Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 28 của 34

Tỏ Tình Cùng Kiên Hải

(Lối vào Vọng Kim Lang)

NAM: Có phải thiên nhiên đã thương mà ưu đãi
Cho quê này những viên ngọc nổi biếc xanh
NỮ: Rồi tay biển tay người cứ ve vuốt với bao tình
Để ngọc thêm long lanh giữa biển trời Kiên Hải.

VỌNG KIM LANG

NAM: Giữa bao la làn xanh – sóng hát ru yên bình
Mây nước trôi bồng bềnh – dập dềnh – dáng quê đẹp xinh
NỮ: Kiên Hải bao la tình – để lòng mình – nở hoa bình minh
NAM: Đêm về nơi này – tình đầy chung rót – rót ra ly lòng
Mềm môi biển hát ta nghe
NỮ: Khúc quê có bao con người – nụ cười – chung xây rộn vang
Bến mơ đảo xanh vui kìa – tàu về – cá tôm đầy khoang
NAM: Nằm trên cát, gió se se – sóng mơn da thịt đê mê
NỮ: Bên tình người ngọt ngào ghê – thôi thúc ai tỏ tình . . . cùng . . . quê.

VỌNG CỔ

NAM: Kiên Hải ơi! Ta đã nghe trái tim mình rung động trước vẻ đẹp thanh thoát mộng mơ nguyên sơ kì bí. Muốn khám phá, muốn nâng niu đoá hoa đảo vừa kiêu sa vừa thuỳ mị níu hồn ta bằng hương nhuỵ thơm…
1/-…lừng.
Nét đẹp vừa nên thơ lại rất kiên cường.
NỮ: Dáng vóc được như hôm nay là có thêm bàn tay người chăm chút – da thịt mặn mòi nhờ ve vuốt của trùng khơi.
NAM: Tàu chưa cặp bến dừa đã xoã tóc í ơi, nghiêng phía trùng dương như vẫy như mời gọi mời.
Ta đến nơi này ngắm sức sống đảo xanh – nghe hương biển đưa tình để lòng mình không xa nổi.

HÒ NAM BỘ

NỮ: Hò ơ . . .Từ bãi Nam em đưa anh sang bãi Bấc
NAM: Đang Bãi Bấc, Bãi Nồm ngoắc anh về
NỮ: Bãi Mến vừa tới đã mê
NAM: Qua Bãi Ngự nghe chuyện về tích xưa.

2/- NỮ: Một góc Hòn Sơn cũng làm ta say đắm – chỉ quần đảo Nam Du đủ yêu đậm quên về.
NAM: Kiên Hải của bốn mươi năm chung sức vai kề.
NỮ : Điệu lý kéo chài đưa ta về trang sử – trang chung sức đồng lòng bám biển của ngư dân.
Bình yên giữa trời mắt biển Hải Đăng – khúc niềm tin quân với ngư dân cùng hát.
NAM: Bao la tình người bao la cảnh sắc, thôi thúc ta về hợp tác đầu tư.

LÝ KÉO CHÀI

NAM: Đến nơi này tha hồ ta ngắm
Ngắm hoàng hôn nhuộm thắm biển quê – ngộ ghê
NỮ: Bình minh tròn lủm mắc mê – mọc phía chân trời
Nhú lên mà sưởi ấm – dáng quê tuyệt vời
NAM: Ngư dân lưới chài – kéo lên dính tình
NAM NỮ: Dô hò – dô hò – là hò dô.
NAM: Những ngôi nhà dập dềnh trên nước
Ánh đèn đêm nhắp nháy như sao – kề nhau
NỮ: Hòn Ngang sóng vỗ lao xao – cá quẫy đuôi chào
Khách xem mà ngơ ngẩn – trước bao lồng bè
NAM NỮ: Quê nay thắm tình, lung linh dáng hình
NAM: Gương mặt, xinh rồi lại càng…xinh.
NỮ: Bình minh đã nhuộm biển vàng hoe ta phượt bằng ghe vòng về Hòn Tre anh nhé!. Ngắm giàn mướp giàn bầu thăm vườn rau anh chiến sĩ, nhấm vị ngọt trên đảo xanh qua trái chín quê…

VỌNG CÔ

5/-…Hòn.
NAM: Cắn miếng xoài núi từ hừng đông mà chiều buông vị ngọt vẫn còn.
NỮ: Húp chén canh rau trồng trên đất bùn phủ đá – nghe ngọt tình chiến sĩ quá người ơi!
NAM: Đảo mang dáng cụ rùa bơi giữa trùng khơi – lưng cõng xóm ấp, núi rừng, suối vườn, bờ bãi.
NỮ: Hương biển trời, hương cần lao kết tinh hoa trái – thành vị quê hương đọng lại ngọt ngào.

NGÂM DẶM

NỮ: Đậm đà chén nước mắm hòn
NAM: Lẫu chua cá bóp, chấm ngon quên về
NỮ: Bống mú má nấu cháo khuya
Đờn ca tài tử trên bè thiệt vui.

