Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 27 của 34

Thương Lắm Tên Quê

NÓI LỐI

NỮ: Mỗi lần điện thoại về thăm, anh vẫn hay hỏi đùa

NAM: Bên con Rạch còn cây Giá mọc không em? Mà mỗi lần gọi tên quê nghe mộc mạc và thương đến lạ.
Em trả lời:

NỮ: Giờ cây giá không còn, nhưng cái tên Rạch Giá
Mãi muôn đời trong trang sử quê hương.

NAM: Chiều nay vạt nắng nhớ ai mà nhè lưng đảo dựa hoài chẳng muốn chia tay khi ngày đà sắp cạn. Hoàng hôn nhớ ai thả tím buồn mang mác, biển sóng nhớ ai mà dào dạt đưa…

VỌNG CỔ

…tình.

NỮ: Còn lính nhớ ai mà da diết lòng mình.

NAM: Nhớ vành đai xanh nhớ qua phố thị, nhớ sông Kiên hiền hoà vắt ngang thành phố thân thương.

NỮ: Thành phố của lòng dân trung dũng can trường, thành phố có ngạt ngào hương trung liệt.

NAM: Có dấu chân anh hùng kiếm bạt Kiên Giang, có chén cơm đình thơm hương nhân nghĩa.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC ĐOẠN CUỐI

NỮ: Đó…đó bên hương đồng – dạt dào đưa
Lúa thơm no hạt – cây oằn trái

NAM : Đây hương biển mặn
Lưới tình ai – thoắt tay vừa đan

NAM NỮ: Dô hò dô – cá tôm đầy khoang.

2-

NỮ: Nỗi nhớ của lính đảo xa có tình người Rạch Giá, có vị quê trong tô bún cá em mời.

NAM: Có lúm tiền duyên bên tươi rói nụ cười.

NỮ: Có câu hỏi rồi tự trả lời mình ên vậy, chứ bí quyết mà ai đâu tiết lộ khơi khơi.

NAM: Em đã nêm gì trong tô bún cá em ơi? – chắc là nêm bằng tình nên ngọt quá.
Nói thiệt “Lần đầu ăn tô bún cá, lòng muốn chạy dìa Rạch Giá bỏ má theo em”

NÓI LỐI

NAM: Sau mấy lần anh cứ hỏi về con rạch và cây giá
Em cũng hỏi đùa:

NỮ: Cái gò còn cây quao mọc không anh?
Mà khi gọi tên quê nghe da diết đậm tình
Anh trả lời:

NAM: Quao không còn mọc ở gò, nhưng bông quao mãi nở trong lòng người xứ sở.

NỮ: Dù trải bấy can qua, bão táp mưa sa, thì những cái tên quê vẫn thiết tha trong khúc tráng ca và hồng lên trong trang sử. Mỗi lần gọi nghe mộc mạc dễ thương lại mang cốt hồn xứ sở, luôn nặng sâu trong trí nhớ bao…

VỌNG CỔ

…người.

NAM: Lòng người quê chân chất tuyệt vời.

NỮ: Rạch Giá – Gò Quao có xa đâu mà nhớ quá, nói vậy chứ em đâu nỡ đành để anh bỏ má theo em.

NAM : Rồi anh ra với Thổ Châu bồng súng giữ chủ quyền, hai cái tên quê cũng theo anh ra biển đảo.

NỮ: Rồi khóm Vĩnh Phước A hương bay về Rạch Giá

NAM: Rồi anh chẳng thể quên tô bún cá đã nêm tình.

LÝ CON SÁO

NỮ: Ôi, tên quê, gọi lên nghe lòng thương ghê
Thiệt thà và chân quê

NAM: Thiệt như mưa nắng hai mùa
Thiệt như ngọn cỏ gió đùa

NỮ: Là dáng hình, chiến công hay tích xưa
Gò, rạch, kinh, hay khúc cua cũng thành tên

NAM: Tình là tình Kiên Giang nết quen
Thừa bao dung dư nghĩa nhân mà nên.

(Về vọng cổ câu 6)

NAM: Thiệt như lời người em Rạch Giá
Thổ lộ cùng ta trong ngọt lịm câu hò

NỮ: Hò ơ . . . Trông lên chứ ớ ngó xuống chữ ơ

NAM: Ngó lưng lưng có một vần ờ

NỮ: Ruộng quê không thể thiếu bờ
Anh thương đừng để em chờ đợi lâu.

THƯƠNG LẮM TÊN QUÊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Sự Sống Ở Lòng Dân

Lối vào Văn Thiên Tường

Có những ngày lá gió cũng vặn mình đau
Chim chóc lặng sầu ngưng tiếng hót
Cả nước không có nụ cười, chỉ có những đôi môi mím chặt
Nước mắt trào, lòng quặn thắt nỗi…

VĂN THIÊN TƯỜNG

…đau
Thương tiếc người – lãnh tụ dép râu
Năm châu thế giới, cúi đầu mặc niệm vĩ nhân
Vĩ nhân áo vải bình dân, mà đạo đức như ngọc trong ngần
Bác của chúng ta, tim đã không còn đập
Mà lòng dân chín mươi triệu, vẫn còn đây những nhịp đập tự hào
Tim này vì nước, đâu chỉ đập cho riêng ai
Đường cách mệnh chông gai, Bác đã đi suốt bấy chặng dài
Người ra đi, tìm đường cứu nước
Tìm tự do cho dân tộc
Thoát lầm than – nô lệ xích xiềng
Những mong – Nam Bắc lạc liền
Dân mình – đời đời tưởng nhớ
Nhớ ơn Người – Hồ Chí Minh.

