Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 26 của 34

Nụ Cười Xứ Sen

LÝ SON SẮT

Đây bến quê Tháp Mười
Trăng, nước, hoa, reo cười
Gió hát lời nước non
Ru khúc tình sắc son
Hương lúa đưa ngọt ngào
Cùng hương sen thoảng thơm dạt dào
Đàn chim hót vang gọi mời
Cò chao đôi cánh nghiêng vờn mây
Và em dáng quê yêu kiều
Hồn thi nhân ngất ngây niềm yêu.

HÒ ĐỒNG THÁP

Ơ…
Gió Tháp Mười mơn cánh sen mềm mại
Đồng Tháp mình đẹp như cô gái nhà quê
Dầm bùn dang nắng, mà da trắng thấy mê
Để thương để nhớ
Ơ…
Để thương để nhớ cứ chầm ê trong…

VỌNG CỔ

1- …lòng.
Bao tuổi em ơi mà mắt biếc môi hồng.
Anh đã yêu tự bao giờ chẳng rõ, nụ cười của Tháp Mười trong rạng rỡ sắc sen.
Thanh Mỹ anh hùng rực sáng dưới sao đêm, thuở nguyên sơ rèm mi cũng vàng phèn.
Ngày bom cày đạn xới triền miên, vẫn vẹt nước ngoi lên vươn cánh hồng đua nở.

2.Hương đất hương quê hớp hồn tao nhân mặc khách, chim chóc líu lo theo nhịp phách bội thu về.
Nụ cười Hội Quán rộn vui, tay bắt vai kề.
Lòng người nơi đây bao dung hào phóng, chân chất nghĩa tình đã đến khó mà quên.
Bên kia sen nở rất hiền
Thanh tao tinh khiết giữa miền nhân gian
Bên này đồng ruộng thênh thang
Oằn bông lúa trổ nồng nàn hương quê.

VỌNG KIM LANG

Cô gái sen hồng ơi!- anh đã yêu em rồi
Trong dáng quê Tháp Mười – đẹp nụ cười nước non phồn vinh
Ai ngâm áng thơ thanh bình – để lòng này chứa chan niềm tin
Mỗi chiều em về bộn bề quang gánh – gánh bên này
Tình yêu đất nước quê hương
Bên đây sắc son câu thề – luôn vẹn gìn thủy chung lòng ta
Như hương nghĩa nhân dạt dào – tình người thơm như ngàn hoa
Hồn sen tinh khiết thanh tao – quê hương Tháp Mười đẹp sao
Hương tình hòa vào trong sen – để vấn vương nhiều thêm.

Và anh đã yêu em qua dáng lúa hồn sen đôi gót đóng phèn mà nghĩa nhân chân chất. Yêu dáng mỏng thon thon một đời tất bật, mọc giữa bùn non mà thơm bửng thơm…

VỌNG CỔ

5- …bừng.
Yêu góc phố dòng kênh bờ đê nhỏ với bao tình.
Bức tranh thiếu nữ nhà quê mộc mạc, gương mặt đất sen hồng một tuyệt tác của hóa công.
Ai đã gởi ngọt ngào trong vườn quýt Lai Vung, để trái quằng cành để mùa no múi.
Gởi trong Gáo Giồng nét chân quê đồng nội, gởi khí phách phương nam vào Xẻo Quýt anh hùng.

6- Gởi thuỷ chung vào đôi chiếu Định Yên, gởi sắc màu yêu thương trong làng hoa Sa Đéc.
Một khúc tình ca Tam Nông mùa hò hẹn, em gởi vào trong thánh thót những tiếng chim.
Và rồi anh ngẩn ngơ chìm, vào trong đôi mắt êm đềm Sa Giang. Cung đường Hồng Ngự thênh thang, qua Nha Mân biết tim đang yêu nhiều.

Hương sen no gió căng diều
Cánh hồng như má ai chiều lung linh
Nhụy vàng ngan ngát hương trinh
Nụ cười sen nở thắm tình quê hương

NỤ CƯỜI XỨ SEN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Tổ Quốc Mùa Xuân Và Đôi Bàn Tay Mẹ

NGÂM THƠ
Giọt xuân bổi hổi nồng nàn
Đậu trên cành ớt nhà giàn mẹ ơi
Quằn cành trái chín đỏ tươi
Môi xuân đó, như đang cười cùng con.

Xuân xa mẹ con bỗng thèm được nghe mùi hương bưởi đắng. Thèm cả mùi quai nón mẹ ra đồng mồ hôi khẳm mặn, mùi khét nắng sình non trên mái tóc đứa em…

VỌNG CỔ

1- …khờ.
Nhà giàn khơi xa nỗi nhớ cứ lượn lờ.
Đồng đội miệng hát mà bụng cồn cào da diết, tết này mắt mẹ lại rưng trông.
Con gửi tâm tình vào bài vọng cổ Vĩnh Long, trong đó có bình minh quê rực rỡ sắc hồng.
Có vồng khoai luống cà có hoa muống thủy chung, có những dòng sông hiền hòa ngọt mát.

NGÂM DẶM
Kia quả cà pháo tròn tròn
Bên chậu rau cải trông non nõn kìa
Nhìn màu xanh con nhớ quê
Nhìn hoa cà, nhớ cứ bề bộn phơi.

