứ tắc kè đâu mà chém vè trưa hè vậy, còn anh nói lưng đau để dụ khị cho mình nhìn.
Mình biết tính tui khôi hài lại thiệt tình.
Trai nhà quê có sao nói vậy, bữa đi cắt rạ về ủ bón cho cây.
Gò Quao con nắng gắt gay
Mệt nhoài hai đứa lăn quay ra đồng
Úp mặt mà hít cho thoả lòng
Nghe hương rạ toả thơm nồng mùi quê.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (đoạn cuối)

Chiến – chiến tranh lan tràn
Bom cày đạn xới, đứa ra sa trường
Tay cầm súng, gop công giết thù
Đứa hậu phương, trưa đồng nắng phơi
Lúa gạo nuôi, quân mình khắp nơi.

Giữa rừng đêm hương tràm toả ngọt mềm mà anh lại nghe thèm cái mùi rơm rạ. Thèm một ngụm nước mưa hứng nhà tranh mái lá, thèm một nụ hôn trên má vợ buổi dang…

VỌNG CỔ

5- …đồng.
Ngày quê hương đạn xối bom gầm.
Anh sa trường hay tin vào một sáng, hậu phương mình bom xối xả còn đâu.
Thân người cùng với thân trâu
Thịt da ngào dưới đồng sâu xác vùi
Mưa thưa rớt giọt ngậm ngùi
Rạ rơm trốc gốc tả tơi lòng đồng.

6- Đêm ngồi nhớ mùi rơm rạ quê hương, nghe ngọn gió hậu phương thổi vào lòng da diết
Từng vắt cơm trong rừng trưa mỏi mệt, nghe ngọt ngào vị trung hậu đảm đang.
Hò ơ…Con gái miền tây dáng gầy mỏng mảnh
Nói về ra trận quánh chẳng thua ai
Hậu phương sản xuất hăng say
Việc nhà việc nước hai vai nặng oằn.

Tóc tui giờ màu bông mía bông tranh
Nhớ ký ức ngày xanh mùi rạ rơm thương quá
Phía hừng đông mình về hồng đôi má
Tui nhắm mắt thả hồn nghe hương rạ len vào tim.

HƯƠNG RẠ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Người Mẹ Tam Bình

NÓI LỐI

Tam bình ngày nắng đổ vàng sông
Có người mẹ nhớ chồng nhớ con rát ruột
Câu vọng cổ bên sông nghe buồn não nuột
Người đi biệt không về để bưởi sầu bưởi chẳng đơm bông.

Ngày đó! Cha ủ hương bưởi vào tóc mẹ rồi dang lưng cõng quê hương mang trái tim yêu nước lên đường kháng chiến. Mẹ ở lại với tháng ba và nỗi nhớ cứ luân phiên bày biện trên thửa ruộng vồng khoai và trên đôi mắt nâu…

VỌNG CỔ

1- …hiền.
Mẹ gạt bao ưu tư khắc khoải muộn phiền.
Lấy tình yêu quê hương làm lẽ sống, nuôi con cho chồng đi đánh giặc miền xa (-)
Giọt mồ hôi tuôn trên rẫy mía luống cà, đào hầm nuôi quân tiếp lương tải đạn.
Lòng mẹ Tam bình hiền như mảnh áo nâu, mà chiến tranh cứ cày sâu nếp nhăn trên đuôi mắt.

NGÂM DẶM

Cha đi từ bấy đến giờ
Áo nâu mẹ khép đêm thờ thẫn trông
Đã bao mùa cải lên ngồng
Bưởi nhà già cội người không thấy về.

2- Một đêm chưa hết giêng hai con chim quốc gọi bạn tình thê thiết, cây cà na mùa sái trổ bông buồn.
Dòng sông đau theo mẹ sóng cuộn cuồn.
Tin đưa về ba sắp nhỏ không còn nữa, hoa muống tỉ tê buồn úp mặt khóc tím bờ quê. Nỗi đau cứ nhúng vào trũng mắt đỏ hoe, tay gầy bấu ngực mẹ nghe lòng quặn thắt. Mạch quê hương dập dồn se sắt, còn nhịp đập Tam Bình cứ quay quắt giữa buồng tim.

LÝ CHIỀU CHIỀU

Dặt dìu nỗi nhớ trong lời ru
Mái dằm khua
Mẹ ru khúc tình non nước
Tiễn con tiếp bước cha lên đường
Đi giữ quê hương mình
Cho Tam bình vẹn một màu xanh
Sông quê mát trong ngọt lành.

Bao lần tiễn con đi là bấy lần mẹ lặng lẽ giấu nước mắt vào mưa gửi buồn vào bông bần bông khế. Rồi chiến tranh cướp dần đi từng đứa con của mẹ để bưởi chẳng buông hương đất nứt nẻ lúa khô…

VỌNG CỔ

5…đòng.
Sáu đứa theo cha hóa mây trắng mây hồng.
Gió Song Phú không dám lùa mà đứng lặng, sợ lạnh đôi tay gầy chi chít những chỉ đau.
Tóc mẹ từng ngày khô như bông mía bông lau, bát canh cải trời chừng như có sóng. Chiều Tam Bình hoàng hôn lóng ngóng, buông xuống dòng Cái Ngang sắc tím gam buồn.