Tư tưởng Hồ Chí Minh là khối tài sản tinh thần không gì sánh được. Còn nói về đạo đức thì Bác Hồ là người giàu nhất, về lòng yêu nước thương dân thì cả thế giới chẳng ai…

VỌNG CỔ

…bằng.
Quạt lá cọ, gậy song, chiếu cói, nhà sàn.
Áo bạc màu dép cũ mòn vá víu, mà lòng luôn muốn dân mình lành lặn ấm no (-).
Nam Bắc chưa nối liền tim Bác trĩu lo, Dân chưa được ấm no đêm gầy gò thao thức.
Thân đất Bắc lòng trải tận Trung Nam, thương cứ vô vàn lo tràn trong giấc ngủ.

VĨ TRĂNG THU

Người đi…
lá cỏ ru hời
Người đi – thu chiều nghèn nghẹn
Ngoài kia – gió thả cơn buồn
Hàng tre cong mình nấc oặn
Để buồn giăng tứ phương
Để toàn dân tiếc thương.

Thể xác đã lạnh nhưng lòng Người không lạnh, bởi tình dân đã ủ ấm cho Người.
Ngày Bác ra đi cả nước tắt nụ cười.
Anh thương binh oằn mình trên đôi nạng gỗ, người nông dân ôm cây lúa vặn mình đau.
Bác đã dạy chúng ta cách chảy để trong veo, cho ta biết thế nào là tình yêu Tổ Quốc.
Thế nào là tình yêu dân tộc, và thế nào là vì nước vì dân.

(Lối vào khóc hoàng thiên)

Bác của chúng ta nay không còn nữa
Và hơi thở của người giàu đạo đức nhất thế giới đã…

KHÓC HOÀNG THIÊN

…ngưng.
Ngàn thu – yên giấc
Và từ đây – khối óc
Của một nhà – lỗi lạc tài ba
Vĩ nhân áo vải – hiền hoà
Đã ngưng rồi – không suy nghĩ nữa đâu
Chín mươi triệu – lòng đau
Nhưng cái chết – lại gieo mầm bất diệt
Cho sự sống – ở lòng dân
Người hy sinh – hạnh phúc đời mình
Cho hạnh phúc – của nhân dân
Người ra đi – về thế giới người hiền
Thế giới vì – dân tộc quên thân.

Bác ơi! Trong muôn sắc hồng tươi của bình minh mỗi ngày nơi Kiên Giang quê mẹ. Chúng con luôn thấy có ánh mắt hiền nhân và nụ cười như thể…gom cả thế giới yêu thương về cho đất nước cho dân…

VỌNG CỔ

5-…mình.
Tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tinh thần.
Là động lực vượt qua ngàn gian khó, là thử thách để vươn mình đưa đất nước đi lên. Tư tưởng của Người truyền cho dân tộc niềm tin, đạo đức của Người như ngọc trong không vết.
Tư tưởng Hồ Chí Minh trong trái tim là Tổ quốc, không Tổ quốc ta về đâu? bởi Tổ quốc chính là nhà.

LÝ MỸ TRÀ

Đó quân dân – đất Kiên Giang lần theo dấu Người
Nguyện chung xây – bằng bàn tay khối óc hôm nay
Kiên Giang mình – luôn vươn mình trong dáng hình đất nước
Bước – chúng ta cùng bước – kẻ sau người trước
Theo dấu người – quên thân vì dân.

(Về xề câu 6)

Có cái chết gieo mầm bất diệt
Cho sự sống ở lòng dân để nước Việt tự hào.

Người người biết sống vì nhau
Nêm cho ngọt khúc ca dao vạn lần
Rèn cho đạo đức trong ngần
Xây cho đất nước muôn phần đẹp xinh.

SỰ SỐNG Ở LÒNG DÂN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Nhớ Mùi Mật Mía

BẮN NHẠN
Kìa ra xem gió xuân đưa nhẹ
Hôn mềm hoa lá cỏ cây
Mê say én liệng bên trời
Mẹ rằng nhớ tết quá đi thôi
Mà rằng ký ức tuổi thơ tôi
Ngày là ngày đang xuân sáng ra căng ngực hít tràn hương xuân
Ta cùng tưới tắm chăm mai
Ơi chèn là lặt lá mai
Mà sao mẹ lại nhớ cành đào quê
Bỗng dưng mắt mẹ lệ tràn hoen mi

1-
Ký ức tuổi thơ của mẹ tôi tết không có bánh tét hoa mai không có bao lì xì cũng không có ông lân ông địa. Chỉ có áo mới tung tăng và nụ cười bung trên môi lũ trẻ đuổi bắt nhau quanh gốc cây…

VỌNG CỔ

…đào.
Mùng một tết được ngoại lì xì khoanh bánh chưng nhễu mật mía ngọt ngào.
Mẹ kể, mắt đứa nào cũng bám riết vào khoanh bánh, nhắm mắt lấy hơi dài hít khí thế nha. Sợ hết rồi lấy đâu mà hít với người ta, nên có đứa nào dám cắn đâu nà. Đến khi miệng ứa nước miếng ra, chịu hết nổi thì một hai ba ngấu nghiến.