2/. Cây phong ba già cong queo nhánh túa, mà con ngỡ bàn tay mẹ gầy đầy vết cứa cuộc đời.
Trong gian nan mẹ vẫn nở nụ cười.
Bàn tay cuốc đất đào hầm nuôi quân đánh giặc, nuôi lớn đàn con dâng Tổ quốc mẹ ơi. Tổ Quốc ngày con sinh ra là bàn tay mẹ đưa nôi, Tổ quốc ngày con chập chững là tay mẹ đỡ nâng dìu dắt.
Tổ quốc ngày con trưởng thành có máu từ tay mẹ hòa trong đất, nuôi cây trái quằng cành lúa trĩu hạt vươn xanh.

VỌNG KIM LANG
Sóng nước mênh mông – hát bên xuân hồng
Lính ngắm sao trên trời – lòng bồi hồi nhớ xuân miền quê
Trống lân áo hoa dập dìu – nụ cười với bao niềm yêu
Nhà giàn xuân về gió vờn cánh sóng – biển đưa hương nồng
Lòng con thương nhớ miên man
Cánh mai sắc hoa rực vàng -gửi nồng nàn giữa muôn trùng dương
Cánh thư gửi trao ân tình – về đất liền với bao tình thương
Lòng con thương nhớ không nguôi – áo quê nâu sờn mẹ ơi
Lưng còng và giậu mồng tơi – trong nắng quê bên chiều mẹ phơi.

5/. Mẹ ơi đêm nhà giàn biển ru khúc vô biên mà con ngỡ dòng Cổ Chiên đang hát lời non nước. Sóng đưa áng thơ con chòng chành lả lướt một khúc xuân quê cứ mà mượt ở trong…

VỌNG CỔ

…lòng. Nhớ lắm những dòng sông ngọt nước trong dòng.
Thèm được vọc nước sông tiền sông hậu, thèm nhìn nắng trải nồng nàn trên lộc biếc non xanh.
Xuân về nỗi nhớ buông mành
Gió đêm biển vắng cứ lành lạnh đưa
Giờ này mẹ đã ngủ chưa?
Hay đang kẽo kẹt võng đưa ru mình.

6/. Bánh tét mứt dừa mứt bí kiệu dưa, đất liền gửi nhà giàn với bao tình bao nghĩa. Đồng đội đan tay mắt nhìn về một phía, phía cờ đỏ sao vàng phấp phới tung bay.
Hát vang một khúc xuân này
Hát vang tình khúc chung xây ba miền
Giữ từng tấc biển chủ quyền
Giữ cho xuân trọn bình yên đất trời.

Xuân nhà giàn ngọt ngào trong khúc dân ca
Nhớ bóng mẹ còng lưng bên đám mạ
Tổ quốc mùa xuân và bàn tay mẹ nhọc nhằn vất vả
Với con là tất cả mẹ yêu ơi.

TỔ QUỐC MÙA XUÂN VÀ ĐÔI BÀN TAY MẸ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Người Đàn Bà Đi Tìm Đồng Đội

NÓI LỐI:

Người đàn bà ngửa mặt hứng giọt ngâu
Con cua trong hang quăng ra ngoài tiếng khóc
Đồng cỏ bàng trằn trọc
Chị sụt sùi giấu nước mắt vào mưa.

Rồi chị cúi gập người vốc nắm đất ngào nỗi đau đi khập khiểng. Mấp máy môi gọi không thành tiếng đồng đội ơi! các anh, các chị, các em nằm ở nơi…

VỌNG CỔ

1-…nào.
Đường một xê (1C) xưa đạn thét bom gào.
Tuyến lửa máu vùng đồng trũng lung bào khắc nghiệt, lưng trâu lưng người tải hàng đi miết đêm thâu.
Muỗi từng đàn thổi sáo vào tai trâu, nó cọ rung cành máy bay quần trâu bổ nhào bổ ngửa.
Nửa chiếc khăn rằn trôi giữa dòng trôi, nửa còn lại tả tơi trên cành vắt vẻo.

2. Đội “kiến đen” gồng mình lôi xuồng vượt lộ, anh “Chàng Hiu” vác súng vẹo lung bàu.
“Cò con”cõng hòm đạn vấp dây té nhủi té nhào.
Chẳng khóc đau mà khóc gào khóc gọi, khóc thương đồng đội khóc nhớ đàn trâu đen. Mùa nước ngập lụt mùa hạ khô cháy đìa xì phèn, trên đầu trực thăng và pháo bầy dội xuống.
Dưới đất khói Napal đốt cạn ngày gầy guộc, trâu cũng ra chiến trường và cũng biết hy sinh.

TRĂNG THU DẠ KHÚC:
Nhớ! Đêm úp mặt trên đồi rưng rưng tiễn đưa
Cắm cọc vào tim mình
Gửi em dưới lũng tràm
Thanh bình đưa em về với quê hương
Chị nay trở lại tìm em em ở đâu?
Ngã tư đầu trâu?
Hang núi hay lung bàu?
Có nghe tiếng gọi của đồng đội không em ở đâu?

Xin gói kỷ niệm tuổi nhõng đuôi gà của thanh niên xung phong đường một xê (1c) máu lửa. Gói mái tóc dầm lung xa lược lâu ngày bùn bết đanh, bom khứa, cất trong ngăn đồng đội thâm…

VỌNG CỔ

5-…tình.
Mười sáu tròn trăng mà dầm ứ lung sình.
Ghẻ lở lác lang ben tàn tạ cái thì con gái, bàn tay gầy che một bàn năm ngón khẳng khiu.
Người đàn bà nghiêng nón múc nước kinh Vĩnh Tế rưới lên vạt cỏ lùm cây, ru những linh hồn đã cùng chị một thời kinh qua gian khổ.
Kinh qua bảo giông cuồng nộ, kinh qua khói lửa chiến trường.