6/- NAM: Hòn Tre, Hòn Sơn, Hòn Mấu, Củ Tron – cùng bao nhiêu cái tên hòn tạo nên tên quê Kiên Hải.
NỮ: Từ thưa thớt vài chục hộ dân bám đảo – leo lét đèn dầu câu hò lọt thỏm giữa mênh mông.
NAM: Nay nô nức rộn ràng sức sống tràn căng, du lịch rần rần điện sáng trưng huyện đảo.
NỮ: Mới gương mặt tầm nhìn, mới vóc hình, mới áo – Tình người vẫn nếp xưa, khí phách vẫn ngoan cường.

NAM: Về Kiên Hải lòng ta bí tỉ say
Không say bởi men cay mà say tình người say cảnh sắc.
NỮ: Say nết can trường, say lòng người chân chất
NAM NỮ: Hiệp lực dô hò đoàn kết để cùng vươn.

TỎ TÌNH CÙNG KIÊN HẢI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Vũ Khúc Dưới Hoàng Hôn

HÒ ĐỒNG THÁP

Ơ hò…
Hoàng hôn Gáo Giồng tia hồng tia tím
Rải nồng nàn lên thảm rừng xanh
Vướng một tình quê nên gió chướng bỗng lành
Vi vu theo vũ khúc Ơ hò…
Vi vu theo vũ khúc đậm tình quê hương.

Mẹ ơi vũ khúc dưới hoàng hôn có cánh cò quê hương vào ra vỗ nhịp. Chiều Gáo Giồng vọng tiếng kêu bìm bịp để điệp khúc tình quê thêm da diết chân…

VỌNG CỔ

1- …tình.
Hương tràm đưa thoang thoảng bên mình.
Bên này lúa ma trầm mình trong biển nước, bên kia lục bình nhuộm tím cả hoàng hôn.
Con trở về sau những năm tháng tha phương, nơi đất lạ xứ xa thèm nghe vạc kêu chiều.
Thèm nồi kho quẹt cay nồng bên chái bếp liêu xiêu, thèm tô canh riêu cua đồng mẹ nấu.

2. Cò con xoải cánh bay, bay về đâu cò hỡi – mà cánh trắng chao nghiêng chấp chới giữa lưng chừng.
Non nớt giữa không trung vất vả chưa từng.
Ngày đôi cánh non chạm tầng lốc gió, mưa dập bão vùi cánh mỏng tả tơi.
Vẫn miệt mài học hỏi chẳng nghỉ ngơi, mong ngày trở về xây bao khát vọng.
Trên xứ sở của sen hồng với niềm tin cháy bỏng, đưa quê mình vươn tới những tầm cao.

LÝ CON SÁO

Quê trong con
Là những nụ cười vang sông
Là đầm sen rộng mênh mông
Là chung thủy một câu hò
Là da diết những cánh cò
Là Gáo Giồng tràm xanh ngát xanh
Vũ khúc thu bao cánh chim lượn quanh
Là sức người chung tay xây đắp nên
Dù đi đâu lòng vẫn không hề quên.

Đồng Tháp hôm nay đứng dậy vươn vai giữa ngàn mây xanh biếc. Hương lúa hương sen hương đất trời da diết, khát vọng bay cao tỏa sáng chốn thanh…

VỌNG CỔ

5- …bình.
Đêm nằm nghe gió hát khúc tâm tình.
Xưa có cánh cò gầy trầm mình trong biển nước, vớt từng hạt lúa trời nuôi lớn đàn con.
Mò từng con tép con tôm
Nuôi đàn con dại lớn khôn nên người
Dang lưng cõng cả bầu trời
Vẫn ru ngọt khúc à ơi chung tình.

6- (LÝ NĂM CĂN)
Về nghe đất thở mà thương
Về nghe hương quýt Lai Vung
Xẻo quýt bao năm kiên trung
Niềm tin trong khúc ca dao mẹ
Bàn tay chung sức cần lao
Miền quê vươn tới tầm cao
Phố xá đẹp sao
Biết mấy tự hào

(Trở về vọng cổ)
Mai đón bình minh nụ cười long lanh mắt
Phố thị xênh xang nhộn nhịp bước chân về.

Đồng tháp quê mình thuần khiết như hồn sen
Từ miền đất chết ngoi lên vươn mình khởi sắc
Hương lúa hương sen hương thủy chung dào dạt
Quyện hương đất tình người để ngào ngạt hương quê.

VŨ KHÚC DƯỚI HOÀNG HÔN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Thăm Mỹ Hoà Hưng Quê Bác

NÓI LỐI

Thuở vận nước còn treo trên đầu sóng
Dân sống đời nô lệ lầm than
Người sống thiếu quê khổ cứ chảy tràn
Bát canh sóng chồm, hạt cơm nhuốm máu.

