Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 25 của 34

Dáng Đảo Hồn Quê

HÒ NAM BỘ

Hò ơ…
Tới Hòn Tre anh mê Bãi Chén
Qua Lại Sơn anh xao xuyến với Bãi Bàng
An Sơn Cây Mến chứa chan
Nam Du Bãi Chướng ơ hò…Hò ơ
Nam Du Bãi chướng yêu càng thêm yêu.

Đừng trách anh đa tình nhé em ơi! Cũng bởi tại cảnh sắc quá tuyệt vời còn lòng người thì chân chất. Thiên nhiên đã ưu ái cho quê những bức tranh tuyệt tác, chỉ quần đảo Nam Du thôi đủ ngây ngất trái tim …

VỌNG CỔ

1-…này.
Thêm Lại Sơn, Hòn Tre với sức sống căng đầy.
Yêu những thân dừa ngả dài ra phía biển, thân nằm trên cát đá ngọn vẫn hướng trời xanh.
Vẫn sinh cho đời quả ngọt quê hương, như thông điệp nhắn nhủ cùng con cháu.
Dù ba đào bão táp vẫn vươn, góp phần xanh cho quê Hòn thêm khởi sắc.

DẶM

Sóng ru, gió hát, trăng ngời
Anh dường như thấy nụ cười của quê.

2- Tới Hòn Tre anh không chỉ mê một mình Bãi Chén – mà mê tít miền quê mang hình dáng Cụ Rùa.
Cụ rùa cõng cả quê hương cõng mưa nắng hai mùa.
Trên lưng là vườn tược, núi rừng, bãi bờ, khe suối – là tất bật rộn ràng nhịp sống của quân dân.
Giữa biển mặn trùng khơi hoa trái vẫn sai oằn, sức sống bừng lên trên từng sắc lá.
Có phải giọt mồ hôi đã tưới vào từng kẽ đá, để cây trái xứ Hòn ngọt lịm ngọt thanh.

LÝ CHIM XANH

Yêu sao cái nét nguyên sơ mộc mạc mà thơ
Yêu qua gương mặt duyên dáng mộng mơ quê Hòn
Dù cho biển cạn non mòn, lòng người vẫn kiên trung
Chẳng ngại giông tố, gian khó, một lòng vì quê.

Em có nghe tiếng róc rách của suối khe bên tiếng biển vỗ về vuốt ve bờ cát mịn. Có hùng vĩ có mênh mông có dấu lưu kì tích, hồ trên núi giữa trùng khơi đang rót ngọt cho…

VỌNG CỔ

5-…đời.
Kì tích của lòng dân ý Đảng tuyệt vời.

Dốc lầu chuông về nghe lời của đá, thu phơi dải lụa trời trên Bãi xếp vàng trưa
Thả câu Đuôi Hà Bá, hoài cổ với Động Dừa, khám phá Núi Ông Rồng chinh phục Ma Thiên Lãnh.
Dáng đảo là của lão nghệ nhân thiên nhiên nắn tặng, còn hồn quê là quân dân Kiên Hải mà thành.

6- Nghe điệu lý kéo chài vui nhộn của ngư dân, cá bóp làng bè chấm nước mắn Hòn ngon đến lạ.
Bến cảng tàu về khoang đầy tôm cá, nụ cười xoá tan bao vất vả của ngư dân.
Quê đảo bình yên trong đôi mắt hải đăng, chủ quyền thắm màu cờ Tổ Quốc.
Xin với quê ta về hùn tình hùn sức, để dáng đảo hồn quê nét Việt thêm tuyệt vời.

Kiên Hải nơi nào cũng tuyệt tác em ơi
Yêu quá những tên hòn đặt từ tích tuồng hình dáng
Quê lung linh, tình người sắt son mộc mạc
Rộng mở đón người về hợp tác đầu tư.

DÁNG ĐẢO HỒN QUÊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Nỗi Nhớ Treo Nghiêng

LÝ PHƯỚC CHÂU

Nam: Hương thu về da diết
Biên giới chiều lất phất mưa.

Nữ: Bên ngâu rơi lành lạnh
Em ngồi thêu nhớ thêu thương
Để rồi tim cứ vấn vương.

Nam: Gió chiều ơi! Nhè nhè thôi
Mơn khe khẽ đôi bờ môi.

Nữ: Em thêu – gối đôi bên chiều rơi
Uyên ương – đã đủ đôi người ơi!.

Nam: Bao năm tháng ta chờ nhau
Giờ là giờ trầu đã bén hương cau.

Nữ: Định ngày rồi mà sao bởi do đâu
Dời hai ba bận để ta còn chưa bên nhau.

Em ơi! Chiều biên cương thu rớt giọt ngâu cho nỗi sầu giăng đầy trên lá cỏ. Trong tim anh cũng ngập tràn nỗi nhớ một miền quê có dáng mẹ lưng…

VỌNG CỔ

1-…còng.
Và người con gái anh yêu dịu dàng như hoa lúa trên đồng.

Nữ: Nhớ thiệt tình hay là giả bộ
Nịnh cho em mát lòng để khỏi bị giận phải hông??

Nam: Thiệt mà em lính đâu có lòng vòng
Có thời gian đâu mà vuốt ve nịnh nọt
Thương nhớ gì nói phứt cho xong
Bảy tháng bốn ngày rồi ai dám nói là không nhớ.