LÝ NĂM CĂN
Là em cô gái miền tây
Mình ên quần với máy bay
Khí phách phương nam hiên ngang
Xuồng em lướt đi trong bom đạn
Trực thăng thả pháo màu đây
Là em cởi áo trùm ngay
Chỉ điểm tụi bay
Nhấn xuống sình này.

6. Ơi những chàng trai cô gái thanh niên xung phong, Cò con Chàng hiu Ễnh ương Nhái Cóc.
Tên đồng đội gọi vui nhau trong cái đói còi đói cọc – lứa tuổi lẽ đến trường học, lẽ được vô tư yêu.
Bảy ngày dầm lung ăn chuối nước cù nèo, lứa tuổi mà ngực non chưa tròn áo.
Cõng quê hương trên lưng vượt bom bầy đạn pháo, để quê nay lúa trổ quằng đồng.

“Cò con” ngày nào giờ tóc trắng như bông
Chị dang tay ôm đất vào lòng, ôn chiến công thanh niên xung phong chói rạng.
Gom yêu thương gom cả ánh dương về
Sưởi ấm hồn liệt sĩ xa quê.

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI TÌM ĐỒNG ĐỘI
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Quân Dân Hà Tiên Học Bác

Bài tam ca cổ

LỐI VÀO PHỤNG HOÀNG (câu 1 đến 4)

NAM (Kinh): Thưa Bác!
Chúng con là những người con sinh sống trên mảnh đất viễn biên
Mảnh đất cuối trời Tây Nam Tổ Quốc

NAM (Hoa): Nơi hội tụ sắc màu ba dân tộc

NAM (Khơ Me):1- Nơi vừa sinh thần – quê đã là…thơ
Thập Vịnh Hà Tiên níu hồn lữ khách

NAM (Kinh): 2. Nơi quân dân luôn cùng nhịp phách
Nhịp phách chung lòng – của tình người tình đất phương Nam.

NAM (Hoa): 3. Nơi đá dựng hiên ngang
Giữa chang chang – một “Kim Dự Lan Đào”*

NAM (Khơ Me): 4. Biết chắn bão giông – ngăn làn sóng giữ
Bảo vệ dân tình – giữ yên bình cho biên viễn Hà Tiên.

1-

NAM (Kinh): Giọt nắng nơi viễn biên luôn ấm áp nồng nàn còn trái tim phương Nam luôn mang bóng hình của Bác.

NAM (Khơ Me): Bên hương thốt nốt thoảng đưa bên hương đồng dào dạt chúng con cùng cất tiếng ca Hồ Chí Minh đẹp nhất tên…

VỌNG CỔ

…người.

NAM (Kinh): Bài hát ngân lên bên tươi mới nhịp đời.

TAM CA NHẠC: (Bài Hồ Chí Minh Đẹp Nhất Tên Người)

“Khi ca lên Hồ Chí Minh / Nghe lòng phới niềm tin”. (-)

(Trở về vọng cổ câu 1)
NAM (Hoa): Dòng máu Trung Hoa đang chảy trong con, nhưng nước con uống là ngọt trong nguồn Việt.

NAM (Khơ Me): Cha mẹ Khơ Me cho con một hình hài, nhưng hạt lúa củ khoai trồng đất Cụ Hồ nuôi lớn. (dứt câu 1).

PHỤNG HOÀNG (câu 5-8)

NAM (Kinh): 5- Ba dân tộc nơi đây
Cùng hát chung xây – cùng gieo xạ một cánh đồng

NAM (Hoa): 6- Cùng chào xuân – cùng đón ánh mai hồng
Và chúng con – luôn mến yêu một Việt Nam hùng mạnh

NAM (Khơ me): 7- Có vị cha già của hơn chín mươi triệu con dân
Sống quên thân – vì tự do dân tộc

NAM (Kinh): 8- Áo vải dép râu mà đạo đức trong ngần
Cốt cách vĩ nhân – toả sáng giữa đời thường.

VỌNG CỔ CÂU 2

NAM (Hoa): Mảnh đất viễn biên còn dấu xưa Họ Mạc, kiếm tuốt ngựa phi giữ biên viễn yên bình.

NAM (Khơ Me): Câu hát năm xưa còn sâu nặng nghĩa tình.
Nghe mà nhớ mối tình hữu nghị

TAM CA NHẠC: (Bài Việt Nam Trung Hoa)

“Việt Nam – Trung hoa – núi liền núi sông liền sông (-)

(Trở về vọng cổ câu 2)

NAM (Kinh): Ba dân tộc cùng gặt trên một cách đồng, khúc Samaki bên bập bùng ánh lửa.

TAM CA NHẠC (Bài: Việt Nam – Cam Pu Chia – Sa Ma Ki):

“Việt Nam-Campuchia tay cầm tay Samaki. Việt Nam-Campuchi tay cầm tay Samaki.(dứt câu 2).

PHỤNG HOÀNG (8-12)

NAM (Khơ-Me): 9- Cứ mỗi lần – nghe kể về
Đạo đức Hồ chí Minh.

NAM (Hoa): 10- Đạo đức của người yêu nước thương dân
Ôi quá trong ngần, và quá vĩ nhân.

NAM (Kinh): 11- Còn đó – dấu chân
Người ra đi – nơi bến Nhà Rồng
NAM (Khơ Me): 12- Dấu chân người – đi tìm đường cứu nước
Mười ngón in vào, cả trang đời và trang sử của Việt Nam.

VỌNG CỔ CÂU 5:

NAM (Hoa): Người mà cả thế giới năm châu cũng phải nghiêng mình thán phục. Người cả một đời vì nước vì dân vì tự do độc lập, vì hạnh phúc của nhân dân mà hy sinh hạnh phúc của riêng . . . mình.