Một ngày chim chẳng hót trên bụi tre gai ông mặt trời mệt nhoài không buông nắng. Chàng trai trẻ rời xứ Mỹ Hoà Hưng với nỗi lòng trĩu nặng nuôi ý chí quyết tâm phá xiềng xích gông…

VỌNG CỔ

1- …cùm.
Truyền thống quê hương bất khuất quật cường
Đã hun đúc tinh thần yêu nước của chàng trai Tôn Đức Thắng, giai cấp công nhân là bước mở đầu mạnh mẽ để xông pha.
Hạt giống cách mạng được nảy mầm giữa lòng đô thị xa hoa, cùng với công nhân trên dưới một lòng.
Tất cả cùng đồng loạt bãi công, lửa Ba Son người khêu rực sáng.

2- Chiến hạm năm nào tung bay cờ Bắc Hải, anh thợ máy Việt nam đã góp công cho cuộc cách mạng tháng mười.
Người con xứ cù lao khí phách tuyệt vời.
Mười lăm năm với cực hình đòn roi nơi côn đảo, cái địa ngục của địa ngục trần gian.
Với tinh thần bất khuất hiên ngang, anh Hai Thắng đã biến nhà tù thành trường học cách mạng
Hầm xay – lúa cặp rằn và cái chết, đâu có nghĩa lý gì với người vì nước vì dân.

LÝ TRĂNG SOI

Thu vàng rơi óng ánh trên dòng
Toàn dân khắc ghi trong lòng
Người gần ta như lúa xanh trên đồng
Người như vầng dương toả sáng non nước Việt Nam
Ngời trong sắc áo vinh quang
Để muôn đời dân tộc thoát lầm than.

Bác ơi con đứng lặng trước bức tranh người tù số 5289. Xiềng xích cùm gông nhuộm máu bầm thâm tím con nghe đau, đau lắm ở tim..

VỌNG CỔ

5- …mình.
Con là đứa trẻ được sinh ra trong nắng ấm thanh bình.
Về xứ cù lao thắp nén nhang trầm tưởng niệm, con có khóc đâu mà sao mắt lệ cứ đầy vơi.
Trường con học được vinh dự mang tên Người, Tôn Đức Thắng tên người con của Mỹ Hoà Hưng mộc mạc
Tên người con ưu tú của Tổ quốc, tên của người con vì dân tộc quên mình.

6. Một chiến sĩ cách mạng của giai cấp công nhân, người đại biểu Quốc hội của thành đồng Tổ Quốc.
Một cây đại thụ trong rừng cây đại đoàn kết, một nhà cách mạng chính khách của Việt Nam.
Người chủ tịch nước với chiếc áo nối thân, bảy mươi năm xa quê chảy tràn nỗi nhớ
Bến đò Ô Môi căn nhà sàn con rạch Rít, đã in sâu trong tâm thức của Người.

Muôn đời tôn kính Bác ơi!
Cù lao một dải đắp bồi yêu thương
Bác là sao sáng là vầng dương
Soi cho dân tộc rạng đường tương lai.

THĂM MỸ HOÀ HƯNG QUÊ BÁC
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Vượt Lên Chính Mình

LÝ CON KHỈ

Sáng nay con đến lớp
Môi nở nụ cười ngoan
Nắng theo bước chân hong vàng
Nghe ấm hơi nồng nàn
Trong sắc màu lung linh
Hoa lá cười nụ xinh.

Con đi giữa những tràng vỗ tay hân hoan ngày bế giảng. Phần thưởng cháu ngoan Bác Hồ là một ngôi sao sáng, trên môi con toả rạng nụ hoa…

VỌNG CỔ

1- …cười.
Mười quyển vở thưởng các môn thi đỏ chói những điểm mười.
Con quay nhanh về phía đám đông dự lễ, mắt tìm một mái đầu bạc trắng màu mây. Ngoại kia rồi sắp vé số trên tay, hốc mắt bừng lên ánh vui mừng.
Dõi nhìn về phía đứa cháu cưng, giọt lệ như chừng rưng đầy khoé mắt.

2- Con bươn về phía ngoại nhận một vòng ôm thiệt chặt, kèm một nụ hôn đôn hậu nồng nàn.
Ngoại cười mà con nghe ấm áp vô vàn.
Người ta nói mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi má cơm trắng độn rau khoai.
Còn con thì mồ côi luôn cả hai, từ lúc chào đời đã không biết mặt cha mặt mẹ.
Được ngoại lượm về dưới dòng sông Cái Bé, trong chiếc thau hồng giữa dòng nước lửng lờ trôi.

LÝ MỸ TRÀ

Tháng năm qua, sống bôn ba cùng ngoại nơi xóm nghèo
Ngoại bồng con cùng lang thang đi khắp muôn nơi
Sáng đến chiều, mưa nắng giãi dầu cùng lời rao đó
Vé số đây chiều sổ, có ai dùm mua
Hãy mua dùm, hãy mua dùm tôi.