6. Nay quê thanh bình bổi hổi xuân vui, hương thủy chung hòa giọt yêu thương chảy vào lòng đất.
Mẹ phơi tự hào trên từng cành cam nhánh quýt, phơi kiên cường cùng khí phách phương nam (-)
Mẹ là gió đồng quê là hương bưởi nồng nàn, là Trăng Tam Bình là dòng Cái Ngang mát ngọt.
Quành quạch đứng bờ sông nhớ con kêu đứt ruột, mẹ nhớ ai mà não nuột ru rằng:

Ầu ơi…
Con ơi con ngủ cho lành
Mẹ ru hương bưởi hương chanh nồng nàn
Tam Bình khí phách hiên ngang
Tổ quốc gọi, là sẵn sàng ra đi.

NGƯỜI MẸ TAM BÌNH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Quê Hương Bắt Đầu Từ Những Rặng Dừa Xanh

(Lối vào Ngựa Ô Nam)

Con hỏi ngoại “Tổ quốc bắt đầu từ đâu?”
Ngoại trả lời “Từ tiếng gọi nơi lòng ta thôi thúc”
Con lại hỏi “Quê hương bắt đầu từ đâu?”
Ngoại cười nụ cười nhân hậu.

Rồi chỉ tay về phía rặng dừa…xanh.
Miệng ngoại cười mà nước mắt vòng quanh
Bao năm hốc mắt, khô cằn vì bởi chiến tranh
Quê khói lửa điêu linh
Chảy ngược vào trong khổ đau ém lại
Nay nghe cháu hỏi câu này, xúc động lại phơi bày
Quê hương bắt đầu từ những rặng dừa xanh, từ rẫy mía dòng kinh
Từ dân ca da diết quê mình, bài vọng cổ chân tình
Ướp hương dừa nên mộc mạc, quyện nghĩa tình Bến Tre.

Rồi ngoại ngước nhìn lên những ngọn dừa cao chót vót. Móm mém ngoại ru câu tình quê tình nước ơi à…à ơi…sau trước vẹn câu…

VỌNG CỔ

…thề.
Ký ức ngày xanh lần lượt rủ nhau về.
Qua bao cuộc chiến tranh vẫn kiên cường thế đứng, dáng đứng người anh hùng xứ đồng khởi Bến Tre (-)
Dừa cùng người bám đất giữ quê, lá che du kích thân dựng pháo đài
Vạc nhọn ngăn tàu dựng hầm tránh đạn bom, làm cầu nhử bẫy chông, diệt trừ quân cướp nước.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG (đoạn cuối)

Vẫn mãi xanh tươi, giữa nền trời
Dù bao sóng gió dập vùi, bom cày đạn xới
Vẫn luôn can trường, giữa trời mà vươn
Trái đeo sai quầy, ngọt dày cơm, tình quê thơm ngát hương.

2- Hỏi dừa có hồn không mà biết cùng người đánh giặc, biết góp công làm giàu đẹp quê mình.
Giữa bão đạn mưa bom vẫn thơm ngát hương tình.
Có phải những tấm kiên trinh vì quê hương ngã xuống, hoá thân cho dừa một dáng đứng hiên ngang (-)
Bao sản phẩm từ dừa làm giàu đẹp quê hương, chiếc muỗng, bộ tách trà, ngôi nhà, viên kẹo
Rễ, quả, gốc, thân, lá, tàu, hoa, củ hủ tất cả làm đẹp giàu cho xứ sở Bến Tre.

HÒ NAM BỘ

Hò ơ…
Ai về “Vương Quốc Dừa Xanh”
Mà xem phố đứng lung linh bên dừa
Thảm vàng lúa với nắng đua
Thảm xanh trời biển ơ hò…
Hò ơ…
Thảm xanh trời biển cùng dừa mênh mông.

Con dìu ngoại đi giữa cầu Hàm Luông hứng gió quê hương thổi từng luồng trong nắng mới. Tóc trắng ngoại bay giữa mây trời dịu vợi nghe điệu lý Ba Tri trong bổi hổi hương…

VỌNG CỔ

5- …dừa.
Đất mẹ phù sa ướp ngọt lịm câu hò.
Mắt ngoại hướng một ánh nhìn da diết lắm, nơi có những tòa nhà cao vút giữa thiên thanh (-)
Phố lộng lẫy bên dừa, dừa nghiêng bóng khoe xanh, quê giàu đẹp văn minh hòa mình hội nhập
Khởi nghiệp đi lên bước chân về rầm rập, hạnh phúc ấm no nườm nượp rủ nhau về.

VĨ PHI VÂN ĐK

Nắng – nắng mai tươi hồng, nụ cười hạnh phúc
Nở hoa trong lòng, kia dừa soi – mướt xanh bên dòng
Yên bình yên – gió chiều hôn ráng quê
Thương là thương – dáng hình của Bến Tre

(Trở về vọng cổ câu 6)
Thành phố của dừa xanh của vần thơ Đồ Chiểu
Của trang sử quê hương đồng khởi kiên cường.

Ngoại nói Xứ sở mình không chỉ có dừa đâu
Nhưng từ dừa mới nên hình nên vóc
Tổ quốc bắt đầu từ tiếng gọi lòng ta thôi thúc
Còn Bến Tre bắt đầu từ những rặng dừa xanh.