NAM (Kinh): Vì liền lạc non sông, vì đất nước thanh Bình.

NAM (Khơ Me): Còn có vị lãnh tụ nào bình dân hơn thế, đâu có tấm gương nào trong hơn tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (-)

NAM (Hoa): Tư tưởng của người như ánh bình minh, soi lối chỉ đường cho cháu con tiến bước.

NAM (Kinh): Thế giới năm châu đâu nơi nào có được, một vị cha chung như dân tộc Việt Nam mình.

MIÊN HẬU HỒI CUNG (Tam ca)

NAM (Khơ Me): Tình dân ơn Đảng mãi trong lòng ta
NAM (Hoa): Người dân biên viễn khắp nơi gần xa
NAM (Kinh): Thi đua học tốt làm theo rần rần
NAM (Khơ Me): Tấm gương đạo đức sáng tươi trong ngần
TAM CA: Thương quá nụ cười . . . lấm đất nhà nông.

NAM (Kinh) : Ngày đêm chắc súng giữ quê bình yên
NAM (Hoa) : Cùng nhau tô điểm để quê đẹp thêm
NAM (Khơ me): Chung tay giữ nước, chung xây cơ đồ
NAM (Kinh): Quân dân quyết xứng cháu con cụ Hồ

TAM CA: Đời đẹp như thơ.

(Trở về vọng cổ câu 6)

NAM (Hoa & Khơ Me) : Khác dân tộc nhưng cùng sống trên đất Việt
Xin học và làm theo gương sáng Cụ Hồ.

NAM (kinh): Nơi có bức tranh thập vịnh sống động nên thơ

NAM (Khơ Me): dân Sản xuất dựng xây, quân giữ yên biên viễn.

TAM CA: Tình người tình đất tuyệt vời
Biên biên niên sử rạng ngời – Hà Tiên.

QUÂN DÂN HÀ TIÊN HỌC BÁC
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Yêu Nhau Thì Về

NÓI LÓI:

Hổng biết là An Giang năm nay bao tuổi
Mà sao càng ngày càng tươi mới lung linh
Cứ mỗi năm mỗi thêm trẻ thêm xinh
Gương mặt và dáng hình hễ nhìn là say đắm.

LÝ CON SÁO GÒ CÔNG
Quê mượt mà như là cảnh tiên
Đây bức tranh thanh bình hữu tình tây Nam miền biên
Mới đến đã yêu, chưa kịp xa đã nhớ rồi
Vườn, đồng, rừng, sông kênh lượn quanh
Bên Thất Sơn vươn mình. rủ trời đua xanh cùng xanh
Đất nở hoa ân tình, nhân nghĩa phơi bày lung linh
Yêu quá yêu gương mặt, dáng đứng kiên cường phồn vinh.

Thiệt ra tuổi quê năm nay cũng bộn bộn rồi đa, gần hai thế kỷ trôi qua mà nhan sắc vẫn mặn mà bổi hổi. Hay nói cho chính xác là tuổi quê vừa đúng một trăm chín mươi mùa nước nổi, mùa điên điển vươn lên trên nước bạc trổ bông…VỌNG CỔ

1- …vàng.
Lòng quê rộng thênh thang hương quê lại nồng nàn.
Những đứa con quê dạ thiệt thà chấn chất, mà kiên cường bất khuất chẳng thua ai. Năm tháng miệt mài gánh gian khổ vai chai, hai cuộc chiến và bao thiên tai khắc nghiệt.
Khí phách nơi này vẫn tợ Thất Sơn, vững chắc – dạn dày – hiên ngang thế đứng.

HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
An Giang quê mình giờ đẹp lắm
Đồng trải thảm vàng nông thôn mới lung linh
Trải bao chìm nổi linh đinh
Vẫn duyên và vẫn…ơ hò…Hò ơ…
Vẫn duyên và vẫn rất tình quê ơi!.

2-Thiên nhiên đã ban cho quê bức tranh tuyệt tác, phong phú tài nguyên sản vật dồi dào.
Qua khối óc bàn tay xây thêm những tự hào.
Yêu yêu lắm nụ cười hội nhập, hợp tác đan tình cho áo phố xênh xang.
Yêu tấm thổ cẩm em dệt nghĩa Châu Giang, yêu lụa tơ tằm dệt tình Tân Châu đó. Người nghệ nhân đã chạm khắc gì trong Chợ Thủ, có phải khắc thăng trầm của xứ sở An Giang.

LÝ CHIM XANH
Yêu sao đôi mắt viễn biên vùng trời bình yên
Yêu bao con người chung sức làm nên quê này
Ngày mùa quê trĩu bông lúa vàng – cùng thốt nốt đưa hương
Áo bà ba đó – gặt lúa – hoà cùng sà rông.

Dù có đi tận đẩu đâu và xa cách bao lâu thì quê mẹ Gò Quao vẫn đằm sâu trong trí nhớ. Ta muốn được như trăng thu cả đời mắc nợ với quê hương mùa nước nổi loang…

VỌNG CỔ

5- …đồng.
Về Châu Đốc, Long Xuyên ngắm phố cho thoả lòng.
Rót đi em hương đời ngọt mật, chén tình này ta rưới đất để tạ ơn.

(Hơi lục vân tiên)
Áp lưng vào Phụng Hoàng Sơn
Mà nghe khí phách can trường còn đây
Ô Tà Sóc cánh điệp bay
Hay hoa trung liệt nở đắm say lòng người.