Rồi con lớn dần lên theo khúc hát ngoại ru với nước cơm vo và chuối rục nghiền thay sữa. Lớn cùng dòng sông bên bồi bên lở và hàng sầu đâu hương thoang thoảng bên…

VỌNG CỔ

5-…chiều.
Mãi nhớ một lời rao của ngoại để thương nhiều.
Từ chập chững con đi trong dắt dìu trìu mến, từ ngày đầu đến trường có ánh mắt ngoại dõi theo.
Trong ngôi nhà mái lá liêu xiêu, đêm ngoại ru con bằng sáu câu vọng cổ.
Ngày ngày hai bà cháu cùng đi bán số, dành dụm chăm lo cho con được học hành.

6. Bếp cà ràng đỏ lửa khói toả quanh, bên mái tranh mùi thơm ơ kho quẹt.
Con ngồi học bài mà quạt mo cau phành phạch, Ngoại cứ quạt hoài sợ muỗi cắn con đau.
Con chẳng bao giờ cảm thấy mồ côi đâu, vì ngoại vừa là bà vừa là cha vừa là mẹ.
Từ lớp một tới lớp năm con luôn đứng nhất, năm nào cũng được giấy khen nghèo hiếu học chuyên cần.

Con sai ngoại uốn ngoại răn
Chăm ngoan học giỏi ân cần ngoại khen
Thầy cô dạy dỗ động viên
Gương nghèo hiếu học vượt lên chính mình.

VƯỢT LÊN CHÍNH MÌNH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Chiếc Lá Hình Trái Tim

NÓI LỐI

Đôi nạng gỗ dìu người, còn người cõng nhớ đi đâu?
Mà cây Tra bung sầu ra trổ
Đêm Cái Ngang ai xuống hò câu vọng cổ
Để ký ức chảy tràn nồng nàn rộ trong hoa.

Gió thủ thỉ gì với vòm xanh mà mắt Tam Bình long lanh quá. Người thương binh trải lòng mình trên sắc lá tai lắng nghe âm khúc giữa đêm…

VỌNG CỔ

1-…rừng.
Âm khúc Cái Ngang một thuở lẫy lừng.
Chiến khu đón người về từ nơi xa ấy, rặng tre cong mình nghẹn nấc giữa canh khuya. Rung rinh đọt trâm bầu ngọn sắn vòm me, dừa cũng nghiêng nghiêng tóc xõa dáng gầy.
Phải đồng đội về trên từng vạt cỏ lùm cây, ánh mắt đong đầy nỗi niềm sâu lắng.

2- Sao hỏi trăng nay bao mùa xa vắng, mà tóc người xưa như mây trắng Tam Bình.
Ngắt một chiếc lá Tra mà nghe da diết ân tình.
Mầm vạch đất chui lên đã nếm mùi bom đạn, cây vẫn vươn mình xòe lá phơi tim.
Hạ thẫn thờ buông vạt nhớ trong đêm, có hai chiến sĩ chụm vào nhau ghép lá.
Em thỏ thẻ “giống đôi tim mình quá”, con gái tỏ tình chân quê lạ nghe mà yêu.

NGÂM THƠ

Người thương binh già ngậm ngùi hôn lên chiếc lá
Chỗ này đây em ngã xuống cho quê hương
Người con gái Tam Bình bất khuất kiên cường
Tra nhuộm máu phơi tim mình rực đỏ.

Hơn bốn mươi năm mà vết thương của chiến tranh còn chạy lòng vòng trong cơ thể. Đồng đội quê hương nghĩa tình dâu bể người thương binh nghe đau xé ở trong…

VỌNG CỔ

5- …lòng.
Ông cứ lặng thinh để lệ chảy tuôn dòng.
Xưa khí phách Cái Ngang không cho phép mình được khóc, nuốt nghẹn ngào chảy ngược vào trong.
Lệ xưa cứ dấu trong lòng
Hôm nay sao lại ròng ròng tuôn ra
Ngày nào bên gốc cây Tra
Lời yêu chưa kịp thốt đã xa nhau rồi.

LÝ NĂM CĂN

Còn đây trang sử liệt oanh
Còn đây khí phách kiên trinh
Nắng mới đơm hoa lung linh
Miền quê thay da đổi thịt
Đồng xanh thẳng cánh cò bay
Vườn cam no múi oằn cây
Sức trẻ dựng xây
No ấm tràn đầy

(Trở về vọng cổ)

Căn cứ Cái Ngang lẫy lừng bao chiến tích
Lối mòn xưa còn in đậm dấu anh hùng.

Đàn bầu phím ấy ngân rung
Ru đồng đội khúc kiên trung ngọt ngào
Cái Ngang biết mấy tự hào
Niềm yêu cứ mãi dạt dào trong tim.