NGÂM DẶM
Nữ: Chiều nay mẹ nhắc anh hoài
Làm em cũng nhớ, nhớ gấp hai ba lần

Nam: Anh đây cũng nhớ tới bần thần
Chắc là kiếp trước ta nợ nần gì nhau.

2-

Nữ: Mẹ xem ti vi thấy bộ đội ngủ bìa rừng lạnh lẽo
Nhường chỗ cho người cách ly mà mắt cứ lưng tròng.
Mẹ nói mẹ thương thương đến quặn lòng.

Nam: Nhiệm vụ mà em, lính thời bình còn sướng
Gấp trăm ngàn lần lính thời chiến em ơi.

Nữ: Vẫn biết vậy rồi mà sao nước mắt vẫn chực rơi
Tại thương người ta nhiều nên mới ra đằng vậy.

Nam: Khó khăn chung nên cùng gom sức lại
Để giặc dịch mau lùi quê lại thắm ngàn hoa.

BẮN NHẠN

Nam: Đời quân nhân – khó khăn không ngại
Biên phòng – canh giữ quê hương
Trấn biên cương – đem lại thanh bình
Dịch về – tang tóc thê lương
Đồng lòng – để thoát tai ương.

Nữ: Lòng một lòng chung tay
Giữ cho tươi đẹp- môi trường sạch xanh.

Nam: Đêm rừng mắt thức chao dao
Căng lều muỗi vắt chẳng nao
Khó khăn không nệ một lòng vì dân
Quyết tâm bện chặt mối tình quân dân.

Nữ: Anh ơi! Cặp gối đã thêu xong đôi uyên ương bên bông hồng đỏ thắm. Mà hai mái đầu xanh vẫn hai nơi biệt xa thăm thẳm, đám cưới dời lần một rồi lần hai nên gối mộng vẫn chưa . . .
VỌNG CỔ

5- …dùng.
Nỗi nhớ cứ treo nghiêng cho thắt ruột quặn lòng.

Nam: Bài vọng cổ rớt cái xề câu sáu
Đoản khúc lam giang mặn túa tràn lan.

Nữ: Hẹn song ca giờ em hát mình ên
Đờn tài tử nhà ai nấy gảy
Đường phố vắng tanh mây xám co cụm lại
Khi thế giới đưa chỉ số chết cứ tăng dần.

DẠ KHÚC

Nam: Em hỡi em hiểu cho lính này
Lính luôn đi đầu gánh khó
Giữ cho dân luôn bình yên đó

Nữ: Yên lòng anh nhé
Nhà có em lo rồi
Hoàn thành cho tốt
Rồi khó khăn bao nhiêu cũng lùi.

Nam: Đêm nhớ em
Bấm tay ước thầm
Ước cho lũ giặc Covid
Chúng mau đi để còn cắt phép
Nhớ quá nhớ – đầy tim rồi
Ánh mắt đó – nụ môi cười.

Nữ: Rồi đời lại tươi
Quê ngày nắng nồng nàn rơi.

Nam: Lính sẽ về – rước dâu như mong đợi
Quê tràn niềm vui
Đêm yên bình – miết một bờ môi.

(Trở về vọng cổ)

Nữ: Chú rể của em là sĩ quan biên phòng thiệt oách
Nam: Còn cô dâu của anh là cô giáo dịu hiền.

Nữ: Hai năm yêu lính biên phòng
Ém thương ém nhớ trong lòng nên quen.

Nam Nữ: Dù cho mưa dậm nắng lèn
Thuỷ chung bện chặt bện bền không phai.

Bức Tranh Thêu Của Cô Gái Khiếm Thị

NÓI LỐI

Em tặng anh bức tranh thêu một nhành hoa
Hoa của miền tây chân quê đồng nội
Nở rực vàng trên loang đồng nước nổi
Khoe sắc màu giữa bổi hổi tình thu.

Lần trong ký ức tuổi thơ em tìm về một mùa thu biên viễn. Mùa thu có những tiếng cười giòn rụm rớt trên sông đầy kỷ niệm, có một loài hoa vươn trên nước bạc trổ bông…

VỌNG CỔ

1-…vàng.
Hoa mòi mặn chân quê khoe sắc nồng nàn
Lũ trẻ nhà quê bơi xuồng chiều chạng vạng, hái điên điển vàng về cho mẹ muối dưa.
Điên điển vàng chuyện cha kể năm xưa, như cô gái hiền lương chân chất quê mùa
Nắng khét mưa dầm ngập nước hay cằn khô, hoa vẫn vươn mình bung cánh vàng khoe sắc.

2- Tuổi dậy thì khi ngực non tròn áo, gái nhà quê mộc mạc nết na đầm.
Mẹ nói em như bông điên điển quê mộc mạc duyên ngầm.
Dáng nhỏ mà dẻo dai cần cù chăm chỉ, may vá thêu thùa việc đồng áng giỏi giang.
Cha mẹ vừa lòng chòm xóm đều khen, ai cũng gọi em là điên điển vàng đồng nội
Soi bóng cùng trăng trên đồng nước nổi, e ấp dịu dàng bên nắng gió đồng bưng.