6- Đây trời An Giang đây đất An Giang, phố xá thênh thang qua bàn tay xây dựng. Nông thôn khang trang nhờ người người chung sức, vựa lúa quê này ngày một ngút cao.
Hỏi quê phát triển thế nào? Thưa rằng trẻ khoẻ hồng hào làn da.
Mỗi năm hưng thịnh thêm ra. Thịnh hơn năm cũ gấp ba bốn lần.

Hỏi dò bí quyết trẻ dai
Phấn son, lược giắt, trâm cài gì đâu
Quê như vạt cỏ mần trầu
Gội thơm tóc hẹn yêu nhau thì về.

YÊU NHAU THÌ VỀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Ta Yêu Quê Qua Câu Hò Đồng Tháp

NÓI LỐI

Ta lần theo câu hò Đồng Tháp
Tìm về thăm xứ sở sen hồng
Rồi men theo làn hương tinh khiết
Ta gặp người con gái đất Tam Nông

Em đã đón ta với áo bà ba màu sen hồng vừa bung nụ. Tà xẻ bay bay dịu dàng tung gió, để chiếc eo thon cứ lấp ló giữa thu…

VỌNG CỔ

1-…chiều.
Đồng nội hương quê cho ta nhớ thương nhiều.
Chỉ tay về phía những cánh đồng bát ngát, em nói xưa đất này đồng trũng phèn len.
Mồ hôi ngào với đất mà nên, một Tam Nông chân chất đậm tình.
Một Tam Nông gương mặt lung linh, một Tam Nông vươn mình khởi sắc.

HÒ ĐỒNG THÁP
Ơ…
Ngó lên trời trời trổ bông mây trắng
Dòm xuống nước thấy nước trổ sen hồng
Mời người về thăm đất Tam Nông
Nghe câu hò Đồng Tháp giữa mênh mông tình người.

Bên lúa, bên sen, bên em, ta ngây ngất – hương đất. hương quê. hương nhân nghĩa thơm nồng.
Ta đã phải lòng quê, xứ sở của sen hồng.
Từ phải lòng quê qua câu hò Đồng Tháp, ta phải lòng luôn người hò giọng ngọt ngay.
Câu hò đậm chất miền Tây
Đưa ta về thuở quê đầy gian nan
Lòng người vẫn mãi trung can
Bên sen bung nở dịu dàng hương quê.

LÝ SÂM THƯƠNG
Em dẫn ta đi xem – vũ điệu quê – bằng bao cánh sếu
Ôi bức tranh lung linh – dưới bình minh – trời nước mông mênh
Kìa cánh cò trắng tinh – nền tràm xanh, bên biếc xanh mây trời
Đàn chim về hót vang, bài tình ca thiết tha gọi mời.

Là cánh cò cánh sếu vũ điệu quê cho ta mê mẩn quên về hay là lòng người nơi đây tình đầy đong không hết. Đã xa đâu mà nghe lòng nhớ miết, hương đất hương sen cứ da diết trong…

VỌNG CỔ

5-…òng.
Ta mê những tuồng tích tạo tên quê, kênh rạch chảy trong dòng.
Ta mê vũ điệu của chim trời cá nước, mê tình đất tình người tinh khiết như hồn sen.
Thương bàn chân xưa đôi gót đóng phèn, để bàn chân nay gót hồng em bước.
Thương những đời hoa trung liệt, trong hố bom vẫn tinh khiết nở đẹp đời.

LÝ MỸ TRÀ
Xứ sen ơi! nghĩa nhân phơi đầy trong sắc hồng
Về là thương, lòng nặng vương hương sắc quê hương
Những cánh cò – luôn vỗ nhịp tự hào muôn thuở
Để, để câu hò đó, âm vang – vọng nhớ
Mãi muôn đời thăng hoa trong lòng ta.

(Về xề câu 6)
Ta yêu quê qua câu hò Đồng Tháp
Và yêu em qua dào dạt sắc sen hồng.

Đến thăm mảnh đất Tam Nông
Nghe câu hò thả giữa mênh mông tình người
Ca dao cò vỗ nhịp đời
Ta về yêu quá nụ cười xứ sen.

TA YÊU QUÊ QUA CÂU HÒ ĐỒNG THÁP
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Thành Phố Mười Mùa Hoa

VỌNG KIM LANG

Sa Đéc trong lòng ta – muôn thuở không phai nhoà
Nhân nghĩa luôn mặn mà – đậm đà tiếng thơm gần xa
Dâng sắc hương cho đời – tình người thơm bên tình hoa
Hoa cười – thay lời – gọi mời du khách – ghé thăm quê này
Dìu nhau trên phố thênh thang
Tích xưa với câu chuyện tình – bên dòng Sa Giang cùng nghe
Nét xưa cổ xưa chạm kìa – nhà Huỳnh Thuỷ Lê thiệt mê
Mời tổ hủ tiếu nghen con – Ngoại ơi! nêm gì ngọt ngon?
Nêm tình làng bột quê hương, nêm biết bao tình thương.

Ngoại nói: hoa xứ này như nết người nơi đây, luôn muốn vươn lên hết mình bung nở. Chắc là tổ nghề đã gieo duyên mối tình muôn thuở, nên Tân Quy Đông với hoa đã duyên nợ tự khi…

VỌNG CỔ

1-…nào.

Hễ nhắc tới làng hoa là lòng ngoại lại dạt dào.
Cảm xúc thăng trầm theo từng cung bậc – tự hào theo khúc nhạc tình quê.
Làng hoa trong chiến tranh bom đạn dập vùi – hương hoa lẫn trong mùi thuốc súng.
Làng hoa thanh bình nhân giống niềm tin – cho Sa Đéc quê mình hương bay khắp nẻo.