CHIẾC LÁ HÌNH TRÁI TIM
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Dừa Ơi

NÓI LỐI

Má đặt tên con là Dừa
Để nhớ, khi con sinh ra đã được rừng dừa chở che nuôi lớn
Dừa là quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn
Là vóc hình của xứ sở Bến Tre.

Má nói! đặt vậy nghe nó chân chất dễ thương hiền lành mộc mạc. Đặt vậy để ngày nào má cũng được gọi hai tiếng “Dừa ơi” tha thiết , ngoài tình mẹ thương con còn có tình quê da diết, luôn trào dâng trong trái tim…

VỌNG CỔ

1-…mình.
Hai tiếng “Dừa ơi” thắm nghĩa đượm tình.
Má sinh con ngày bom thù dội xuống, tiếng khóc chào đời lẫn tiếng gầm rú của chiến tranh.
Hoa lá tả tơi dừa đứt lìa thân, cha ra trận rồi biệt tăm không về nữa.
Cơm bà mẹ sanh chỉ có dừa cứng cạy kho, nên giọt sữa nuôi con thơm hương dừa xứ sở.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Dừa là dừa quê hương
Che bóng trưa kẽo kẹt võng đưa
Dừa xanh dáng nghiêng bên dòng
Ru giấc nồng ơi à…con ngủ
Lời ru hiền như quê
Thương Bến Tre một thời gian lao.

2- Con lớn dần lên theo tiếng dừa ru trước ngõ, còn má cứ già theo vết lão của thân dừa.
Con dài tóc trắng da, má bạc tóc quê mùa.
Dừa nhiều tuổi vút cao còn má tuổi nhiều rắn lại, vai bên gánh gia đình bên gánh quê hương.
Đội quân tóc dài lẫm liệt để đời thương, phong trào đồng khởi sử sanh còn vang dội. Trẻ vấn tóc nhắm bót thù xông tới, già xách cơi trầu quơ gậy thét xung phong.

LÝ BÔNG DỪA

Bên đời dừa thoảng hương gọi mời
Đàn con của má hôm nay nên người má ơi!
Chạnh thương đời má như cây dừa
Bám đất quê mình, sống trọn nghĩa tình cùng quê
Đạn găm mưa tắm nắng phơi
Mà sinh trái ngọt cho đời…dừa ơi.

Hôm nay má đứng giữa thành phố rợp cờ bay gọi hai tiếng “Dừa ơi!” trong bồi hồi xúc động, Nhìn phố cùng dừa vươn cao giữa trời quê gió lộng lòng má rộn vui mà mắt lệ mãi tuôn…

VỌNG CỔ

5- …dòng.
Má nói..tuổi trẻ thiệt giỏi nghen bay, má mãn nguyện vô cùng.
Nhà mới tầng cao chuẩn văn minh đô thị, cây no ấm xanh màu hoa hạnh phúc nở nơi nơi.
Quay phía rặng dừa má thổn thức gọi “mình ơi!” Bến Tre nay đã vươn tầm cao mới. Phố xá thênh thang công trình cao vợi, đồng ruộng phì nhiêu cây trái bạt ngàn.

LÝ BA TRI

Kìa trong điệu lý Ba Tri
Thoang thoảng hương dừa, hồn quê dáng phố
Kìa trong đôi mắt quê hương
Có những cung đường rợp bóng dừa xanh
Kìa dáng quê dịu dàng mái tóc thề xoã mượt xinh.

(về vọng cổ câu 6)

Hai tiếng “Dừa ơi” ngọt ngào thân thương ấy
Là tình quê hương chung thủy muôn đời.

Má cười mà nước mắt rơi
Giọt buồn đọng lại, giọt vui tuôn trào
Dừa xanh vươn thẳng vút cao
Kiên cường dáng đứng tự hào Bến Tre.

DỪA ƠI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Chiếc Lồng Đèn Hoa Dâm Bụt

NÓI LỐI

Nội ngồi vót nan tre làm lồng đèn cho cháu
Vừa làm vừa kể chuyện đất nước thuở gieo neo
Đêm trung thu trẻ nít trong xóm nhà nghèo
Đón tết trung thu bằng những nụ cười lem luốc.

Nội kể cho con cháu nghe cái thời tóc nội còn để chỏm. Chạng vạng chiều ngày rằm tháng tám là lũ trẻ nhà quê nôn nao thấp thỏm trông trời mau tối để rước trăng…

VỌNG CỔ

1-…về.
Cái thời nghèo rách mồng tơi áo vá tứ bề.
Quê chiến tranh nay bom mai đạn, khạp gạo còn chưa đầy tiền đâu mua lồng đèn đón tết trung thu.
Vậy mà ông trăng vừa nhú lên mém đọt mù u, là mỗi đứa trên tay đã có chiếc lồng đèn.
Đám con nít xóm nghèo rước đèn quanh quẩn cây rơm, đứa hát đứa hò đứa thùng mâm quánh trống.