2-
Cha quê Kiên Giang tập kết gặp mẹ gái xứ thanh hiền hậu, câu vọng cổ cha ru có tiếng quết bánh phồng. Có mùi bánh tét đêm ba mươi, mùi mứt bí mứt gừng.
Có vạt nắng cuối trời tây nam xa lắc, có hương tràm thoang thoảng hương đưa (-)
Ngày chim sẻ hót điệu thanh bình trên bụi tre thưa, mẹ cùng cha dắt díu nhau về quê nội
Nơi có đám cưới rước dâu bằng xuồng ba lá, có những cánh cò lội trắng muốt đồng năng.

DẠ KHÚC
Thương quá thương – mỗi khi xuân về
Én chao giữa nền mây trắng – ánh mắt đưa bên chiều xa vắng
Nơi này xa lắc – mẹ hướng trông về – về nơi phương Bắc
Để nhớ thương mắc giăng tư bề
Bao tháng năm lóc lăn xứ người
Trải bao thăng trầm dâu bể
Cách xa quê – nhưng lòng vẫn thế
Áo tuy rách – nhưng vẫn nguyên – vẹn câu thề
Mối duyên đó – vẹn đôi bề
Giờ nhịp dầm bơi – sông chiều mây dặt dìu trôi
Bên mai vàng – nhớ hoa đào rộ
Nhớ một bờ đê – nón mê cùng ráng chiều mẹ quê.

5-
Mẹ tôi ăn tết miền tây đã mấy chục năm lòng cứ nhớ quắt quay xứ Thanh và mùi quê tết. Mắt đỏ hoe mỗi khi ru cháu bằng lời ru da diết nghe mà thương mà thắt ruột nao…

VỌNG CỔ

…lòng.
Lời ru bên nhịp quết bánh phồng.
Mùi tết quê gì đâu mà thiệt ngặt, cứ ùa về để quay quắt một lời ru (-)
À ơi . . . Cháu ơi cháu ngủ cho ngoan
Ngoại ru hương tết ngọt tràn qua môi
Xa quê mấy chục năm rồi
Mà mùi quê tết cứ đầy vơi trong lòng.

6-
Ru giọng Bắc xong mẹ đổi giọng miền Nam, của người bao năm chưa một lần được về cố xứ
À ơi…Gió Kiên Giang ngọn dài ngọn vắn
Gió Thanh Hóa ngọn cạn ngọn sâu
Theo chồng xa xứ đã lâu
Mà mùi mật mía còn ngọt đầu lưỡi ta.

(Xề câu 6)

Tết phương Nam ngó về phương Bắc
Mẹ rưng rưng nước mắt cất giọng hò.

Hò ơ…Dù xa quê tít đẩu đâu
Nhưng mùi quê tết vẫn đậm sâu trong lòng
Tết ngồi nhai miếng bánh phồng
Tưởng như mật mía đọng vòng quanh môi.

NHỚ MÙI MẬT MÍA
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Mùa Kim Thất Trổ Bông

NGÂM THƠ:

Núi thức cùng người đã ba canh
Dấu xưa ta nhặt xếp thành tranh
Tóc khằng nỗi nhớ, nên tóc trắng
Trăng già tuổi hẹn để trăng thanh.

1- Phụng Hoàng Sơn nỗi nhớ lâng lâng trăng một vầng mang mác, em đã về chưa mà anh nghe xào xạc gió động triền lau như trỗi nhạc ru…

VỌNG CỔ

…tình.
Hang lạnh đêm thâu cho anh thèm gọi tiếng ơi mình.
Em không về để nhành anh trĩu nhớ, kim thất vật lòng nở rộ cả vườn yêu .(-)
Gió nói gì mà chú chuồn ớt đường bay nghiêng vạt đồng chiều, căn nhà nhỏ nhớ ùa về lủ khủ.
Núi nhớ người nên mắt núi rưng rưng, quê vắng em nên quê chừng quay quắt.

2- Con tép riu anh nấu cùng rau kim thất, cá trê chiên chiều chạng vạng thơm lừng.
Em về ăn đi đây chén nước mắm gừng.
Vọc ký ức tìm cái dòm nhau e thẹn, nhớ những cái xếp bằng dự tuyên bố lứa đôi (-)
Hôm nay đồng đội mừng chú Ba cùng cô Sáu nên duyên , tim cứ đập nhịp chồng đôi thình thịch.
Cô dâu mắc cỡ cúi đầu im thin thít, còn chú rể cứ rục rịch như kiến bò lưng.

LÝ MỸ TRÀ

Cưới trong hang cánh tay đan truyền nhau ấm lạnh
Đồng đội ơi, nụ cười vui sao nước mắt lưng tròng
Mái tóc này chú rể cài bông vàng kim thất
Cưới, đãi nhau ngày cưới, rổ rau và muối
Ca nước lạnh…thế cho rượu tân hôn.

5- Đồng đội hân hoan chúc mừng đôi uyên ương trăm năm hạnh phúc, chiều Cô Tô ông mặt trời cũng lục đục thả sắc hồng tươi nơi phía xa…

VỌNG CỔ

…đồi.
Gió cũng vi vu khúc nhạc không lời.
Kim thất chấm muối cục tiếng cười vang vách núi, câu chúc mừng ca nước lạnh thay rượu chuyền nhau (-)
Rồi tiếng máy bay gầm rú trên đầu, súng lại trên tay sẵn sàng chiến đấu
Một trăm hai mươi tám ngày đêm lửa máu, đất trời Tri tôn xuân đi biệt không về.