LÝ TRĂNG SOI

Tay tìm tay, anh hỏi em rằng
Rằng vì sao mắt em không còn
Rằng sao thêu bức tranh hoa vàng
Chừng như
Chừng như trong bức “điên điển vàng bông”
Mùa thu em gói trong hoa
Bao tâm tình em gái nhỏ miền xa.

Tuổi mới tròn trăng gái đồng quê chưa kịp biết yêu chưa nhận lời tình tỏ. Trời đã không thương nhấn đời hoa trong giông tố cơn bạo bệnh nghiệt oan đã cướp đi đôi mắt của em . . .

VỌNG CỔ

5- … rồi.
Nước mắt mẹ thương con rơi đứng rơi ngồi.
Thân con gái với quãng đời tăm tối, đau khổ vật vờ trong bất hạnh lao đao.
Vậy đó mà kiên cường vượt khó đi lên, từng mối chỉ, thêu đời thành thơ nhạc
Ý chí niềm tin biến thành tuyệt tác, như điển ngoi trên nước bạc trổ bông vàng.

LÝ NĂM CĂN
Đời không ánh sáng người ơi
Lặng nghe trong tiếng mưa rơi
Có tiếng chim ri đưa nôi
Hòa trong tiếng ru của mẹ
Ngọt chia đắng nuốt tràn mi
Lần trong bóng tối mà đi
Chôn hết sầu bi
Gian khó ngại gì.

(Trở về vọng cổ)

Bức tranh thêu điên điển vàng trên nước nổi
Là thông điệp niềm tin nghị lực để vươn mình.

Là da diết cánh cò gọi thức một bình minh
Thân phận người mù nhưng lòng trong tâm sáng
Phế chứ không tàn trổ hoa trên nước bạc
Vượt lên chính mình bung cánh nở cho đời vui.

BỨC TRANH THÊU CỦA CÔ GÁI KHIẾM THỊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Vườn Đô Thị Trổ Hoa

XANG XỪ LÍU

Một chiều vạt nắng cuối thu còn nồng nàn hôn lá cỏ
Sắp cạn ngày còn bịn rịn chưa muốn rời đi
Giống như ta!
Cứ quyến luyến bước chân chẳng muốn xa . . . rời.
Mảnh đất này đây
Nơi mà – vừa đến đã yêu – chưa kịp xa – đã thấy nhớ nhung nhiều
Nơi – đất lành chim đậu – lòng người thiệt thà nhân hậu
Nơi mà – nhân nghĩa bung hoa – hương thơm – cứ da diết lòng
Và yêu vô cùng – những bàn tay khối óc
Dám nghĩ dám làm – dám vươn lên mạnh mẽ
Nào ta xây – cho quê ngày thêm đẹp nhé
Bên, bên cảnh quan xanh
Đô thị cao tầng vươn giữa thiên thanh.

Ta đến nơi đây vào một ngày thu đầy hoa nắng. Huyện thị đón ta với nụ cười hào sảng, và tình người hào phóng bao dung mộc mạc chân…

VỌNG CỔ

1- …tình.
Nơi đây cho ta cảm giác yên bình.
Những con đường cõng làn xe xuôi ngược, những phố thị cao tầng cứ ngạo nghễ vươn lên. Những chung cư đắm mình bên mát rượi màu xanh, nửa phố nửa quê quảng cảnh thiệt là tình. Ta bắt gặp trong đôi mắt quê xinh, một dáng phố phồn vinh rồi để lòng mình mê đắm.

2- Chưa đến bao lâu mà chừng như đã lậm, lậm nhớ lậm thương lậm tình nghĩa với quê này. Xin được về đây rót chén tình đầy. Ta yêu nơi đây như người nông dân yêu ruộng, như kênh rạch yêu rặng bần, như lau sậy yêu đồng bưng.

(lý con sáo 4 câu cuối)
Rồi một ngày hương xuân thiết tha
Ai dễ đâu cản ngăn lòng ta
Lời tỏ tình gửi trong khúc ca
Rằng yêu quê mãi không rời xa (dứt câu 2)

NÓI LỐI:

Em chỉ tay về phía những công trình mới mọc
Nóc tầng cao trổ trắng những bông mây
Em gọi đó là vườn hoa đô thị
Rồi em thả câu hò nghe trong vắt ngọt ngay.

HÒ NAM BỘ

Hò ơ…
Đất này xưa đồng bưng cỏ lác
Giờ là vườn độ thị đầy hoa
Bàn tay hợp tác vươn xa
Đầu tư chung sức…ơ hò…Hò ơ…
Đầu tư chung sức đẹp khúc ca xây…

VỌNG CỔ

5/- …đời.
Vòng tay quê rộng mở gọi mời.
Đất vì người để nồng nàn hương đất, người vì người cho nhân nghĩa thơm bưng (-)
Đi giữa huyện thị mà lòng cứ lâng lâng, như đi lạc vào một thành phố trẻ. Phố cùng người cứ vươn lên mạnh mẽ, tiếng hát át đi bao dâu bể đã từng.

LÝ TRĂNG SOI

Yêu làm sao – dáng đứng quê này
Kiên cường bao năm – đuổi xâm lăng rồi
Can trường chung tay – góp công xây đời
Gương mặt quê, giờ đây tươi trẻ sức sống tràn căng
Đẹp sao dưới ánh bình minh
Tuổi trẻ vươn mình bên khát vọng niềm tin.