QUÊ HƯƠNG BẮT ĐẦU TỪ NHỮNG RẶNG DỪA XANH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Khoai Lang Chấm Muối Ăn Bùi

NÓI LỐI

Anh dìa mà coi nè!
Khoai nhà mình năm nay trúng bộn
Củ nào củ nấy chà bá thấy thuơng
Tui mần muốn lọi cái ba suờn
Anh ham chi đèn màu phố thị.

Khoai lang dương ngọc tím màu chung thủy, còn tình của tui đang rò rỉ hương…

VỌNG CỔ

1- …buồn.
Mùa năm nay thu hoạch mấy trăm vồng.
Tui luộc một nồi thiệt ngon cho sắp nhỏ, lùi có mấy củ mà thơm cả xóm luôn (-)
Thằng tí thằng tèo ngồi ngúc ngắc buồn, “phải có tía cùng ăn thì vui biết mấy”.
Biết khổ vầy hồi đó tui mần thinh, chứ gật đầu chi giờ cu ki ôm khổ.

2- Thằng út nhớ anh làm mình làm mẩy, trưa trờ trưa trợt mà hổng chịu ăn gì.
Nó nói má ơi! mau mau đi kiếm tía con dìa.
Thiệt khổ cho tui biết anh đi đâu mà kiếm, anh nói để anh ra ngoài cho biết đó biết đây (-)
Ai nhè anh dong biệt bao ngày, chắc là đã mê con đèn xanh đèn đỏ.
Bữa nào má con tui cũng ra hàng ba ngồi chò hõ, ngóng mắt dìa phía con ngõ anh đi.

NÓI DẶM:

Khoai trúng mùa tui đem lùi một rổ
Củ ngon hổng lựa tui lựa trúng củ sùng
Lúa nghén đòng người o bế chờ bung
Còn tui! cái bụng chình ình hổng ai thèm ngó.

Nhà hổng có đàn ông cột kèo đánh nhịp. Đêm đêm ễnh uơng tấu khúc nhớ thương…

VỌNG CỔ

5- …mình.
Ngoài sân khoai mấy đống chình ình.
Xuồng lũng lỗ chưa trét kịp, anh dìa mà coi nè nhà nào cũng hạnh phúc yên vui (-) Vợ cấy chồng cày mùa thu hoạch đầy bồ, heo mập ú cây vườn đầy hoa trái.
Sao anh còn ham chơi mê mải, anh mê chi phố thị đèn màu.

6- Dìa đi mình, tụi nhỏ sắp tựu trường rồi, tui lại sắp lại gần tới ngày khai hoa nở nhụy.
Chim vịt kêu gì bên giàn bông bí ? Kêu “chàng đi ăn ngoài quên vợ bỏ con” (-)
Ăn ngoài quên mất vồng khoai
Đọt cóc đọt xoài với tộ rô non
Gà nhép cứ chạy lon ton
Nó kêu chiếp chiếp hỏi tía con đâu rồi ?.

Khoai lang chấm muối ăn bùi.
Anh mê phố thị quên mùi khoai lang
Dìa đi anh, đừng có chàng ràng
Dìa nghe thơm thảo đồng vàng hương quê.

KHOAI LANG CHẤM MUỐI ĂN BÙI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Người Thủ Tướng Của Lòng Dân

NÓI LỐI

Người thủ tướng trong lòng dân mãi nhớ
Rạng ngời thêm trang sử Việt Nam
Kiên cường – bản lĩnh – trung – hiếu – nghĩa
Tài – tín – nhân – tâm – đức vẹn toàn.

VỌNG KIM LANG

Trí uyên thâm – kiến thức cao tầm
Nhân cách ông tuyệt vời, để đời nhớ thương nào nguôi
Luôn – chính – liêm – kiệm – cần, một lòng quý dân trọng dân
Là người mở đường chuyển mình đất nước
Với bao công trình, niềm tin khởi sắc vươn xa
Quê hương nắng mai chan hoà, dệt đậm đà gấm hoa đẹp xinh
Trái tim lớn luôn chung nhịp, một nhịp đập nước Nam phồn vinh
Giờ đây, ông đã đi xa – nhớ thương mãi còn bên ta
Ơn người dạt dào trong tim, cho kính yêu nhiều thêm.

Ngày ông đi có bác nông dân ôm bông lúa trên đồng bật khóc. Có cụ già cúi xuống dòng kinh T5 (Tê Năm) vốc nước đầy một vốc, phả vào mặt vào da rồi nghẹn nấc gọi tên…

VỌNG CỔ

1-…người.
Cụ kể về một lãnh đạo tài ba một nhân cách để đời.
Ngày Tứ Giác Long Xuyên ba chìm bảy nổi, Đồng Tháp Mười hoang hoá úng phèn chua (-).
Ông Sáu Dân bì bõm lội đồng trưa, tìm cách lo cho dân thoát đói khổ thất mùa.
Chủ chương chọc thủng túi phèn đào kênh thoát lũ ra biển tây, để vựa lúa đồng bằng thóc đầy tới nóc.

NGÂM DẶM

Ông đi mây nước ngừng trôi
Nén vào lòng những bồi hồi tiếc thương.