6- Đêm máy bay rải thảm ngày đạn pháo tầm xa, mìn cóc mìn râu bom xăng thiêu rụi đồi Tức Dụp
Mảnh ni lông đồng đội căng làm phòng hoa chúc, chưa kịp động phòng đành guộn em về với đất quê hương (-)
À ơi…Ngủ đi cô dâu nhỏ anh thương
Để anh ôm đất ru tròn giấc say
Cô Tô nắng đỏ buông dài
Cho bông kim thất nhớ ai thêm vàng.

Canh năm như bỗng mơ màng
Ô kìa đám cưới trong hang đây rồi!
Em là dâu của núi đồi
Anh là rể của đất trời Cô Tô.

MÙA KIM THẤT TRỔ BÔNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Kiên Giang Cùng Cả Nước Chống Dịch

LỜI THOẠI DẠO ĐẦU (Cảnh phía sau vườn, hai nhà cách nhau con mương nhỏ)

NAM: (nhón chân tay vẫy) ơi ơi…Chào chị Bảy, dịch giã hổng ở trong nhà, mần gì tờ mờ mang cần xé ra sau vườn sớm vậy chị? cắt rau bán hả chị?

NỮ: (vẫy tay chào lại) Chào anh Ba, mấy rày bên nhà cũng khoẻ hả anh?

NAM: Khoẻ hết chị ba ơi, bển cũng khoẻ hả chị?

NỮ: Cám ơn anh Ba, bên này cũng khoẻ

NAM: À chị Bảy ơi, chị cho tui hỏi chuyện này nghen

NỮ: Chuyện gì vậy anh Ba?

KHÓC HOÀNG THIÊN

NAM:
Số là hôm…qua, Ban mai vừa nhấn nhá
Ra sau nhà thăm cá (-)
Nơi mé rào bên phía nhà tui
Thấy có hai trái bầu (-)
Và còn thêm hai bó rau tươi
Cải thìa mồng tơi (-)
Xin hỏi nghen: Có phải là của chị?

NỮ:
Đúng rồi chính xác đó anh Ba
Dịch tràn lan lối xóm có nhau
Chút gọi sẻ chia (-)

NAM:
Tui biết ngay là của chị
Xin thật lòng cám ơn (-)

NỮ: Có gì đâu mà cám ơn anh Ba, thôi bển anh mần gì mần đi.
Bên này nội trong buổi sáng nay tui phải nhanh tay cắt rau cho kịp chuyến. Chuyến xe không đồng sẽ chở tình thương mến chở tấm lòng người Kiên Giang chuyển đến dân…

VỌNG CỔ

1- …mình. Nơi thành phố Hồ chí Minh dịch Covid đang hoành hành. Của ít lòng nhiều chung tay góp sức, ai có gì góp nấy chút thơm thảo đùm nhau (-)

NAM: À tui hiểu rồi, nói vậy là chị xách cần xé ra cắt rau, gửi cho bà con vùng tâm dịch.

NỮ: Con số F cứ ngày một tăng dần, báo đài đưa tin tui nhiều đêm thức trắng.

VĨ TRĂNG THU

NAM: Người quê xin gửi chút tình
Mớ thương ta ràng ta rịt

NỮ: Người quê sướng khổ chia cùng
Rau xanh gửi vùng tâm dịch

NAM: Lá lành mau – đùm rách thôi
Rách đùm thêm – lá tả tơi.

(Trở về vọng cổ câu 2)

Sáng này tui cũng xách chài ra, kéo nãy giờ được vài chục ký.
Cùng với xóm mình góp chút tình bầu bí, của ít lòng nhiều xin gửi tới bà con.

LÝ CON KHỈ

Nữ:
Kiên Giang nay giãn cách
Thực hiện thiệt là nghiêm

Nam:
Con phố không bóng người
Thiếu vắng bao nụ cười

Nữ: Quê ráng chiều xơ rơ
Lỗi nhịp rồi vần thơ.

Nam: Kiên giang mình xưa nay nổi tiếng dẻo dai kiên cường qua hai cuộc chiến. Đất Kiên Giang tạc bao dấu chân trung liệt, trời Kiên Giang có bao vì sao hào kiệt anh . . .

VỌNG CỔ

5- . . . hùng. Hạn hán, thiên tai khổ ải đã từng.

Nữ: Người dân nơi đây vẫn can trường trung dũng, sát cánh vai kề chống chọi với bão giông.

Nam: Nay dịch bệnh tràn lan lại hiệp sức đồng tâm, chung tay quyết chiến với kẻ thù giấu mặt. Mỗi người là một chiến sĩ trong trận chiến phòng chống dịch, áo trắng áo xanh cùng quyết liệt nơi tuyến đầu.

NÓI DẶM:

Nữ: Mèn ơi! Anh Ba coi nè lục bình bông súng dền cơm, rau má cải trời rồi càng cua bồ ngót…

Nam: Ta nói…Rau tập tàng chưa ăn đã thấy ngọt, ngọt tình người Miệt thứ Kiên Giang.

6-

Nữ: Luôn nhớ chống dịch như chống giặc nghen bà con, quyết chí đồng lòng thì trận nào ta cũng thắng.