(Về xề câu 6)
Ta đi giữa vườn hoa đô thị
Nghe lá gió đang trỗi khúc tự hào.

Chung rượu này ta rưới đất tạ ơn sâu
Ơn những người đã hy sinh vì Tổ quốc
Còn chung này tình đầy nghĩa ngọt
Cụng với quê mừng vườn đô thị trổ hoa.

VƯỜN ĐÔ THỊ TRỔ HOA
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Mang Xuân Đến Biên Cương

LÝ PHƯỚC CHÂU

Nữ: Khi mai vàng chúm chím
Chim én về lả bay

Nam: 3. Khi chướng đưa lành lạnh
Lộc chồi đón gió se se

Nam Nữ: Biết là tết sắp đến nghe

6- (-) (-)

Nữ: Quê nhà cha ngồi chùi lư
Mẹ đang muối chua kiệu dưa
Em hong lá bên trời trưa

Nam: 10 Biên cương – chướng mơn làn da
Ơi thương – lính biên phòng ta

Nữ: Vừa miệt mài sản xuất tăng gia
Vừa giữ gìn biên giới quê ta

Nam: Vườn rau chăm mượt đón tết về trên biên cương

Nữ: Giọt nắng cuối ngày nơi biên cương còn lưu luyến vấn vương chẳng muốn rời xa luống cà, vồng ớt. Nụ cười anh lính trẻ bên vườn rau xanh mướt như chứa cả mùa xuân biên giới thanh…

VỌNG CỔ

1-…bình.
Này anh lính trẻ kia ơi! Em đã đến rồi đây mang theo mùi tết quê mình.

Nam: Lính đón nhận với niềm hạnh phúc, nào mứt dừa, mứt bí, mứt sen (-)

Nữ: Đây những đòn bánh tét thơm ngon, được gói bên bao tiếng cười giòn. Những câu chuyện về người lính giữ biên cương, được kể râm ran với lòng mến thương yêu kính.

(THOẠI)
Nam: Các má các chị kể sao về người lính biên phòng, em thuật lại cho anh nghe với, được không em?

Nữ: Dạ được chứ anh, nhưng mà . . .

Nam: Nhưng mà sao em?

Nữ: Nhưng mà nhiều, nhiều lắm, kể đến bao giờ cho hết, mà anh muốn nghe chuyện nào nhất nè?

2-

Nam: Chuyện nào anh cũng thèm nghe hết, nhưng thèm nhất là được nghe từ sâu thẳm một tiếng lòng. Tiếng lòng của hậu phương với người lính biên phòng.

Nữ: Lính quân hàm xanh nơi tuyến đầu Tổ quốc, luôn mãi tự hào trong tim của hậu phương.

(4 câu cuối Lý Con Sáo)

Nam: Xuân len vào chồi xanh lá hoa
Nữ: Xuân len trong mắt môi làn da
Nữ: Xuân thanh bình rộn vang khúc ca
Nam: Én chao nghiêng lả bay trời ta. (Dứt câu 2)

NÓI LỐI

Nam: Xuân đang len vào từng giọt nắng biên cương
Để lính nhớ quê hương nhớ mùi tết quê da diết
Nữ: Em đã đến rồi đây mang theo mùi quê tết
Mang cả tiếng lòng thương mến của hậu phương.

Là…mai đang bung cánh chào xuân hay là mắt em đang cười lung linh nắng. Là xuân biên cương với năm canh lặng vắng, hay là xuân của một miền quê ấm áp đang . . .

VỌNG CỔ

5-…về.
Anh nghe mùi tết quê thơm nức tư bề.

Nữ: Cội mai già là của chú Tư cuối xóm, còn chậu cúc vàng là của dì Bảy kế bên. Dưa kiệu dưa hành tôm khô của má đó nghen, còn mứt với bánh tét là cả xóm xúm vào cùng gói.

Nam: Anh nghe được tiếng lòng hậu phương thăm gửi, trong từng hạt nếp quê hương thơm dẻo bao tình.

LÝ TRỊ AN

Nữ: Em đến đây – mang tình xuân ấm nồng
Từ hậu phương – đưa tết quê về nơi tuyến đầu

Nam: Nàng xuân ơi!- Anh đã nghe từ em tha thiết
Nghe tiếng lòng -lính biên phòng xiết bao niềm vui

Nữ: Xin hát câu – chúc mừng xuân yên bình
Nụ cười như -hoa nở trên bờ môi mỗi người

Nam: Ngày biên cương – tia nắng vương niềm thương nỗi nhớ
Bao nghĩa tình – duyên thắm bền – biên cương hậu phương.

(Về vọng cổ câu 6)

Nữ: Riêng em đó…mà thôi…hổng nói

Nam: Nói đại đi em anh nôn lắm rồi nè.

Nữ: Tình chung em đã trao rồi
Tình riêng em gửi . . . gửi người nụ hôn

Nam: Xuân quê mang đến biên cương

Nam Nữ: Để duyên bện chặt hậu phương biên phòng.