2. Nội nói lồng đèn ông sao là ước mơ dữ dội, của lũ trẻ nhà quê lam lũ năm nào. Lồng đèn của nội là một loài hoa mọc ở hàng rào.
Chiều xuống là mỗi đứa đã chuẩn bị cho mình một nhành hoa dâm bụt, đứa màu hồng đứa màu đỏ đứa vàng cam.
Vậy chứ mặt đứa nào cũng hớn hở thấy mà ham, thằng Tí mặc áo bà ba nâu được phân công vai chú cuội.
Con Bảy thủ vai chị hằng vì tóc dài và đẹp gái, đội chiếc vương miện kết bằng bông dừa cạn chốn đồng quê.

NÓI LỐI

Nội nói chỉ mỗi chị hằng được ưu tiên xách chiếc lồng đèn
Mà cả đám xúm nhau gò từ chiếc lon sữa bò lượm được
Mấy bạn gái lấy nhuỵ hoa sỏ làm bông tai tòn teng đẹp mắt
Trang điểm cho chị hằng rực rỡ nhất đêm trung thu.

Nội ơi! Đêm nay chúng con đón tết trung thu có trống có kèn có lồng đèn ông sao rực rỡ. Dưới trăng thanh bình con lại nhớ chiếc đèn bông dâm bụt tuổi thơ của nội năm . . .

VỌNG CỔ

5- . . . nào.
Giọt thương trong con cứ mãi tuôn trào.
Cô giáo dạy phải biết yêu quê hương đất nước, ta được đón trăng thanh bình là nhờ bao cống hiến hy sinh.
Như Lê Văn Tám, Võ Thị Sáu, Nông văn Dền, và bao tấm gương thiếu niên anh dũng.
Để hôm nay đàn em môi cười tươi rói, rước đèn ông sao giữa phơi phới màu cờ.

LÝ CHIM XANH

Đêm trăng ta nắm tay nhau rộn ràng hoan ca
Trung thu thanh bình trăng sáng niềm vui chan hoà
Đèn ông sao với đèn cá vàng
Đèn cò trắng chim công
Quả bầu quả bí, quả táo, bướm vờn, ngựa phi.

(Trở về vọng cổ)

Trăng thanh bình nụ cười trẻ thơ trọn vẹn
Nhớ ánh trăng xưa thương lắm tuổi thơ nghèo.

Con hứa học tập làm theo
Lời của Bác tự hào thiêng liêng
Thi đua trên khắp ba miền
Năm điều Bác dạy thiếu niên nhi đồng.

CHIẾC LỒNG ĐÈN HOA DÂM BỤT
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Dâng Người Bài Vọng Cổ Quê Hương

(Lối vào) NGỰA Ô NAM

Hai án tử hình của bọn thực dân
Dành cho chàng trai cầu ông me ngày ấy
Không ngăn được dòng yêu nước đang nồng nàn chảy
Trong trái tim người vì Tổ quốc quên…thân.
Trái tim người vì nước vì dân
Đập nhịp quê hương, nhịp hào hùng của dân tộc Việt nam
Một nhịp phách hiên ngang
Án chém xà lim vẫn không khuất phục
Từ hăm he mua chuộc đến nhục hình
Khảo tra xiềng xích gông cùm
Vẫn không hề lay chuyển được niềm tin
Về Đảng cộng sản quang vinh
Vẫn còn đây khí phách Phạm Hùng
Đấu tranh đòi sự sống đến cùng
Đấu tranh vì dân tộc
Đấu tranh vì độc lập tự do.

Nghiêm lặng trước tượng ông con cảm nhận một đôi mắt của tình thân ấm nồng nhân nghĩa. Ánh bao dung toả về mọi phía, tia trung trực hiên ngang của người con ưu tú đất Long…

VỌNG CỔ

1-…Hồ.
Lòng chúng con luôn yêu kính tôn thờ.
Một Nguyễn văn thiện không cúi đầu trước ngục tù côn đảo, một Phạm Hùng đầy mưu lược trong công cuộc đánh đuổi xâm lăng.
Một Lãnh đạo chủ chốt của những người cộng sản Miền nam, với ý chí tiến công và nghị lực phi thường.
Anh cả của lực lượng công an nhân dân, cố chủ tịch của lòng dân và đất nước.

2- Hàng me trái đong đưa trong gió chiều xanh mướt, chiếc cầu nhỏ thân thương và con rạch Long Thiềng.
Là tiếng quê hương nâng bước đời trai trong lao khổ xích xiềng.
Đưa tấm thân nhỏ bé gầy gò hứng chịu, nhận nhục hình thay cho đồng chí anh em
Giữ tinh thần thép của một Đảng viên, lãnh đạo chi bộ nhà tù đấu tranh đòi sự sống.
Một lãnh đạo tài ba với tầm nhìn chiến lược, trong hai cuộc kháng chiến trường kỳ đuổi giặc giữ quê hương.