Nam: Ngày giãn cách cần nhà nhà tĩnh lặng, tránh để dịch bệnh lây lan ngày một nhiều thêm.

Nữ: Tuyến đầu y bác sĩ quần quật ngày đêm, giành giựt với tử thần từng mạng sống.
Tuyến sau bà con mình tuân thủ nghiêm phòng chống dịch, sẽ bớt gian nan khổ nhọc cho tuyến đầu.

Nam: Lá lành lá rách đùm nhau
Chung tay chung sức dịch nào cũng qua

Nữ: Người người tuân thủ 5K
Kiên Giang cùng cả nước quyết xông pha trận này.

KIÊN GIANG CÙNG CẢ NƯỚC CHỐNG DỊCH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Hương Lúa Tình Người

NGÂM THƠ

Em là cô gái chân dài
Ai về bảy núi nhớ hoài không quên
Nhà em ở tận ruộng trên
Hương kiêu sa lắm ai nghe tên cũng ghiền.

Này anh nông dân kia ơi! biết anh mới dìa xứ này nên em ghẹo anh cho vui chứ thiệt ra hương thơm của em nó mặn mà đồng nội lắm, hổng tin cứ hôn thử một cái coi nếu mà anh hổng ghiền nặng thì em đây chịu cúi xuống ăn…

VỌNG CỔ

1- …đòn.
Ủa! Mà sao anh lại ngửa cổ cười giòn.
Nhà của em nhiều tầng lắm lắm, nói thiệt mà đâu phải giỡn chơi (-)
Em sống đây phụ thuộc ý trời, hễ ổng thương thì em sinh được nhiều hạt ngọc.
Tại ai đó hổng biết nên cười, chứ khi thông rồi thì thương em hổng hết.

2- Khoe với anh nè! Em là giống cổ truyền của dân tộc Khơ Me nên nghén tốt, hạt ngọc em sinh ra thịt da thơm bửng thơm bừng.
Nhỏ nhỏ thon thon nhìn thương quá chừng chừng.
Ai đó muốn tới thăm nhà phải dừng chân cuốc bộ, miết ở trên đồi xe hổng tới được đâu (-)
Vậy chứ thơ lắm nghen anh! mây ôm núi lơ lửng trên đầu, mấy chị ở xóm dưới cứ suốt ngày ghanh tị.
Rằng giống của em thiệt là giống quí, được nông dân nâng như trứng hứng như hoa.

NÓI LỐI

Em kén người chăm sóc lắm đó nha
Đặc biệt chọn chồng nông dân thứ thiệt
Phải siêng năng chuyên cần và hiểu biết
Thì em đây mới giữ được hương thơm.

Nàng Nhen khó tính là em xử Bảy Núi An Giang ai mà hổng biết. Có hữu cơ vô là em đây da diết mà mượt hương thơm nổi tiếng khắp ba…

VỌNG CỔ

5-…miền.
Hễ đưa hóa học vô là em giận nghỉ thơm liền.
Xã Núi Tô bà con cưng em lắm, bởi hương vị đậm đà hôi hổi ngon cơm (-)
Chiều về mà nghe bốc mùi thơm, là y như trong xóm Nàng Nhen em có mặt.
Bữa cơm gia đình chỉ cần con mắm sặc, với Nàng Nhen thôi là đã đủ ngon rồi.

6- Coi vậy chứ đường tình duyên em với nông dân cũng lận đận lắm anh ơi, bởi canh tác dài tới sáu tháng.
Nhưng anh nghĩ đi phải tìm cách duy trì vì giống em chịu hạn, ít sâu bệnh nè lại là thương hiệu độc của An Giang (-)
Thương em anh cứ thử làm
Vụ này no hạt trĩu vàng anh nghen.
Ruộng trên chẳng ngập mặn úng phèn
Nông dân thứ thiệt với Nàng Nhen kết tình.

Lúa bên núi đón xuân xinh
Bức tranh in đậm nghĩa tình hai quê
Đất Việt, trồng lúa Khơ Me
Nàng Nhen Bảy Núi thơm mê hồn người.

HƯƠNG LÚA TÌNH NGƯỜI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Con Hãy Thắp Niềm Tin Thay Nến

NÓI LỐI

CHA: Trung thu này ba mẹ không về được đâu con
Bệnh viện hôm nay quá nhiều ca cấp cứu
Ba vẫn nhớ đêm trung thu sau một ca sanh khó
Con cất tiếng khóc chào đời trong vòng tay của lương y.

1-
Ba biết! Ba đã cứu được cho bao người nhưng không cứu được nỗi buồn của con khi vắng ba mẹ ngày sinh nhật. Nhưng con ơi dịch bệnh tràn lan bao nỗi lo còn mất thì bánh, thì hoa, thì nến, có vui…

VỌNG CÔ

…gì.
Con nhìn đi, chú Cuội cũng buồn thương đôi mắt xạm xì.
Không buồn sao được khi chỉ trong vài tháng, thành phố có mấy ngàn thơ trẻ mồ côi
Chị Hằng sắc mặt cũng kém vui, đêm trung thu đường phố vắng không người
Không đèn cá chép cũng chẳng đèn ông sao, không trống khua cắc tùng dinh bên ảnh Bác.