MANG XUÂN ĐẾN BIÊN CƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Cần Thơ Nay Đã Rất Thơ

Lối vào XANG XỪ LÍU

Nội nói: Tình yêu của nội với Cần Thơ
Nó bao la như cánh đồng bất tận
Nên dù có đi đâu và xa cách bao lâu
Thì hai tiếng Cần Thơ vẫn da diết ở trong…lòng.
Ngày một nặng hơn – nặng tình, nặng nghĩa nặng ơn – ơn quê hương nuôi lớn những tâm hồn.
Ơn – khẩn khai bao đời cực nhọc – để đất này xanh tươi nảy lộc
Và còn – ơn của ông cha – năm tháng can qua, giữ nước giữ quê nhà
Để có bây giờ, sông quê bình yên sóng vỗ
Bên trái sai vườn – bên đồng xanh lúa trổ
Phố thị tầng cao – lung linh như ngàn sao rực rỡ
Niềm hạnh phúc trào dâng – Cần Thơ tự hào, thành phố của lòng dân.

Rồi nội đứng ở cù lao đưa ánh mắt tự hào về phía phố. Búi tóc nay đã màu bông tràm rộ mà nụ cười vẫn kiêu dù móm mém môi…

VỌNG CỔ

1- …trầu.
Niềm kiêu hãnh của người con đã cùng quê vượt bao gian khó cơ cầu.
Có một Trấn Giang xưa ngày khai mở, tiền nhân đã gánh nhọc nhằn qua bao cuộc bể dâu.
Mồ hôi tưới đất – cần lao lấp lung sâu, để rồi bên rạch kinh mọc lên làng lên xã.
Rồi những cửa vàm giáp nước ngã ba ngã tư trở thành nơi bán mua đông đúc.

2- Để có một Cần Thơ với gương mặt ngời hạnh phúc, hai cuộc chiến vừa qua đất sẹo vắn sẹo dài.
Nay hoa màu và phố thị mọc lên phủ kín vết trận này.
Ta ngắm dấu xưa trong tự hào quá khứ, để xây tương lai này bằng phố thị tầng cao. Bằng hoa trái trĩu vườn soi bóng nước cù lao, bằng vựa lúa đồng bằng cao ngút.
Bằng ý Đảng lòng dân đồng tâm hiệp lực, để có một ngày Cần Thơ toả sáng vươn xa.

LÝ TRĂNG SOI

Nhịp cầu duyên, kết nối đôi bờ
Đứng từ nơi đây ngó trông trông về
Sông hậu đang soi phố lung linh kìa
Trong vườn hoa, vườn hoa đất nước, bung sắc rộ tươi
Cần Thơ hương tuổi đôi mươi
Hoa của đồng bằng luôn thơm bửng người ơi.

Nội yêu cái thành phố của châu thổ đồng bằng và những mái phố vươn lên bên sông nước mông mênh bên rạch kinh chằng chịt. Rồi để lòng mình chằng chịt thương chằng chịt nhớ, chân bước chưa xa mà lòng đã dợm quay . . .

VỌNG CỔ
1- …về.

Nhớ những dáng ngồi chằm nón lá của các chị các cô ở cái làng nghề.
Thèm về chợ nổi Cái Răng ngắm nét quê treo trên sào bẹo, thèm nghe tiếng rao dẻo quẹo ai…cà ràng hôn…? ( giọng rao cao).
Nhớ hàng dừa xoã tóc gội mưa, nhớ hoa trái đong đưa giữa cù lao xanh mướt.
Cần Thơ như cô gái đôi mươi miền sông nước, đương thì dậy duyên mướt rượt ưa nhìn.

DẶM

Xứ Cần Thơ nước trong gạo trắng
Người Cần Thơ sống nặng nghĩa tình
Đêm Ninh Kiều trăng nước lung linh
Cầm lòng chẳng đặng ta tỏ tình cùng Cần Thơ

6- Nội hóm hỉnh nói: Cần Thơ vẫn mãi rất cần thơ – thơ cảnh sắc, thơ dáng hình, thơ gương mặt.
Một Tây Đô vừa giữ được hồn quê mộc mạc, vừa hoà nhập với sắc màu hiện đại văn minh.
Làng nghề đan lưới Thơm Rơm đan bằng nghĩa bằng tình, gương nước lung linh đêm ngày soi dáng phố.
Xứ nên thơ lại rất tình
Kết duyên hợp tác chứ mần thinh sao đành.

Nội lại nói: Cần Thơ nay đã rất thơ rồi nghen
Thành phố của lòng dân luôn vươn xa toả sáng
Văn minh đô thị phố phường
Văn minh luôn cả miệt vườn quê ơi.

CẦN THƠ NAY ĐÃ RẤT THƠ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Câu Hò Bên Chợ Nổi Cái Răng

HÒ ĐỐI ĐÁP

NAM: Hò ơ…
Bình minh Cái Răng tia vàng tia tím
Anh hò ngọt lịm sao em hổng trả lời
Bẹo anh đã thẳng lên trời
Còn bẹo em sao chưa dựng? Ơ hò…Hò ơ…
Còn bẹo em sao chưa dựng cho rồi vậy em?

NỮ: (hò phía sau hậu trường)
Hò ơ…Trái miền tây trái to trái nhỏ
Ghe chợ nổi chiếc nhỏ chiếc to
Bên em trái bự thù lù
Đâu nhỏ như bên đó ơ hò…hò ơ…
Đâu nhỏ như bên đó mà dựng cái vù là xong.