2: Để có một làng hoa bốn mùa khoe sắc – bao công sức mồ hôi bón vào đất quê này.
Để có thành phố hoa sức sống căng đầy.
Là cả một chằng đường gian khổ – chung sức chung lòng quyết chí vươn lên
Bằng bàn tay khối óc, bằng sáng tạo, niềm tin – mười năm chung xây gương mặt ngày khởi sắc.
Một thành phố lung linh trong bản đồ Đồng Tháp – và tự hào trong dáng đứng Việt Nam.

HÒ ĐỒNG THÁP

Ơ hoà…
Ngó lên giàn, thấy ngàn hoa đua nở
Ngó xuống nước bóng nước rộ trăm hoa
Trồng hoa chăm kiểng vui lắm anh à
Anh chê đen thời em chịu ơ à…
Anh chê đen thời em chịu , chứ kêu đổi nghề là…em cự nghen.

5- Rằng chẳng thể xa đâu một thành phố muôn sắc màu bên dòng Sa Giang lộng gió. Thành phố của năng động hăng say của tình người rộng mở, ta ở nơi đây phố ôm vào che chở, cho lớn dậy cho cùng vươn trong tình thân ái chan…

VỌNG CỔ

…hoà.

Thành phố của lòng dân chân chất thiệt thà.
Hoa nở từ trong nhà nở ra ngoài ngõ – nở trên giàn, nở trên ngút tầng cao.
Mẻ bột nào đi vào khúc ca dao – những chiếc cầu quê nối nhịp vào câu hát.
Hương sen dào dạt trong câu hò Đồng Tháp, hương trung liệt xưa ướp thơm ngát quê mình.

LÝ CÂY BÔNG

Lung linh khoe sắc rộ nở ngàn hoa đón chào xuân
Tôn vinh nghề trồng hoa kiểng hương đời dâng
Mời nhau bánh canh dẻo mềm
Nêm tình thương mến thương
Tặng nhau bon sai dáng đẹp
Thế kìa vươn mãi vươn

6- Bản sắc riêng độ thị miền sông nước
Thành phố mười mùa hoa thơm ngát hương tình.

Du khách ngẩn ngơ trước vẻ đẹp quê xinh
Môi người môi hoa, bông bung xoà, bông chúm chím
Thành phố lung linh bên câu hò ngọt lịm
Mắt chạm phía nào ta cũng hoá thi nhân.

THÀNH PHỐ MƯỜI MÙA HOA
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Nàng Dâu Vườn Quýt Hồng

Hò Đồng Tháp
Ơ…
Quýt đong đưa là bởi gió đưa chứ bộ
Qua nhớ Bậu là bởi tại duyên nợ ba thu
Ai biểu bán ngó sen mà chào hàng bằng cái lúm đồng xu
Rồi hỏi sao con bướm
Ơ…
Rồi hỏi sao con bướm cứ nhè nhánh mù u đậu hoài.

Một chiều thu nhớ cái lúm đồng xu nên Qua thả hồn qua bên bển. Nói thiệt Bậu đừng cười và cho rằng Qua sến, chứ hổng biết mắc chi mà cái xuyến xao cứ quến ở trong…

VỌNG CỔ

1- …lòng.
Nôn được làm quen với cô gái má hồng.
Bậu như hương lúa trên đồng thơm ngát, như sen Tháp Mười nở dào dạt niềm yêu (-)
Gặp lần một là đổ đứng liêu xiêu, gặp lần hai càng thấy yêu nhiều
Nhớ cứ chàng ràng làm hồn phách phiêu diêu, gặp giữa chiêm bao thấy gió chiều hôn chiếc lá.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (3 câu cuối)

Nhớ…
Dáng ai trên đồng
Cùng nàng lúa
Toả hương thơm nồng
Cùng nàng sen
Ngát hương Tháp mười
kia hoàng hôn
Cánh cò lả bay
Gái nhà quê
Má hồng ngất ngây.

2- Hổng biết nụ hôn có mật không mà Qua nghe ngọt ngào đến lạ, thoang thoảng hương sen hương mạ non lùa.
Bậu có thương xin đừng để Qua chờ.
Trai nhà quê hễ cái bụng ưng rồi thì nói phứt, đừng cà rịch cà tàng tội Qua lắm Bậu nghen (-)
Tại đầu đất chân trần phơi nắng gió nên đen, chứ nhìn kỹ cũng bảnh trai chứ bộ
Đầu chải bảy ba diện kẻng nhìn coi cũng ngộ, đâu thua gì trai thành phố chứ Bậu ơi.

LÝ ĐẤT GIỒNG

Ai có về miệt vườn Lai vung
Nghe đất này nặng tình trăm năm
Ai qua Tân Phước Tân Thành
Qua luôn vườn Long Hậu
Miệt vườn trĩu cành oằn cây
Hương tình theo gió ngất ngây.

Bậu ơi quýt cứ buông hương để trai bảnh miệt vườn lăn nghiêng chiếc giường vì chăn đơn gối lẻ. Bậu có thương thì gật đầu cho lẹ, để Qua bỏ trầu cau xin rước dâu . . .

VỌNG CỔ

5- …về.
Rạp cưới Qua giăng đủng đỉnh bốn bề.
Ngõ trước ngõ sau quýt đưa lủng lẳng, hồng cả bầu trời hồng môi má người thương
Cô dâu mặc áo dài màu của quýt Lai Vung, vương miện làm bằng hoa sen Tháp Mười là đẹp nhất
Chú rể mặc áo dài khăn đóng màu của đất, đám cưới đôi ta nổi nhất xứ này.