2. Ngày ông đi người thương binh quằn mình trên đôi nạng gỗ, câu vọng cổ đang ngân bỗng nức nở chữ ân tình.
Vĩnh Long ơi! chân bước nhanh mà vẫn sợ trễ lòng mình.
Người kỹ sư quẹt chưa bật mà môi run run bập thuốc, tim khóc người sao mắt lại đỏ hoe (-)
Cũng nón bảo hiểm vàng cũng đạm bạc cá rau quê, thủ tướng cùng công nhân trên những cung đường thi công hiểm trở.
Đưa đất nước Việt Nam tầm vươn cao tình rộng mở, dòng điện Nam Bắc nối liền sáng một niềm tin.

LÝ SON SẮT

Ông đã đi xa rồi
Nhưng trái tim muôn người
Vẫn suốt đời không quên
Xứ sở người Vũng Liêm
Nay lúa quê no đòng
Kìa con kênh xanh mát trong dòng
Chúng cháu xin ghi lòng
Vì non sông gấm hoa đẹp xinh
Nuôi ước mơ của người
Một ước mơ nước Nam phồn vinh.

Bài vọng cổ quê hương có cây trái miệt vườn có đoá công ơn rộ trên từng vòm cây ngọn cỏ. Có giọt nắng Vĩnh Long ươm hồng thêm nỗi nhớ, có nụ cười ông hiền như bông lúa trên…

VỌNG CỔ

…đồng.
Có dòng Cổ Chiên ngọt nước trong dòng.
Có cậu bé sáu tuổi ngày theo cha ra đồng gặt mướn, tối xếp bằng ngồi nắn nót chữ quê hương (-).
Đất Vũng Liêm đã dưỡng nuôi một tài ba lỗi lạc kiên cường, một nhà lãnh đạo kiệt xuất cả trong hoà bình và kháng chiến.
Một “tổng công trình sư”với nhiều dự án tầm cao táo bạo, đưa đất nước đi lên đổi mới từng ngày.

NGÂM DẶM

“Chủ tịch gạo” “Tướng xé rào”
Là tên dân đã ngọt ngào gọi ông.

6. Chủ trương nào của ông cũng vì nước vì dân, dám nghĩ dám làm dám xé rào cởi trói.
Những công trình thế kỷ vươn lên trong nắng mới, bằng tầm nhìn chiến lược bằng trí tuệ uyên thâm (-)
Hoà trong dân để hiểu dân
Mắt hiện đại phóng tầm nhìn vươn xa
Gió đưa gió đẩy can qua
Việt nam hội nhập trong ngân nga khúc tình.

Ông là thủ tướng nhân dân
Ra đi non nước vạn lần tiếc thương
Rạng ngời trang sử quê hương
Vang danh thơm thảo miệt vườn Vĩnh Long.

NGƯỜI THỦ TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Người Mẹ Châu Hoà

(Lối vào Phụng hoàng)

Mẹ gửi nỗi niềm trong mênh mông
Để ngọn nhớ cứ xanh xao trổ dài trên hàng cau trước ngõ
Con cò trắng cõng nắng Châu Hòa bay về tổ
Mớm hương dừa, hương đồng nội cho…

PHỤNG HOÀNG (8 câu)

…con.
Chiều bên kinh Giải Phóng
Có người mẹ nhớ chồng nhớ con lóng ngóng
Thả xuống bên dòng chùm hoa của quê hương
Chùm bông dừa thân thương
Năm tháng chiến tranh đạn xới bom cày
Thân chi chít vết thương vẫn vươn mình ra nở
Như những con người kiên cường đồng khởi bến tre
Mẹ gửi dòng kinh quê
Điệu lý ba tri mòi mặn theo mùa
Tình phương nam trong bổi hổi hương dừa
Nhờ dòng chảy yêu thương, đưa quê hương vào cho đồng đội
Cho con cho chồng nơi ấy xa xôi
Dòng dọc nhớ ai ngó chiều rơi kêu đứt ruột
Bần cũng bâng khuâng xao xác ngóng tin người
Miền hoài niệm lung linh – mẹ ngỡ vẹn nguyên một tổ ấm bên đời.

HÒ NAM BỘ (vào vọng cổ)

Hò ơ…
Nắng Châu Hòa đang thả…thả giọt vàng xuân
Trên cành bồ quân bầy sẻ cao giọng hót
Mùa dang tay mùa quằng hương trái ngọt
Nhớ cũng về đây tấu điệp khúc miên…

VỌNG CỔ

1- …trường.
Bước tiền nhân còn in dấu những con đường.
Mắt mẹ vắt trên những ngọn dừa cao vút, chạm vào đâu sao cũng thấy bom rung (-) Các con của mẹ đang về đứa hóa thân trong nắng gió đồng bưng, đứa là trăng đứa là sao đứa là vầng mây trắng.
Đứa mặn mà trong lá cỏ sắc hoa, đứa nồng nàn trong phù sa châu thổ.

LÝ CÁI MƠN

Về về đây mà nghe quê thở
Gió hát bên hoa
Lúa vàng trĩu bông đồng cha
Quýt buông hương mùa no múi bưởi đeo quằng cành.
Mùa hương cam hương dừa hương chanh
Đất thơm hương hùng anh
Để Châu Hòa hôm nay thắm một màu xanh.