NAM: Hò ơ…
Trái miền tây có trái chua trái ngọt
Rạch miền tây có rạch vắn rạch dài
Cam anh ngọt lừ mỏng vỏ chứ hổng như trái của ai
Vỏ đầy gai nhọn ơ hò…hò ơ…
Vỏ đầy gai nhọn lại sầu hoài mình ên.

NỮ: (Hò phía sau hậu trường)
Hò ơ. Trái của em ngoài đầy gai nhọn
Nhưng trong lòng vừa ngọt vừa thơm
Đã dày múi, lại ngon cơm
Ăn rồi rửa miệng ơ hò…hò ơ…
Ăn rồi rửa miệng vẫn còn thơm bưng.

NAM: Câu hò còn văng vẳng đâu đây mà bóng người thương nay đâu chẳng thấy. Sáo đã sang sông về nơi xa ấy bỏ lại tình tôi với sông nước rưng…

VỌNG CỔ

1-…sầu.
Ngày phiên chợ mùa ngâu ngày của mối tình đầu.
Sáng nào cũng vậy hễ bình minh vừa rũ nước, là bên bển với bên này ánh mắt trao duyên.
Tôi bán cam sành còn em bán sầu riêng, cùng lênh đênh cuộc sống thương hồ.
Chiều lững lờ neo đậu bến tình thơ, em mượt câu hò tôi xuống mùi câu vọng cổ.

LÝ NĂM CĂN

Là em cô bán sầu riêng
Bà ba nón lá che nghiêng
Má lúm bung biêng khoe duyên
Phù sa vuốt ve da mòi mặn
Miền quê nắng mới hồng lên
Thuyền ghe san sát kề bên
Cây trái đầy khên
Sóng nước dập dềnh.

2. Điệu lý năm căn đậm đà trên sóng nước, rượu đôi chung say khướt men tình. Chòng chành nhớ chòng chành yêu giấc ngủ cũng bồng bềnh.
Tiếng gà bên sông vừa báo thức, thuyền ghe trở mình bắt đầu phiên chợ nổi sớm mai.
Ngồi trên mui em búi mái tóc dài, tôi gửi tình thương hồ trên từng vòng tay em vấn. Phía hừng đông ánh tình buông lận đận, đâu biết một ngày tôi duyên phận long đong.

HÒ NAM BỘ

Hò ơ
Hương nào thơm bằng hương đồng nội
Chợ nào xôm bằng chợ nổi Cái Răng
Tình nào buồn bã cho bằng
Sáo sang sông bỏ bạn ơ hò…hò ơ…
Sáo sang sông bỏ bạn để nhọc nhằn tim ai.

Chiều neo chiếc ghe cam tôi gửi hồn phương nam trong đậm đà con nước. Câu vọng cổ dầm mưa rủ buồn sướt mướt khúc song ca nay tôi hát ên…

VỌNG CỔ

5- …mình.
Con chim sẻ ngó hoàng hôn tưởng nhớ một bóng hình.
Trách người đưa tình làm chi để chập trùng dãy nhớ, đưa tình làm chi rồi lấy chồng dìa mút dưới Hàm Luông.
Đêm chợ nổi nằm nghe gió hát điệu buồn, lục bình trôi mái chèo ai khua nhớ.
Tôi vấp miên man sầu duyên nợ, để câu hò bên sông nghe rưng rức lòng người.

Sầu riêng em để cho tôi
Em đi…chợ nổi đứt đôi câu hò
Bình minh rũ nước bây giờ
Chỉ còn tôi, với bến bờ ngồi trông.

6. Tiếng đàn kìm buông da diết cõi lòng, gió miết vào môi những đam mê rét cóng, chợ nổi mờ sương có kẻ ngồi lóng ngóng, quay quắt tìm về miền nhớ gọi tên.
Đâu rồi nón lá che nghiêng, đâu rồi má lúm đồng tiền một bên.
Bình minh rủ nước trồi lên, hỏi cô bẹo trái sầu riêng đâu rồi.

Sầu riêng em bán buông đuôi
Em đi mang cả nụ cười của sông
Cam buồn bạc lá chiều đông
Câu hò chợ nổi mênh mông tình buồn.

CÂU HÒ BÊN CHỢ NỔI CÁI RĂNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Đồng Tháp Đất Sen Hồng

NGÂM THƠ

Đêm lung linh dưới trời sao Đồng Tháp
Nghe ngọt ngào ấm áp quê hương
Nghĩa tình Hội Quán thân thương
Nụ cười rạng rỡ phố phường xứ sen.

LÝ ĐÊM TRĂNG

Là tình quê hương
Hương thuỷ chung nồng nàn trong đất
Chí kiên trung vượt theo dáng tràm
Tình người thơm ngát như sen hồng
Tình quê như lúa thơm trên đồng.