LÝ BÔNG DỪA

Ông về – về mở khạp gạo nhà
Gạo đâu không thấy, thấy em của mình đói meo
Nặng lo, đất nước mới thanh bình
Bao nỗi nhọc nhằn, đối mặt muôn vàn khó khăn
Làm anh, làm lãnh đạo cấp cao
Để em đói lạnh, dân nghèo ông đau.

Ông ơi! trong bảy mươi sáu mùa xuân ông có được bao lần đêm yên giấc. Mười lăm năm khổ sai ba mươi năm kháng chiến chống thực dân và đế quốc, ngót mười ba năm tất bật với dân…

VỌNG CỔ

5- …mình.
Đối diện với những khó khăn của một đất nước mới hoà bình.
Tóc màu mây không một ngày ngơi nghỉ, luôn đứng mũi chịu sào dù gian khó chẳng than van.
Ngục tù đã thử sức binh lửa đã thi gan, bần hàn không chuyển lay phú quý vô phương quyến rũ.
Không khuất phục trước bạo tàn uy vũ, đặt hạnh phúc nhân dân trên hạnh phúc riêng mình.

NGÂM DẶM

Gió gom hết những can trường
Ướp cho cây trái quê hương ngọt ngào.

6- Con kính cẩn dâng người bài vọng cổ quê hương, có chiếc cầu Ông Me chở giọng cười giòn tan của cậu bé mê đờn ca tài tử.
Có ông chủ tịch hội đồng bộ trưởng tìm cách lo cho dân thoát khổ, trong cuộc đổi mới bắt đầu với bao nỗi khó khăn.
Tuổi thất thập cổ lai hy, vẫn vắt kiệt sức chỉ vì thương dân, yêu đất nước.
Dạ chất chân mà nhân cách lớn, áo vải bình dân mà uyên thâm đức tài.

Ông như cò xoãi trong bao la
Giữa đời cõng biết bao là gian lao
Sử sanh ông để tự hào
Lòng dân ông rót ngọt ngào yêu thương.

DÂNG NGƯỜI BÀI VỌNG CỔ QUÊ HƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Bông Điệp Đỏ

HÒ NAM BỘ

Nam 1: Hò ơ…
Gió An Giang thổi ngang miền nhớ
Chiều Lương Phi điệp nhuộm đỏ hoàng hôn

Nam 2: Ai về Núi Ngọa Long Sơn
Thăm Ô Tà Sóc
Hò…ơ…
Thăm Ô Tà Sóc Tri Tôn anh…

VỌNG CỔ

1- …hùng.
Nắng ngủ trên cây suối róc rách chảy không ngừng.
Hồn liệt nữ hòa trong gió núi, chí kiên cường vươn cùng với Thất Sơn (-)

Nam 1: Bước chân người giao liên thoăn thoắt giữa trời sương, vượt rừng rậm đêm
đen dày đặc bót thù.
Dấu chân nào lưu lại chiến khu, còn dấu chân nào đã đi vào trang sử.

2-
Nam 2: Lê Thị Sy ! Nữ anh hùng của Ô Tà Sóc, theo tiếng gọi của quê hương khi
tuổi mới lên mười.
Tóc buộc nhỏng chân quê môi như nụ hoa cười.
Ơi đóa hoa của núi rừng hùng vĩ, giữa khói lửa chiến trường vẫn ngạt ngào hương (-).

Nam 1: Hoa của An Giang của Bảy Núi kiên cường, đóa anh hùng trong vườn hoa
nước Việt.
Đá thức cùng người để̉ hồn quê da diết, từng vách núi cây rừng còn oanh liệt chiến
công ai.

LÝ CON SÁO:

Nam 2 : Nghe đâu đây
Thu chớm hương rừng xôn xao
Ô Vàng tâm sự với trăng sao
Nữ chỉ huy xã đội Lê Trì
Cô du kích xinh đẹp gan lì

Nam 1: Đồng đội dành những cái tên rất hay
“Vua giao liên cuốc bộ giữa rừng đêm”
Biệt danh nàng “Xạ kích Ba Sy”
Đất quê hương nâng bước chân người đi.

Nam 2: (nói) Lý con sáo đã dứt rồi, anh tiếp luôn câu năm đi cho nó đậm đà con
nước

Nam 1: Anh Sáu, chị Ba, chú Chín còn chưa về được
Rưới ly rượu trắng, mời về nghe đàn ca tài tử với anh em

Nam 2: Hãy kể tiếp đi anh! Chuyện đóa hoa anh hùng và tình đồng đội thiêng liêng nơi bảy núi năm non luôn vẹn tròn sau trước. Kìa! Sao anh nghẹn ngào không nói được? Vậy tôi thay anh xuống câu vọng cổ thiệt ngọt ngào mùi mượt để Ngọa Long Sơn đón tha thướt dáng ai…

VỌNG CỔ

5-…về
Anh đổ thừa tại khói hương nên nước mắt đầm đìa.
Ai biểu ngày xưa thương mà không chịu nói, để bây giờ anh nói chỉ có núi rừng nghe.