2. Âm khúc miền xưa dặt dìu rưng mắt lá, ngửa mặt cùng sông đất hoài niệm khúc ru tình.
Mẹ dõi hướng trời xa gọi tiếng ơi mình.
Bông bằng lăng phía hoàng hôn chưa kịp tím, tin đưa về ba sắp nhỏ đã hy sinh.
Bụi ô rô cũng nức nở vặn mình, dừa rũ lá cúi đầu mặc niệm.
Con cá trèn bầu bơi vào câu hò ngất lịm, lời ru buồn tím rịm cả bờ quê.

NÓI LỐI

Dòng dọc bên kia bờ rộc lòng ngóng nắng đoàn viên
Ngày hòa bình phượng xòe cánh phơi tim rực đỏ
Con của mẹ lại không về, ve cong mình khóc gào khản cổ
Nước mắt chảy đứng chảy ngồi thắt ruột mẹ ơi.

Cầu giải phóng chiều nay có chiếc gậy run run dìu người mẹ tóc bông lau sang bờ bên ấy. Mẹ thỏa lòng nghe đâu đây trỗi dậy câu vọng cổ đồng quê pha ráng đỏ sắc bưng…

VỌNG CỔ

5-…biền.
Mẹ như bông súng bông sen trên đồng nước chua phèn.
Dừa níu gió rì rào kể chuyện, con kinh ngày nào được đào trong pháo nã đạn bay.
Mẹ ru con câu nhân nghĩa dạn dày, ngâm cho chồng nghe bài thơ non nước.
Rằng trái tim mình đã dâng cho Tổ quốc, thì còn đập hay ngưng cũng không phải chỉ cho mình.

LÝ BA TRI

Thương lắm dáng đứng quê hương
Thương dáng mẹ gầy tuổi trời nghiêng xế
Bườn lưng mặt úp đất say
Cõng tháng năm dài dâu bể bể dâu
Bưng bát cơm vung đầy nhớ thân cò dãi dầu vì con.

6- Châu Hòa hôm nay nhịp bước đi lên, những chiếc cầu xinh nối đôi bờ thương nhớ. Chân sáo đến trường nụ môi cười hớn hở, hoa công trình nở rộ khắp quê hương.
Bình minh rải ấm áp xuống mặt đường, hôn lên dấu chân chim hôn lên vết đồi mồi trên da mẹ.
Áp tai nghe dòng trung hậu chảy trào mạnh mẽ, trong trái tim người mẹ Châu Hòa.

Chậm chùi vạt áo nâu sờn
Nhớ con rát ruột tiếng đờn chao dao
Chỉ hàng dừa với bờ ao
Quê hương cũng đã dạt dào trong tim.

NGƯỜI MẸ CHÂU HOÀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Tiếng Chổi Đêm Ba Mươi

(Lối vào ngựa ô nam)

Chỉ còn một góc đường nữa thôi
Thời gian ơi! xin chậm lại
Tiếng chổi đêm ba mươi vẫn còn khua mãi
Để những con đường được sạch mát tinh…

NGỰA Ô NAM

…tươm.
Những con đường vừa sạch vừa thơm
Sẵn sàng cho sớm mai, đón chào rộn rã bước chân
Đón nụ cười nàng xuân
Kịp trời sáng không? Bầy con đang đợi
Phố Nguyễn Du mẹ tôi vẫn miệt mài
Còng lưng suốt canh dài
Đêm Sài Gòn phố đã ngủ say
Hàng me lá thôi bay
Thương mẹ ta dáng nhỏ vai gầy
Giờ khắc cuối năm này
Tiếng chổi còn dập dồn xoèn xoẹt
Canh năm tàn lòng mẹ nôn nao.

Mẹ ơi! Đã bao năm chúng con chưa được một lần đón giao thừa cùng mẹ. Trong giấc mơ con, luôn có tiếng mưa gào gió xé và tiếng chổi tre xoèn xoẹt suốt canh..

VỌNG CỔ
1-…dài.
Có bóng người lao công nơi góc phố miệt mài.
Hoa nở trong nhà nở ra ngoài hẻm nhỏ, nhà nào cũng rực vàng màu mai tết đón xuân.
Giờ này mẹ còn đang cặm cụi lay hoay, với chiếc chổi tre nơi cuối con đường.
Bài vọng cổ con viết dày những chữ thương, người mẹ tảo tần làm nghề phu quét rác.

2- Con đã dọn lên bàn thờ mâm ngũ quả, chờ mẹ về đây thắp nhang rước ông bà.
Hai chị em con ra trước sân nhà.
Lòng trẻ nôn nao dập dồn theo nhịp chổi, mắt nhìn đồng hồ lòng thương mẹ nhiều thêm.
Nào lá khô vỏ kẹo que kem, nào bọc ni lông vỏ chai manh chiếu rách
Mẹ quét, mẹ gom cho thành phố sạch
Đồng hồ điểm giao thừa tiếng chổi vẫn còn khua.

VỌNG KIM LANG

Nghe khúc giao thừa qua
Thương biết bao nhiêu là
Những lao công ngày ngày – làm cho đường phố thêm sạch xanh
Mưa nắng đâu ngại gì, miệt mài gian lao nệ chi
Giao thừa phố phường con đường góc phố, thở hơi trong lành
Đàn em đi ngắm pháo hoa
Hương xuân thắm tươi chan hoà, rộn ràng dâng trong lòng ta
Bước chân tung tăng trên đường – nụ cười tươi như nụ hoa
Người lao công vẫn lui cui
Thu gom rác về một nơi
Sài Gòn sạch đẹp văn minh
Trong sắc xuân đẹp xinh.