Đêm giữa mùa trăng ta thả hồn dung dăng khắp mây trời Đồng Tháp. Nghe hương lúa hương sen tràn về ấm áp phố thị lung linh rực rỡ sắc thanh…

VỌNG CỔ

1-…bình.
Khát vọng trẻ bừng lên trong trái tim mình.
Rầm rập bước chân của lung bưng đồng trũng, giọt chuyên cần tưới mát những mùa xanh.
Sa Giang ơi! Em nghĩ gì mà đôi mắt long lanh, câu vọng cổ ướp phù sa nên mùi ngọt chân tình.
Trắng muốt cánh cò gọi thức một bình minh, vẽ mơ ước niềm tin trên nền trời xanh thẳm.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Bay lả bay la
Cánh cò về, hoàng hôn tia tím tia hồng
Gáo Giồng lung linh
Ấm êm gia đình, khúc tình tràm xanh
Gió đưa la đà, mái nhà chảng ba
Cò ru khúc ơi à…

Khúc cò ru con trong hương tràm bát ngát, có dáng mẹ còng lưng trưa nắng rát oi nồng.
Có con trăng cùng cha dầm nước nổi loang đồng,
Có bông lúa ngậm sữa non khô đòng đứt ngọn, có tiếng dọc dọc kêu buồn ngày đồng trũng úng vàng chân.
Cao Lãnh đất này còn in đậm dấu tiền nhân, đài sen trắng ngát thơm đời chí sĩ.
Gò Tháp hào hùng, kia lẫy lừng Xẻo Quýt, hoa nghĩa tình Sa Đéc rộ niềm thương.

LÝ QUA CẦU

Tràm chim thánh thót thanh âm tình
Sếu về đôi lứa trao lời bình minh, vũ khúc niềm tin
Và kìa bên kênh gió hạ mơn Nhĩ Cán bên dòng
Mùa con nước nổi trên sông vàng bông Điên Điển
Ta lướt xuồng trong hoàng hôn
Vớt tiếng ai cười giữa loang đồng.

Đôi chim hót điệu tình quê để rạo rực bước chân người về từ xa lắc. Nơi có ngọn lúa ma dầm mình trong biển nước, có giọng hò ai buông lả lướt bên…

VỌNG CỔ

5-…chiều.
Có cô gái dệt thuỷ chung trong đôi chiếu để yêu nhiều.
Có trai bảnh cần cù phơi da trần đen bóng, để quýt trĩu cành thơm mọng đất Lai Vung.
Có những mái nhà bập bềnh trên nước nổi mênh mông, xuồng câu dập dìu khoang đầy tôm cá
Có tiếng cười quân dân rộn ràng rôm rả, mùa gặt chạy nước lên lũ sớm loang đồng.

HÒ ĐỒNG THÁP

Ơ…
Đất này đây bao đời trung liệt
Để muôn đời thuần khiết một hồn sen
Ai về Đồng Tháp mà xem
Phố lung linh phố
Phố lung linh phố giữa bốn bên sen hồng.

(Trở về vọng cổ câu 6 xuống xề)
Quê dang tay đón người từ khắp chốn
Đ tầng cao lộng gió bốn phương trời.

Nụ cười xứ sen đẹp lắm bạn ơi
Phù sa châu thổ quyện tình người chân chất
Giọt cần lao thấm vào từng thớ đất
Để Đồng Tháp quê mình mãi thuần khiết một hồn sen.

ĐỒNG THÁP ĐẤT SEN HỒNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Giấu Vào Anh

LÝ SON SẮC

Nữ: Trong sắc xuân thanh bình
Kia lá hoa đưa tình

Nam: Đoá mai vàng lung linh
Hé môi chào nụ xinh

Nữ: Sông nước như reo cười
Bình minh lên thiết tha gọi mời

Nam: Chiếc eo cong ơi hời!

Nữ: Kìa nàng xuân duyên dáng đang dạo chơi

Nam: Điệu lý sắc son bên đời
Mặn mà buông giữa nắng xuân hồng tươi.

Nữ: Em giấu một nỗi nhớ rất non vào trong búp lá. Phụng phịu làm duyên rồi sà vào lòng anh ăn vạ, đòi nụ phải bung hoa đòi lá phải xanh…

VỌNG CỔ

1- …nhiều.

Nam: Kìa ngực xuân non nhu nhú yêu kiều.

Nữ: Cái anh này thiệt khéo mà tưởng tượng
Với thi nhân làn gió cũng biết hôn (-)

Nam: Trinh nữ giấu thẹn thùng trong sắc lá xanh non
Khép rèm mi trên tay anh nũng nịu dỗi hờn

Nữ: Em giấu cái thì mới nhú rất kiêu
Trong áo mỏng hoa thêu rồi ửng hồng đôi má.

NGÂM DẶM

Nam: Dường như lá cỏ dậy hương
Dường như chim hót rộn đường ta đi

Nữ: Đọt chồi thẽ thọt thầm thì
Đào khoe áo đỏ mai khoe áo vàng.

2-

Nam: Nụ tình xuân vương niềm thương nỗi nhớ
Như đã yêu, yêu tự thuở nào.

Nữ: Chiều dang tay em gom những ngọt ngào
Giấu trong chùm cam sau vườn cho mùa no múi
Giấu nét quê mùa trong hương bưởi hương chanh (-)

Nam: Miệt vườn có hương hoa trái thơm lành
Có câu vọng cổ ngọt mùi nghĩa nhân chân chất
Có thôn nữ phơi nét duyên bên hương đồng hương đất
Để người về da diết một tình quê.