VĨ TRĂNG THU

CON: (Ca trong hậu trường)

Rằng con mong đợi đêm ngày
Bao lâu không gần ba mẹ
Rằng con đếm mấy trăng rồi
Đêm nay hỏi hoài chú cuội
Rằng đa sao héo hon?
Bao giờ ba về với con?

2-

CHA: Ba muốn ráp tặng con chiếc đèn ông sao đẹp nhất, mẹ muốn làm cho con một chiếc bánh ngọt ngào.
Ở đây đồng nghiệp của ba mắt thức nhĩ nhầu.
Ai cũng căng mình trong tâm dịch, dốc hết sức mình cứu chữa cho bệnh nhân.
Cả tuyến đầu đang lặng lẽ hy sinh, bữa ăn chiều tô canh như có sóng.
Ly cà phê không đường giúp ba qua đêm trắng, ca nhiễm tăng nhiều nghẹn đắng lòng ba.

LÝ SON SẮT

CON: (Ca trong hậu trường)

Con rước trăng thu về
Len lén bên sau hè
Đâu khóc nhè ba ơi
Sao ướt mèm mi môi
Đêm dưới trăng con ngồi
Ngồi chắp tay khấn sao trên trời
Xin trả mau mau về
Bầu trời trong thành phố luôn sạch trong
Trả cho thiếu nhi nụ cười
Và vầng trăng trung thu như lòng mong.

5-

Đừng buồn nữa nghe con! Sinh nhật này vắng mẹ vắng cha, không bánh không hoa thì con hãy ở nhà cùng ông bà thắp niềm tin thay nến. Thành phố đang tràn lan dịch bệnh, con còn hạnh phúc vì đủ mẹ đủ cha còn bao bạn thiếu nhi cha mẹ đã không…

VỌNG CỔ

…còn.

CON: (Ca trong hậu trường)

Con nghe đau như vừa bị quất mấy trận đòn.

CHA: Hàng me rũ lá những con đường lạnh vắng, tiếng chổi khua vào đêm trắng âu lo. Cha rát rạt lòng với những tràng ho, bệnh nhân hụt thở thì cha cũng như thở hụt. Cả phòng nấc khi có ca không cứu được, vui khi bệnh nhân bình phục quay về.

LÝ CON SÁO

CON: (ca trong hậu trường)
Ba ba ơi!
Con đã hiểu rồi lời ba
Không than buồn không kêu ca
Chăm ngoan lễ phép với ông bà
Sáng ra giúp quét dọn nhà
Chờ một ngày trời mây trong vắt
Phố hân hoan bước chân người qua
Chờ một ngày dẹp tan Covid
Thành phố ta lung linh cờ hoa.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Con ở nhà sẽ siêng ngoan chăm học
Ba mẹ yên tâm chống dịch nơi tuyến đầu.

CHA: Cha hẹn con mùa tết thiếu nhi sau
Ráp tặng con chiếc đèn cá chép
Mẹ sẽ làm bánh sinh nhật hình ngôi sao thiệt đẹp
Cả nhà mình cùng thắp nến lung linh.

CON HÃY THĂP NIỀM TIN THAY NẾN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Gương Mặt Thuận An

LÝ TƯƠNG PHÙNG

Ta yêu gương mặt dịu hiền
Yêu quê mình nghĩa sâu tình đậm
Can trường vượt bao gian khó
Sắt son bên đời, đẹp như trinh nữ xoè hoa
Thuỷ chung bên đời bờ quê đẹp tươi trong nắng
Áo quê em là, là đây sắc màu hồng pha.

Kìa vạt nắng ban mai vừa đánh thức hàng cây sau giấc ngủ dài vươn vai đón ngày xuân mới. Nụ cười của nông thôn nở hoa sau bao ngày chờ đợi, mắt phố long lanh như mời gọi ta…

VỌNG CỔ

1/- …về.
Về cùng nhau chung sức vai kề.
Gương mặt Thuận An cứ rạng ngời lên trong nắng mới, vừa dịu dàng lại rất nên thơ. Anh đã yêu yêu tự bao giờ, một An Sơn nông thôn tràn sức sống.
Một lái Thiêu hoa trái trĩu vườn, một Bình Chuẩn – Thuận Giao đang vươn tầm cao mới.

2/- Thuận An như cô gái đương thì xuân chớm, sức sống bừng lên tươi mới căng tràn. Dáng quê đẹp lung linh trong nắng mới nồng nàn.
Còn lòng quê chứa ân tình thắm đượm, của những con người vẹn thuỷ tròn chung.

(Đoạn cuối Lý Con Sáo)

Quê cùng người trải bao bão giông
Đất đỏ in dấu chân tiền nhân
Vì quê này đổ bao máu xương
Để cháu con chung xây quê đẹp hơn. (Dứt câu 2)

LÝ TRĂNG SOI

Nay Thuận An, sức sống căng tràn
Ai về nơi đây ngất ngây trong lòng
Miệt vườn thênh thang trái cây sai quằn
Ơi là yêu, miền quê ta đó, áo mới vừa thay
Thuận an, mừng phố hôm nay
Đang chuyển mình, những con đường rợp cờ bay.

Đẹp lắm Thuận An ơi! Anh đã yêu rồi gương mặt lung linh của một thành phố trẻ. Nét đẹp Miền Đông hiền hoà mà mạnh mẽ lúc nên thơ lúc lại rất kiên…

VỌNG CỔ

5-…cường.
Đẹp từ nông thôn đẹp đến phố phường.
Rộn rã bước chân tươi nụ cười hội nhập, những con đường tấp nập người qua.