Hai bên đường cờ đỏ mừng xuân tung bay phấp phới. Nàng cúc nàng mai xoè cánh chào năm mới, sắp tàn canh mà mẹ vẫn chưa…

VỌNG CỔ

5-…về.
Tiếng chổi đêm ba mươi tất bật bộn bề.
Thời gian ơi xin chậm lại, cho mẹ kịp về thắp nhang rước ông bà nghen.
Vạn thọ bên nhà hàng xóm rộ vàng ươm, chậm lại đi xuân chờ mẹ ta về với.
Kịp trước trời sáng không? bầy con đang đợi, mắt trẻ rị cong kim phút chiếc đồng hồ.

6- Thương quá là thương những bóng lưng, những bóng lưng của người phu quét rác.
Có tiếng lá me rơi xào xạc, trong khúc giao thừa trong tiếng chổi của mẹ tôi.
Tiếng chổi tre của đêm ba mươi, đã đi vào lời ca khúc nhạc.
Thành phố lung linh trong lành tươi mát, ơn người lao công quét rác đêm giao thừa.

Mặt trời mùa xuân đã ló dạng qua song thưa
Áo đỏ áo hoa ùa ra con đường sạch
Mẹ ta về dáng xiêu manh áo rách
Mà lòng lành và đẹp tựa nàng xuân.

TIẾNG CHỔI ĐÊM BA MƯƠI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Yêu Một Mình

NHẠC

Đào : Nhà em có hoa vàng trước ngõ
Tường thật là cao có dây leo kín rào

Kép: Nhà anh có cuối con đường ngoại ô
Vách thưa đèn dầu thắp gió lùa vào từng đêm

Đào: Tuổi em cũng như hoa mới nở
Vạn người thầm mong được đưa đón chân em

Kép:Xót xa anh còn trắng tay hoài
Sách đèn nợ chưa dứt nên lận đận truân chuyên

Đào: Đôi ta đứa đầu sông cuối sông
Bao nhiêu cách trở mình em ơi!

Kép: Đôi khi thấy lòng mình bâng khuâng
Muốn ngỏ lời cùng ai, nghĩ rồi . . . câm nín hoài.

Đào: Nhà em Hoàng Thảo nở vàng tươi môi hoa cười lung linh nắng

Kép: Ngày ngày bước ngang qua anh ước mình là bướm trắng để được hôn hoa cho ngây ngất trái tim…

VỌNG CỔ

1/-…này.

Đào: Chỉ giỏi ước thôi, rồi để mãi trong tim cho yêu ứ yêu đầy.

Kép: Bởi nghĩ phận mình còn lao đao quá, nên bướm chỉ la đà chao cánh ngắm từ xa.

Đào: Hoa vẫn cứ vô tình bung sắc vàng ra, cho rực rỡ đời hoa cho da diết đậm đà.

Kép: Bao chú bướm vàng cứ quanh quẩn nhẩn nha, rồi một ngay hoa đã trao rồi tim yêu ấy.

Phi vân điệp khúc đoạn cuối (vĩ)

Đào: Cứ yêu một mình
Ngập buồng tim

Kép: Dám đâu tỏ tình
Khi còn tay trắng

Đào: Giấu trong tim lòng
Để một ngày kia
Đã xa rồi dáng hoa

Kép:
Để rồi ngày kia
Tim này nghe xót xa.

2/-

Đào: Ai biểu ngày xưa anh yêu mà không nói, để giờ đây duyên nợ lỡ làng.
Để giờ đây rối rắm sắc hoa vàng.

Kép: Hoàng Thảo ơi! nợ sách đèn anh chưa dứt, nên dám nào thổ lộ lời yêu.
Nhà anh ngoại ô vách lá liêu xiêu, nhà em tường cao dây leo rào ngăn cách.

Đào: Bóng đơn côi rũ buồn in trên vách

Kép: Chỉ tại mình, đâu dám trách hờn ai.

NHẠC

Đào: Chiều nao pháo bay đầy trước ngõ
Tạ từ thơ ngây dáng hoa đi lấy chồng

Kép: Đường quen bỗng bây giờ buồn tênh
Mỗi khi chiều dần xuống, thấy lòng mình ngẩn ngơ
Ngày xưa tiếc sao mình không ngỏ
Để rồi chiều nay mình đâu thấy cô đơn

Đào: Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi
Có còn gì đâu nữa, thôi đành . . . hẹn trong mơ.

Kép: Ván đã đóng thuyền rồi em ơi . . . còn chi đâu mà mơ nữa

Đào: Con bướm trắng ngần ngơ nghe tim lòng vụn vỡ để đường bay lạc trong thung lũng nhớ muôn…

VỌNG CỔ

Câu 5/- …trùng.

Kép: Bướm cõng tình dở dang bay theo điệp khúc não nùng.
Nép trong vòm lá giấu đi tiếng nấc, tự buồng tim vẫn cứ chật một từ yêu.