LÝ CÂY BÔNG

Nghe như hương quýt hương sen quyện vào trong nhau
Đâu đây hương tình châu thổ phù sa nồng nàn
Ngày không nhau quýt đưa hương buồn
Về cùng nhau đắp xây
Ngôi nhà hạnh phúc – đầm ấm
Ruộng vườn đơm hoa.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Ừ nhé Bậu ơi hẹn mùa con nước giựt
Bậu sẽ là dâu của Vương Quốc Quýt Hồng.

Bậu cười! tại…gió đẩy đưa
Tại tơ trời buộc, chứ bậu chưa muốn chồng
Tại đêm hương quýt thơm nồng
Nên Qua muốn vợ đến cháy lòng đó Bậu ơi.

NÀNG DÂU VƯỜN QUÝT HỒNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Về Với Thất Sơn

NGÂM THƠ
Thương rồi một tiếng dạ thưa
Ở nơi phố núi có cơn mưa trôi buồn
Mê rồi khí phách can trường
Ta về cụng với Thất Sơn chén tình.

LÝ PHƯỚC CHÂU
Trong nắng màu tươi mới
Đi giữa lòng phố hoa
Quê An Giang ngày hội
Nụ cười rạng rỡ thắm môi
Gương mặt quê đó rất tươi
Ta từ xa tìm về đây
Ngắm quê Thất Sơn mà say
Áo xanh mới tinh vừa thay
Điệu lý ai vừa ca
Nghe xuyến xao lòng ta
Thăng trầm cùng năm tháng can qua
Quê vượt ngàn gian khó bôn ba
Để nay có được gương mặt ngời như hoa.

Điệu lý đưa ta đến một vùng quê có dải Thất Sơn muôn đời thuỷ chung bên những cánh đồng mênh mông bát ngát. Có những dòng kênh trong lành ngọt mát uốn lượn quanh năm vũ điệu thanh…

VỌNG CỔ

1- …bình. Có những đời hoa trung liệt nở quên mình. Có vàm Nao nối đôi dòng thương nhớ, để sông Hậu sông Tiền cả đời nợ duyên nhau. Có những lọn sóng thăng trầm dâu bể bể dâu, cuốn ra biển tây hết những lo rầu, bồi đắp ngọt ngào đến tận ngàn sau, để hoa màu quanh năm tươi tốt.

VĨ TRĂNG THU
Lời ca dẫn lối ta về
Đồng xưa úng phèn ngập mặn
Trèo lên thiên cấm sơn kìa
Nắng mưa đạo đời hư thực
Nằm trên đá nghe
Tuồng xưa tích quê

(Về câu 2) Đất này xưa thưa thớt dấu chân, núi rừng hoang vu đồng bưng cỏ lác.
Qua bàn tay người giờ là miền thơ nhạc, là dáng đứng kiên cường là gương mặt phồn vinh.

HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Về An Giang nghe câu hò ai thả
Ngọt từ sông Hậu ngọt qua cả sông Tiền
Ngắm bông điên điển thiệt duyên
Thân dầm trong nước bạc ơ hò…
Hò ơ…
Thân dầm trong nước bạc cành ngoi lên trổ…vàng.

5- Mặt trời vừa hửng phía xa xa em dẫn tôi ra thăm cánh đồng bạt ngàn hương lúa chín. Em nói! Nông dân An Giang đã gieo hạt cần cù và cấy bằng tình yêu quê hương sâu nặng để mỗi năm vựa lúa thêm…

VỌNG CỔ

…đầy.
Em cười! nụ cười nhà nông lấm đất quê này.
Em ơi! em đã gieo vào tôi một tình yêu da diết, cấy vào tôi mầm chân chất của nhà nông.
Và tôi đã mơ, mơ về một cánh đồng, cánh đồng hạnh phúc lúa quằng bông trĩu hạt. Có bìm bịp gọi thương có cánh cò cánh vạc, ngày vỗ nhịp ca dao đêm cất giọng ru hời.

LÝ NĂM CĂN
Ầu ơ…mảnh đất này xưa
Rừng bưng cỏ lác hoang vu
Thú dữ núi cao thâm u
Lòng quê biết bao vết trận
Ngày quê vui khúc đoàn viên
Ầu ơ. . . núi đứng kề bên
Lúa trổ bình yên
Kênh chảy dòng hiền.

(Về xề câu 6)
Em kể tôi nghe chuyện chàng nhà nông Việt
Yêu nàng nhen Khơ Me khó tính mà thơm lừng.

Tôi cũng kể em nghe câu chuyện thiệt là tình
Chuyện con cá linh phải lòng bông điên điển
Từ Mê Kông nó xuôi dòng sông Hậu
Về ngắm hoa vàng nở trên nước bạc, rồi yêu.

VỀ VỚI THẤT SƠN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Tình Quê Miền Tây

NHẠC

Ai đi miền Tây ai về ghé lại nơi đây
Long An Tiền Giang Mỹ Tho Mỏ Cày Hàm Luông
Trà Vinh Bến Tre ta về đây
Dù Kê ai hát xem thật hay
Tiếng Hoa tiếng Tiều tiếng người Khơ Me
Vui như ngày tết
Nhớ tiếng ai rao bán dọc đường
Mời anh mua trái sơ ri mận dừa cam bưởi
Trái cây nhãn xoài dâu mít ngọt sầu riêng
Nhớ mãi Long Xuyên – Châu Đốc về Tịnh Biên – nghe thương nhớ Hà Tiên

Nhớ Vĩnh Long – nhớ mùi mắm đồng cá sông (hoh hoh)
Cần Thơ Sóc Trăng mênh mông – nhớ mùa lúa đồng trổ bông
Có người nói cười rất đông – ghe xuồng mua bán trên sông
Về Bạc Liêu – Tháp Mười hò hẹn trên đồng
Người nhớ ai – ai về đất lành An Giang – hay về thăm người Hậu Giang
Có nghe tiếng đàn xốn xang – câu hò xang xừ xê cống
Có ai nhớ người nhớ mong – ngóng trông tin nhạn – ơi bạn
Nằm nghe tiếng đàn cải lương – của ai sao bậu – không lại
Cà Mau cuối trời mến thương
Rạch Giá ơi! nhớ thương người – là người nơi đây.