LÝ BÔNG DỪA

Nam: Giấu gì vào nắng xuân quê mình?
Mà hoa bung cánh, xinh trong gió chiều lung linh
Giấu gì em ơi, vào đất quê hương mình?
Sao nghe ngọt lành, nồng nàn hương tình phù sa

Nữ: Dù mai đời có bôn ba
Lòng luôn giữ vẹn những đậm đà chân quê.

Nam: Dừa cạn mọc kinh mườn trổ rất nhiều bông nên em giấu thuỷ chung trong màu tím nhớ. Cứ mộc mạc cứ chân quê dịu dàng xoè cánh nở, để người đi như mắc nợ phải quay…

VỌNG CỔ

5-…về.
Nữ: Hoa đồng nội cứ bung biêng cho thương nhớ bộn bề .

Nam: Hương sắc đồng bưng hoà niềm bội thu mùa gặt
Cho điệu lý bông dừa thêm dào dạt hương xuân (-)

Nữ: Áo hoa tà xẻ bên hông
Theo cơn gió, vạt cứ lồng lộng bay

Nam: Lúc che rồi lại lúc bày
Làn da bánh mật hây hây mặn mòi.

6-
Nữ: Ngoài kia lũ bướm cứ vờn quanh nụ mai xuân
Để nét duyên cứ dậy lên trên cái thì con gái

Nam: Anh thương gót đóng phèn, yêu bờ môi mềm mại
Yêu mái tóc mượt mà bởi ai đó gội phù sa (-)

Nữ: Một mai nỗi nhớ lên ngồng
Em xin giấu trọn vào lòng cải xanh
Còn lời tha thiết yêu anh
Giấu vào bài vọng cổ để ngọt thanh câu xề.

Nam: Trinh nữ xoè hoa níu bước ai về
Lá xếp trên tay cho em giấu thẹn thùa mềm mại

Nữ: Chút thì yêu non tơ đầu đời khờ dại
Và nụ hôn ngọt ngào em xin được giấu vào anh.

GIẤU VÀO ANH
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Ngòi Bút Long An

NÓI LỐI

Con học đạo đức Bác Hồ
Qua ngòi bút một cơ đồ chung xây
Với nông dân bút cùng cày
Với đất nước bút thẳng ngay một lòng.

Ngày đất nước bị xâm lăng ngòi bút Long An cũng là chiến sĩ. Cũng ra chiến trường kiên gan bền chí thét xung phong dưới lửa đạn bom…

VỌNG CỔ

1-…thù.
Viết lời quê hương trong khói súng mịt mù.
Một bức thư tình hậu phương tiền tuyến, một bài thơ ngọt bùi gian khổ sẻ chia.
Một bài hát được sáng tác giữa chiến trường trên trang giấy giữa rừng khuya, chiến sĩ ca vang trong phơi phới tinh thần.
Một ký sự chiến trường về trận đánh vừa qua, tất cả cũng là góp phần cho đất nước.

2. Bút biết yêu non sông biết vẹn tình sau trước, biết reo vui khi đất nước thanh bình. Một cánh cò quê hương cũng da diết bao tình.
Chúng con! những người chiến sĩ trên mặt trận văn hoá, quyết học và làm theo tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh.
Mạnh dạn gọi tên tiêu cực để phê bình, với gian tà không chừ phê thẳng.
Với chính nghĩa bút viết lời trong sáng, việc tốt người tốt bút mừng gương ấy ngợi khen.

LÝ CON KHỈ

Với non sông Tổ quốc
Bút viết lời thiêng liêng
Yêu nước Nam muôn đời
Quyết chí không đổi dời
Học tập và làm theo
Gương Bác Hồ Chí Minh.

Rồi ngòi bút Long An cũng rộn ràng cùng nông dân ra đồng mùa gặt. cùng cô gái Long An lội đồng trưa nắng gắt câu vọng cổ ngân lên giữa ngào ngạt hương

VỌNG CỔ

5- . . . đồng.
Cùng giãi nắng dầm mưa chung sức chung lòng.
Bút reo cùng khu công nghiệp Bến Lức mọc lên sầm uất, bút reo cùng Tân Hưng mùa thu hoạch bội thu.
Vui cùng anh chiến sĩ sao vuông Lê Long Hồ, Trung đội trưởng dân quân vì quê hương hết lòng phục vụ.
Vui cùng cô giáo thị thành xung phong về vùng sâu gieo con chữ, cùng anh cán bộ sạch thanh liêm chính kiệm cần.

6. Rồi bút cũng trở mình trằn trọc đêm thâu, buồn khi nông dân thất mùa buồn trái cây quằng cành rớt giá.
Bài viết sẻ chia bôn ba vất vả, động viên bà con cố gắng để vượt qua.
Trên mặt trận chống tham nhũng bút cũng xông pha, quyết tham gia bài trừ tệ nạn. Người cầm bút Long An lòng trong tâm sáng, bút sắc công tâm trung thực đi đầu.

Ta học đạo đức Bác Hồ
Ngòi bút yêu nước cơ đồ chung xây
Ra đời nhiều tác phẩm hay
Là góp sức để đất nước ngày vươn xa.

NGÒI BÚT LONG AN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 25 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.