Đào: Lời tỏ tình bướm gửi vào ráng chiều. Còn nụ hôn ước mơ bướm giấu vào lọn gió.
Kép: Dù mai này đời rày đây mai đó. Buồng tim yêu vẫn nêm chặt mối tình đầu.

VỌNG KIM LANG

Đào: Nay đã xa thật xa
Em dáng hoa theo chồng
Pháo cưới rơi ngập đường
Người xa người nhớ thương lệ vương

Kép: Dõi theo bước ai bên chồng
Mà tim lòng xót xa trào dâng

Đào: Em về bên người vui vầy duyên mới
Biết đâu bên rào

Kép: Một đôi mắt bướm chao dao
Cánh kia đảo chao bên đời, lệ trào rồi đẫm tim mồ côi

Đào:
Nỗi đau nói không nên lời
Nhìn theo người xót xa đầy vơi.

(Trở về câu 6)

Kép: Ngõ nhà em vẫn vàng sắc hoa Hoàng thảo
Mà tim hoa đã dâng trọn cho người.

Đào: Chiều nay mây xám giăng trời

Kép: Đường bay bướm trắng chơi vơi tròng trành.
Cõng trên lưng khối u tình

Đào: Yêu chi yêu chỉ một mình bướm ơi!

YÊU MỘT MÌNH
Nhạc: Trịnh Lâm Ngân
Cổ: Trần Ngọc Hoà

Thành Phố Dừa Xanh

NÓI LỐI

Ta đi giữa hoàng hôn
Nghe con sóng Hàm Luông hát lời thương nhớ
Dừa ngút ngát dừa, phố lung linh phố
Để trái tim này luôn nặng nợ Bến Tre ơi.

Thành phố Bến Tre! thành phố của sắc màu thiên thanh của những rặng dừa xanh vùng đất lành chim đậu. Thành phố của ngòi bút biết giết thù của đội quân tóc dài hùng hậu, áo vải quần thô mà khí phách ngang…

VỌNG CỔ
1- …trời.
Quê đồng khởi lừng danh trong trang sử rạng ngời.
Những ngọn dừa vút cao như bút thần Đồ Chiểu, vẽ trên nền trời lời thệ ước thiêng. liêng.
Thành phố của ngòi bút biết yêu dân tộc biết hy sinh, bút tuổi trẻ Bến Tre học nét tiền hiền.
Trong sắc thanh bình bút vẽ những niềm tin, vẽ thành phố lung linh vươn tầm cao mới.

LÝ CON SÁO

Quê hương tôi
Ai đã đến rồi là thương
Lòng dạt dào vấn vương
Là đây một Thủ Phủ Dừa
Là đây một Vương Quốc dừa
Cù lao chiều màu xanh ngát xanh
Bức tranh quê có bóng mây vờn quanh
Khua mái dầm xuồng ai lướt nhanh
Sóng đưa câu hát quê hùng anh.

2. Cầu Rạch Miễu nối đôi bờ thương nhớ, để kẻ đến người đi mãi nhớ một ân tình.
Dựa gốc dừa quê mà nghe mát rượi lòng mình.
Phố bên dừa – dừa làm duyên bên phố, uống ngụm nước giữa lưng chừng mà nghe ngọt cả quê hương.
Tiếng ai rao giòn ngọt ơi là thương, ai…bánh tráng Mỹ Lồng ai bánh phồng Sơn Đốc.
Em gái mời anh uống dừa Ba đốt, ngọt tình người tình đất ngọt nghĩa nhân.

LÝ BÔNG DỪA

Ráng chiều rọi sắc quê thanh bình
Dừa nghiêng nghiêng bóng lung linh dáng hình quê hương
Cờ hoa rực rỡ hai bên đường
Trống nhạc tưng bừng, nụ cười phố phường thêm xinh
Niềm vui thành phố dừa xanh
Tầm cao đô thị đẹp giàu…văn…minh.

Có phải ba dải cù lao được bồi đắp ngọt ngào hương phù sa châu thổ. Và lòng người mãi thơm bưng như hương dừa xứ sở để thổn thức Bến Tre miền nhớ gọi ta . . .

VỌNG CỔ

5- …về.
Phố vươn vai đón gió lộng tư bề.
Một thành phố sạch xanh trong lành dịu mát, nên thơ hiền hòa trong rực rỡ ánh đèn đêm.
Về nơi đây để lòng thấy yêu thêm, nụ cười hội nhập trên môi người bung nở.
Tuổi trẻ chung tay lòng người rộng mở, chung ước mơ xây thành phố đẹp giàu.

LÝ MỸ TRÀ

Tiếng quê hương, hóa yêu thương gửi theo cánh cò
Nhịp vào ra, tình bay xa âm khúc mênh mông
Chở hương dừa, chở hương đồng, bay về miền nhớ
Ngắm – Bến Tre Thành Phố, lá bay đùa gió
Như tóc người…xõa trong chiều thương.

(Trở về vọng cổ câu 6)
Hướng tới tầm cao tự hào bao sức trẻ
Thành phố vươn vai mạnh mẽ đẹp giàu.

Hàm Luông sóng nước rì rào
Dừa xanh ru khúc tự hào Bến Tre
Tình người tình đất tình quê
Phố dang tay đón người về chung xây.

THÀNH PHỐ DỪA XANH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Tết Quê

Nam: Em ơi! Em ơi!