Hò ơ…
Nắng thị thành hôn nồng nàn mái phố
Gió nông thôn hôn hoa trái miệt vườn
Một thành phố trẻ đang vươn
Lên tầm cao mới ôi thân thương quê mình. (Dứt xề câu 6)

LÝ MỸ TRÀ

Gió xuân ơi!- hãy hôn lên bờ môi thắm hồng
Chiều Thuận An – dìu nhau đi trong vũ khúc hân hoan
Đêm xuống rồi – sao sáng trời – phố ngời dáng phố
Thấy trái tim mình đó, thêm yêu và nhớ
Yêu lắm tình quê hương Thuận An.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Phố trẻ dang tay đón người về chung sức
Cho ấm no hạnh phúc đến muôn nhà.

Ai đó nói Thuận An như cô gái nết na
Duyên dáng mặn mà lại kiên cường mạnh mẽ
Anh đã yêu rồi một thành phố trẻ
Mà gan góc dạn dày giàu đẹp văn minh.

GƯƠNG MẶT THUẬN AN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Chuyện Tình Miệt Vườn

HÒ ĐỐI ĐÁP

Nam: Hò ơ…nghe nói…
Bưởi Mỹ Hòa múi dày to trái
Thiếu nữ Mỹ hòa xinh gái lại siêng năng
Việc nhà việc nước giỏi giang
Anh xin tìm hiểu ơ hò…Hò ơ…
Anh xin tìm hiểu hỏi rằng em chịu hông?

Nữ: Hò ơ…
Mỹ Hòa quê em lòng người hiền như đất
Quê mùa chân chất lại rất thiệt thà
Mặn mà như khúc dân ca
Anh muốn tìm hiểu ơ hò…Hò ơ…
Anh muốn tìm hiểu thì…

Nam: Thì sao hả cô ba?

Nữ: Thì phải xin phép cha mẹ già nghen anh.

Nam: Anh ở miền xa nghe tiếng cô Ba xứ Mỹ Hòa nết na lại tăng gia thiệt giỏi. Nên tìm đến đây trước xã giao vài câu thăm hỏi sau gửi trao nhau lời bổi hổi của tim…

VỌNG CỔ

1-…mình.

Nữ : Chèn ơi! Mới có gặp nhau thôi mà anh Hai đã hát khúc tâm tình.

Nam : Anh nói thiệt mà vừa thấy mặt đã nghe tim mình loạn nhịp, đây nè chỗ này nè nó đập thình thịch đó cô Ba (-) Nghe nói con gái Mỹ Hòa giọng nói ngọt như mứt cà na, là anh đây để bụng lâu rồi. Nay tận mặt người đã rõ mười mươi, ánh mắt nụ cười xinh tươi như bông bưởi.

NÓI DẶM

Nữ: Anh Hai khen hoài làm tui mắc cỡ
Gái miệt vườn chỉ được cái mòi mặn hà anh Hai ơi
Anh Hai quá bộ vô nhà gặp tía tui uống tách trà chơi
Còn tui…

Nam: Cô ba sao?

2-

Nữ: Tui phải đi hái bưởi kẻo trưa rồi.

Nam: Kìa cô Ba, mới gặp có chút xíu thôi mà đã đuổi khéo vậy trời.

Nữ: Tui nói thiệt mà chứ đâu có đuổi, anh đứng đây một hồi tía tui bắt gặp là mệt cho coi (-)

Nam: Thì anh nói anh tới mua bưởi Năm Roi.

Nữ: Được rồi cứ thử coi chịu nổi mấy roi của tía. Chứ tui nhắm chừng hai roi là lại lia lại lịa, người ốm nhom vầy sao chịu nổi năm roi.

NÓI LỐI

Nam: Cô Ba thiệt biết nói chơi ghê vậy đó
Coi ốm vầy nhưng dai dẻo lắm à nghe
Tại đi chơi nên diện bảnh tẻn vậy nè
Chứ dân này cũng chân lấm tay bùn quanh năm đồng ruộng.

5-
Nữ: Thiệt Hả anh Hai?. Coi bộ nãy giờ tui nói oan cho anh rồi đa, tui thiệt lòng xin lỗi.
Hay là…

Nam: Hay là gì đó cô Ba?

Nữ: Tui xin hái tặng anh một cặp bưởi năm roi để anh mang về chưng tết rước ông . . .

VỌNG CỔ

5- …bà.

Nam: Đúng là bản chất miền tây hào phóng thiệt thà.

Nữ: Bưởi năm roi trái to dày múi, vị ngọt ngào bởi hương châu thổ phù sa (-)

Nam: Sông hậu quanh năm ngọt mát đậm đà, cây trái tốt tươi quằn cành trĩu quả.

Nữ: Quê thanh bình đẹp màu xanh sắc lá, no ấm chung xây hạnh phúc đẹp giàu.

6-

Nam: Mai anh về lại xứ Cà Mau, sẽ nhớ lắm một sắc màu xanh mát.
Nhớ bưởi Năm roi nhớ mắt Mỹ Hòa tròn xoe ngơ ngác, nhớ giọng ai hò mang mác giữa ngày xuân (-)

Nữ: Con chim hót điệu gì để lòng ta thấy lâng lâng, hương bưởi nồng nàn báo mùa no múi

Nam: Anh như quên mất mình bao nhiêu tuổi, chỉ thấy xôn xao trong hương bưởi ngọt lành.