Nam 1: Tôi thấy cô Ba cổ về kìa! cô ấy về trong màu bông điệp đỏ.
Đang cười thật tươi trong dạt dào sắc nhớ, với áo bà ba và chiếc mũ tai bèo.

6-
Nam 2: Chỗ này đây Ba Sy quan sát bom rơi, chờ cho máy bay địch rời trận địa.
Cô lao ra tháo gỡ bom về tái chế, bất ngờ lũ giặc trời trở lại ôi! đau xé ngọn Sà Lon.

Nam 1: Nữ du kích ngã xuống trời đổ giọt buồn, địch quần tới quần lui mưa bom rơi
Trên mộ.
Núi đồi rưng rưng rừng cây gục đầu nức nở, suối nấc khe đau người chết hai lần.

Nam 2: Máu anh hùng hòa trong lòng đất Tri Tôn, để hôm nay cây lúa được bình yên
ngén đòng nghén đòng chờ ngày bung nở.

Nam 1: Heo may cứ lùa quến dày thêm nỗi nhớ
Song ca : Cho bông điệp bốn mùa rực đỏ khắp bờ quê.

Học Bác Từ Đâu

NGÂM THƠ

Đạo đức Bác rất gần ta
Như ruộng lúa như luống cà vồng khoai
Như con trâu với đường cày
Như chạng vạng, khói bếp bay trắng chiều.

Con sẽ bắt đầu từ đôi dép cao su đã sờn quai hay chén cơm thương đồng bào mà độn ngô quá nửa. Từ chiếc chuông rất Việt Nam ở nhà sàn treo nơi cửa hay bộ kaki sờn vai chẳng đủ ấm lúc đông…

VỌNG CỔ

1-…về.
Từ chiếc máy đánh chữ cũ kỹ mà bao năm luôn bên Bác cận kề.
Gần như chị lao công nhặt được số tiền to tìm người trả lại, gần như mùa lũ sớm về bộ đội gặt lúa giúp dân.
Gần như anh cán bộ chân chất sạch thanh, tiết kiệm tiền của dân từng đồng từng cắc.
Ta dựng cơ đồ từ góp nhặt chắt chiu, tờ giấy hạt điều cân khoai mảnh sắt.

NGÂM DẶM

Như cô giáo trẻ mỹ miều
Rời phố thị, đem thương yêu ươm chồi
Hạt cơ cực cắn chia đôi
Gieo con chữ, trên dốc đồi nguyên sơ.

2- Bưng chén cơm đầy nhớ bữa đói bữa no mùa giáp hạt, ngày nuôi quân nông dân vét cạn bồ
Ta học tập và làm theo tư tưởng và đạo đức Bác Hồ
Không phải trên lý luận suông hoặc giáo điều máy móc, mà từ chị công nhân chuyên cần chăm từng gốc cao su.
Từ nhà nông gặt cần cù
Gập lưng cõng cả lời ru quê nghèo
Toàn dân học tập và làm theo
Đạo đức của Bác, từ khổ nghèo vươn lên.

LÝ SON SẮT

Cô kỹ sư dang đồng
Giữa nắng trưa oi nồng
Cùng với nhà nông ta
Hoà câu hò bay xa
Chăm lúa cho no đòng
Mùa bội thu sướng vui ngập lòng
Bao khó khăn không màng
Nụ cười lem đất quê ơi là thương
Mặn chua tóc bay vương phèn
Bà ba đen dáng quê ơi là quen.

Vạt nắng quê hương trải vàng như thảm lụa. Đạo đức Bác Hồ gần ta như hạt lúa mọc dưới đồng sâu mà thơm bửng thơm…

VỌNG CỔ

5- …lừng.
Vỏ trấu nhám thô mà bên trong là hạt gạo trắng ngần.
Bình dị đời thường mà vang danh khắp năm châu bốn biển, dép râu áo vải mà trí dũng vĩ nhân.
Đạo đức của người gần ta như anh trưởng ấp chị dân quân, dựng tình thương cho dân nghèo trên mái lá.
Từ mồ hôi trộn lũng phèn từ gian lao vất vả, để hôm nay vươn tới những công trình.

6- LÝ BA TRI
Người gieo tư tưởng thanh tâm
Đạo đức nảy mầm chồi xanh vươn thẳng
Vườn hoa đất nước bung hương
Xóm ấp phố phường từ thành thị đến nông thôn
Quyết thi đua chung lòng ta học tập và làm theo

(Trở về vọng cổ )

Học cống hiến hy sinh để dân yêu dân kính
Học chí công vô tư liêm chính kiệm cần.

Học vì Tổ Quốc quên thân
Học lòng yêu nước thương dân của người
Tác phong cốt cách để đời
Tư tưởng đạo đức sáng ngời Hồ Chí Minh.

HỌC BÁC TỪ ĐÂU
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 28 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.