Nữ: Dạ ơi! Gì mà réo dữ vậy cà?

Nam: Làm gì đó? ra đây anh nói nghe nè

Nữ: Thì nói đi, em nghe đây

Nam: Em có nghe thấy gì không? Đó đó…

Nữ: Nghe gì đâu nà. Mà anh nghe gì nói em nghe coi nà.

LÝ PHƯỚC CHÂU

Nam: Anh nghe mùi quê tết
Trong muôn làn gió xuân
Ôi thân thương mộc mạc
Hương đồng hương đất hương quê
Cả mùi bánh tét ngon ghê
(-) (-)
Nữ: Thương từng gốc rạ bờ đê
Thương qua gió xuân vừa se
Xanh xanh luống rau bờ tre

Nam: Ơi yêu tết quê làm sao
Em ơi riết nhanh về mau

Nữ: Về cùng mẹ lấy nếp ra đong
Về cùng rọc lá chuối lá dong
Ba mươi cùng mẹ canh nồi bánh thơm.

1-
Nam: Có phải tết về không mà ánh mắt lũ trẻ nhà quê cứ rộn ràng vắt ngang lưng đàn én. Bà Sáu Trầu vừa nhai vừa quệt, nổ với bà Tư về tuổi cội mai…

VỌNG CỔ

…già.

Nữ: Bả nói…(Giả giọng bà già) “tuổi nó còn lớn hơn tuổi tui với tuổi bà”.

Nam: Ông hàng xóm vân vê cục thuốc sùi bỏ vòi qua hàng râm bụt -“À há! hoa nhà bà tuy già mà còn duyên lắm đó đa” (-)

Nữ: Bà Tư nghe vậy cũng hổng chịu thua nha, nổ lại rằng: Mai tui tuy nhỏ tuổi hơn mai bà

Nam: Nhưng hễ trổ là mười cánh kiêu sa, thế phụng thế rồng nhìn mê con mắt.

TAM PHÁP NHẬP MÔN (8câu)

Nữ: Tết quê thơm mùi cốm dẹp
Bánh phồng quết ngày xuân đẹp

Nam: Củ hành củ kiệu làm dưa
Này dừa này khoai này bí

Nữ: Chuẩn bị làm mứt để dành
Khách lại nhà ta lai rai

Nam: Nụ cười chào chúc vui may
Cả năm (-) lấy hên ngọt ngào.

2-
Nữ: Hai Sến chống nạnh dạng chân đầu bảy ba ngúc ngoắc, khoe cái quần jean và sợi nịt da bò.

Nam: “Mới trúng lúa đó nghen, tết năm nay Sến tui chơi mút cánh cò”.

Nữ: Cô Nở trề môi son “đây nè quà người yêu tặng tết”, bưởi tui mùa này trúng thấy mà thương (-)

Nam: Lựa ngay cặp bưởi ruột hường, chưng ba ngày tết thắp hương ông bà

Nữ: Mứt sen mứt bí mứt cà, thêm cặp bánh tét cho đậm đà miền tây.

LÝ CON KHỈ

Nam: Đây hoa mai hoa cúc
Cứ rực rỡ vàng xuân

Nữ: Ngũ quả dâng ông bà
Cầu dừa sung đủ xoài

Nam: Khói hương trầm bay bay
Rước ông bà về ngay

Nữ: Bên gió xuân ấm áp
Câu vọng cổ đồng quê

Nam: Thanh niên đếm xuân thì
Trẻ đếm bao lì xì

Nữ: Già thì ngồi nhâm nhi

Nữ: Nào ta cùng nâng ly.

Nữ: Cái tết nhà quê ấm áp mà nồng nàn câu tình làng nghĩa xóm. Tạm xếp chiếc áo nâu diện bộ bà ba trắng, chéo ngoảy kéo thuốc rê bàn chuyện dưới đất trên…

VỌNG CỔ

5/- …trời.

Nam: Câu chúc đầu năm bỏ khó lên đời.

Nữ: (như nói) Chiếc đò hôm nay coi bộ khẳm, chở câu chúc tết bên đây bờ qua bên kia sông (-).
Chở luôn ông lân ông địa và đội “Cua Đồng”, tối đờn ca tài tử chơi hết lốc.

Nam: Nhấp ngụm nếp than mà đã tới chân tơ kẽ tóc, quẳng lo toan tạm quên hết nhọc nhằn.

NÓI DẶM:

Nữ: Bao năm nơi chốn đô thành
Không quên cái tết quê mình anh ơi!

6-
Nhận tuổi lì xì ngồi đếm nếp nhăn, ngẫm hai tiếng quê hương khi đất trời vào xuân hoa nghĩa tình rộ nở.
Phản trơn hội tụ các bà rạng rỡ, chúc năm mới phát lộc phát tài nghen (-).

(Ca ngâm lục vân tiên)

Nông dân đôi gót đóng phèn
Ra giêng phấn đấu dâu hiền cưới ngay
Gieo xạ giống tốt chân dài
Ba năm thu hoạch gái trai đủ đầy.

Tết quê ấm áp xum vầy
Lời chào câu chúc đong đầy nghĩa nhân
Tết quê coi vậy mà sang
Ba ngày xả láng vui tràn trên môi.

Trang 29 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.