Nữ: Dường như lưu luyến buông mành

Nam: Dường như gió nhớ cứ lành lạnh đưa

Nữ: Nụ tình mơn mởn trong mưa

Nam Nữ: Yêu sao xứ sở tình thơ miệt vườn.

CHUYỆN TÌNH MIỆT VƯỜN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Tết Miền Tây

LÝ PHƯỚC CHÂU

NAM: Hương xuân tràn thơm gió
Đưa ta về ăn tết quê

NỮ: Ôi tết quê miền Tây
Ngó gì cũng thấy hay hay
Chạm gì cũng thấy ngất ngây
(-) (-) (-)
NAM: Hương tình, hương đồng hương quê
Bên hương nghĩa nhân thiệt mê
Dang tay hít cho thoả thuê

NỮ: Kia cúc mâm xôi thiệt vun
Kia cánh mai đang rộ bung

NAM: Kìa từng đàn én cõng xuân bay
Giữa vườn trời trăng xoá bông mây
Xoè tay hứng nhẹ cho hương tràn qua tay.

VỌNG CỔ 1

1-

NỮ: Nhè nhẹ thôi anh, nhè nhẹ bước chân để em nghe tiếng xuân đang thì thầm bỏ nhỏ. Với trúc cúc mai lan với mần trầu lá cỏ với quê mẹ miền Tây xứ sở chỉ hai…mùa.

NAM: Lời của nàng xuân trong ngọn cỏ gió đùa

NỮ: Trong tiếng gõ cửa của bàn tay nắng hồng bum búp, đánh thức vạn vật sau giấc ngủ đông.

NAM: Trong tiếng tí tách của non nõn tươi trong, những lộc chồi nhú ra từ thân mẹ.

NỮ: Trong giao thoa của đất và trời, trong mùi bánh tét đêm ba mươi trong tiếng cười giòn thay pháo.

VỸ PHI VÂN ĐIỆP KHÚC

NAM: Tết…Tết đưa nhau về
Quê miền Tây
NỮ: Để nghe mai vàng
Kể chuyện mẹ cha

NAM: Bữa hôm chạp rằm
Cùng ra – sân lặt lá mai

NỮ: Kịp cho – xuân về áo mới thay.

2-

NAM: Tết miền Tây chạm đâu cũng mới, mong một năm trôi tuột những cũ phiền. Chỉ mâm ngũ quả vẫn nguyên vẹn nét cổ truyền.

NỮ: Má khấn ra một con đường ngoằn nghèo hương khói, con đường đó dẫn tổ tiên ông bà về tết với cháu con (-)

NAM: Tía rinh cội mai tuổi ngót trăm năm, mà vẫn nở thiệt sung chưng ngay phòng khách.

NỮ: Chị Hai chuẩn bị nào mứt mứt sen mứt bí, thịt kho nước dừa dưa hành củ kiệu thiệt ngon.

LÝ TẦM QUÂN

NAM: Đêm giao thừa khi đất trời giao thoa
Đờn trỗi lên dạo bản ca xuân tình

NỮ: Nội vui trong mình nên tiếng đờn rộn tưng
Nhịp gõ song loan theo tiếng ca muồi ngọt

NAM: Tết quê, tình chân quê

NỮ: Nghe gũi gần mắc mê.

5-

NAM: Gần gũi lắm em ơi! gần như vạt nắng phơi trên dậu mồng tơi, hạt mưa rơi trên vồng cà luống ớt. Như rau dừa với rạch kênh như bờ ao cùng hoa muống như nhà nông với đồng ruộng quê…mình.

NỮ: Tết với miền tây nghe thấm đượm nghĩa tình.

NAM: Mùng một chào xuân bằng tiếng trống lân rộn rã, tiếng cười của lũ trẻ thay tiếng pháo giòn tan.

NỮ Sáng nội nhận lì xì của con cháu móm mém thả nếp nhăn – thằng Tý tả y như miền Tây chằng chịt kênh, chằng chịt rạch.

NAM: Út mót ví như những chú rồng con uốn lượn, múa điệu quê hương điệu xứ sở Chín Rồng.

NÓI DẶM:

NỮ: Ta nói bầy cháu xúm vô chúc có vần điệu lớp lang – mỗi câu chúc có song loan gõ nhịp.

NAM: Tới sắp nhỏ nhận lì xì nụ cười như hoa nở, nội cười ghẹo lại chèn ơi con cười tươi hơn cả mùa xuân.

6-

NỮ: Lũ trẻ tuôn ra đường áo mới tung tăng, mắt vắt trên lưng đàn én.

NAM: Bà con chúc nhau năm phát tài phát lộc, năm mới con cháu đầy đàn năm mới lên đời nghen.

NỮ: Chiếu trải hàng ba câu tài tử ngân lên, Tết quê tình gần nghĩa chặt.

NAM: Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt, mùa xuân bắt đầu từ những nụ hoa cười.

NỮ: Miền Tây tết thiệt là vui

NAM: Về đây ta ngắm môi người bung hoa

NỮ: Về nghe chân chất thiệt thà

NAM NỮ: Đâm chồi từ những luống cà vồng khoai.

TẾT MIỀN TÂY
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 27 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.