NAM: Tình miền tây vừa đẹp lại vừa hay hễ đến nơi đây khi về vừa khuất cái vẫy tay tim đã đong đầy nỗi nhớ.

NỮ: Hổng có lẫn vô đâu được đâu nghen, nó duyên duyên ngộ ngộ – mùa mùa, quê quê mà làm lòng ta vướng nợ tự khi…

VỌNG CỔ

1- …nào.

NAM: Nợ cả cái tiếng ỪA dễ thương mộc mạc ngọt ngào.
(Nói) Ấy ơi! Mình làm quen được không vậy ấy? Em bứt vạt áo trả lời

NỮ: Ừa! được chứ sao hông (-) (bẽn lẽn bứt vạt áo)

NAM: Chỉ nhiêu thôi mà lòng đã rộn tưng – tim bỗng dưng đập mạnh quá chừng chừng.

NỮ: Nhưng mà đó có thương thì nói phứt nghe hông
Đừng nổ vỏ lãi chạy vòng vòng tía má la, thiên hạ quở.

NAM: (Nhạc – Đoản Khúc Lam Giang)

Nhớ tiếng ai rao bán dọc đường

NỮ: Mời anh mua trái sơ ri mận dừa cam bưởi
Trái cây nhãn xoài dâu mít ngọt sầu riêng

NAM: Nhớ mãi Long Xuyên – Châu Đốc về Tịnh Biên

NỮ: Nghe thương nhớ Hà Tiên

2- NAM: Nợ cái bao dung chân tình hào phóng, lạ hoắc lạ quơ mà như quen biết tự bao giờ.

NỮ: (nói giọng già) Lỡ đường phải hông con? Vô nhà đi, ngoại cho ở nhờ.
Trong nhà còn rọng nhiêu con rô con lóc, đem mần hết cho ngoại đãi khách nghen bay.

NAM: Miền tây bình dị mà nhân nghĩa ngọt ngay, lu nước để ven đường ai khát dừng lại uống.

NỮ: . Son sắt như quê với vụ mùa như đồng với ruộng, chung thuỷ như tình hoa muống với bờ ao. (dứt câu 2)

NHẠC
Nhớ Vĩnh Long nhớ mùi mắm đồng cá sông (hoh hoh)
Cần Thơ Sóc Trăng mênh mông nhớ mùi lúa đồng trổ bông
Có người nói cười rất đông ghe xuồng mua bán trên sông
Về Bạc Liêu Tháp Mười hò hẹn trên đồng
Người nhớ ai ai về đất lành An Giang hay về thăm người Hậu Giang
Có nghe tiếng đàn xốn xang – câu hò xang xừ xê cống
Có ai nhớ người nhớ mong ngóng trông tin nhạn – ơi bạn
Nằm nghe tiếng đàn cải lương – của ai sao bậu – không lại
Cà Mau cuối trời mến thương
Rạch Giá ơi! nhớ thương người là người nơi đây.
Ai đi thật xa ai về ghé lại nơi đây
Quê tôi là con sông dài đất ngọt miền Tây
Hàng cây vẫn xanh bên làng quê
Hàng dừa soi bóng bên bờ đê
Đất quê hương này vẫn còn nơi đây
Tình quê miền Tây

NAM: Miền tây thân yêu mặc áo hoa thêu, thêu chín Rồng uốn lượn. Lúc như thiếu nữ thị thành kiêu sa mướt rượt, lúc như cô gái nông thôn mộc mạc ưa…

VỌNG CỔ

5-…nhìn.

NỮ: Dáng phố mà hồn quê để sao xuyến lòng mình

NAM: Nhớ bữa dìa Rạch Giá, má nói nêm tình trong tô bún cá nên ngon.

NỮ: Tới Bến Tre uống ngụm nước dừa mà nghe ngọt cả quê hương, về Đồng Tháp thương câu hò giữa mênh mông sen nở.

NỮ: Miền Tây hễ đến là yêu khi xa là nhớ – gọi Bậu xưng Qua nghe chân chất thiệt thà.

NHẠC

NAM: Người nhớ ai – ai về đất lành An Giang – hay về thăm người Hậu Giang
Có nghe tiếng đàn xốn xang – câu hò xang xừ xê cống

NỮ: Có ai nhớ người nhớ mong – ngóng trông tin nhạn – ơi bạn

NAM: Nằm nghe tiếng đàn cải lương – của ai sao bậu – không lại

NỮ: Cà Mau cuối trời mến thương
Rạch Giá ơi! nhớ thương người là người nơi đây.

(Trở về vọng cổ)
NAM:
Xứ chằng chịt sông, chằng chịt kinh, chằng chịt rạch
Để ta vừa dợm chân đã chằng nhịt nhớ trong lòng.

NỮ: Miền Tây sông nước mênh mông
NAM: Đến rồi yêu quá lòng không muốn về.

NAM: Yêu rồi dáng phố hồn quê
Ngời ngời khí phách, bề bề nghĩa nhân.

TÌNH QUÊ MIỀN TÂY
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 26 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.