Bút danh: Hoa Hồng

Tác giả: tranngochoa Trang 19 của 34

Người Tình Mùa Đông

NHẠC

Nữ: Đường vào tim em ôi băng giá
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về

Nam: Vẫn mưa mưa rơi trên đường thầm thì
Vì đâu mưa em không đến?

Nữ: Đường vào tim em mây giăng kín
Bàn chân anh trên lối đi không thành

Nam: Những đêm khuya mưa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc tình.
Nữ:
Những đêm khuya mưa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc…tình.

Nam: Mở cửa đi tim ơi! Đừng khép chặt để đơn côi, mở cho tim có đôi, mở cho yêu về ngập lối. Đâu phải tiếng sét trời mà là tiếng sét của tình yêu bổi hổi, sao em cứ lạnh như băng để bàn chân anh đi trên lối mộng không…

VỌNG CỔ

1- …thành.
Mở cửa đi tim ơi! Khép mãi làm chi cho lắm tội tình.

Nữ: Đường vào tim em mây đà giăng kín, những đám mây sầu sũng nước chẳng buồn trôi.

Nam: Mưa mùa đông lạnh lắm ai ơi! Cứ lâm thâm trăng trắng như bụi trời. Để ta thèm ôm ấp môi kề môi, mà sao đó cứ ngó lơi nơi miền xa vắng.

CHIÊU QUÂN

Nữ: Con tim này – chưa rung động
Mưa đông gầy – trên lối mộng

Nam: Lòng anh bao khát vọng
Được thấy em mở cửa trái tim mình

Nữ: Kia tán bàng lá ứa đỏ tươi
Cây cành – run run gầy guộc
Em như đông băng giá phủ trong lòng.

2-
Phố gồng mình đón cái lạnh đông trao
Từng cặp đôi khoác vai nhau dạo gót

Nam: Tim đã yêu rồi từ mùa đông trước
Sao em cứ lạnh lùng cho gầy guộc trái tim anh.

NHẠC

Nữ: Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa
Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua.
Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ

Nam: Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió.
Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố
Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa
Ôi bàn tay ai đã dắt em chiều nay?

Nữ: Đường vào tim em bao cơn sóng
Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng

Nam: Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi, trái tim mùa đông
Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi!… trái tim mùa…đông.

5- (Ca lý giao duyên nối vô vọng cổ)

Nữ: Anh đã hỏi mùa đông
Hỏi biển cả mênh mông
Hỏi hoài dòng sông
Lối vào tim em mà đông chỉ thinh lặng thả cơn . . .

VỌNG CỔ

5- . . . buồn.

Nam: Còn sông chỉ khoe trong, soi bóng những cánh chuồn.

Nữ: Biển mênh mông một màu mắt biếc
Đường vào tim em bao con sóng bủa giăng
Nam: Lối mộng không thành in dấu bàn chân
Bóng liêu xiêu đổ dài trên phố vắng

Nữ: Có chiếc lá mùa đông rơi vào nốt lặng
Chờ chi anh để đau khổ một cuộc tình.

SÂM THƯƠNG

Nam: Đêm phố đông liêu xiêu
Đổ dài theo, bàn chân anh bước
Trên lối đi không em – đường dài thêm – giá buốt như nêm.

Nữ: Buồn chi mình không duyên
Đành tim em khép bên đông sầu

Nam: Ngày đông về không nhau
Tình bay đi đến phương xa nào.

(Về xề câu 6)
Bàn tay em chiều nay ai dắt
Khúc buồn xưa còn réo rắt lối anh về.

Nữ: (Nhạc)
Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi, trái tim mùa đông

Nam: Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi! trái tim mùa đông.

NGƯỜI TÌNH MÙA ĐÔNG
Nhạc: Anh Bằng
Lời cổ: Trần Ngọc Hoà

Rao Bán Vần Thơ Say

NHẠC

Yêu nhau tuổi thơ ngây tôi viết bài thơ tặng người
Khi cuộc tình lên ngôi say đắm thiên đường dệt mộng ước chung đôi
Ngỡ yên vui ngờ đâu đường hoa hồng pháo cưới
Em về vui duyên mới.

Em đi bỏ lại tôi cay đắng vần thơ ngậm ngùi
Thơ nặng nồng men cay lem máu tim mình đời buồn những cơn say
Khói tương tư từng đêm từng đêm dài tôi đốt
Đốt cháy đời ôi tình sầu khôn nguôi.

Tuổi thơ ngây có tóc dài bay với đôi má hây hây hồng lên trong nắng. Có đôi lúm đồng tiền dìm anh vào đêm trắng thả hồn theo những áng thơ…

VỌNG CỔ

1-…tình.
Gió cũng vi vu lãng mạn chuyện đôi mình.
Vào một đêm trăng tròn vành vạnh, muốn biển bung hoa trên triền cát mộng mơ
Lời tỏ tình anh thả vào thơ, môi mọng rèm mi cong vút khép hờ
Biển thì thầm còn núi đứng ngẩn ngơ, sóng vuốt ve bờ trong đam mê rét mướt.

NGÂM THƠ

Em như muống biển trườn trên cát
Sắc tím hồng pha lịm hồn tôi
Trùng khơi ve vuốt da mòi mặn
Thi nhân vừa thấy đã thơ rồi.

2/- Trăng giêng hai trăng chưa tròn nguyện ước, em đã phụ tôi cất bước theo chồng.
Bỏ lại tình tôi với rối rắm tơ lòng.
Khói tương tư từng đêm dài thiêu đốt, rượu bạc tình lướt khướt áng thơ say.
Giờ này em đã cùng ai, miết bờ môi mọng trong ngây ngất tình.
Còn ta thui thủi một mình, thơ say lỗi nhịp gập ghình mà đau.

NHẠC

Thơ say tôi rao bán vần thơ say
Tôi bán thơ mua những giọt rượu cay
Nhưng thơ chẳng ai mua hàng thơ không người ghé
Vì thơ say nên hồn thơ buồn quá.

Bên hiên đợi chiều mưa, thơ bán sạch cho người rồi
Mưa sụt sùi mưa rơi bán hết thơ rồi càng lạnh nỗi đơn côi
Biết chăng em và thơ là linh hồn tôi đó
Mất hết rồi tôi còn gì em ơi.

Thơ ướp men cay rồi thơ ngả nghiêng say gieo khổ thương khổ nhớ. Khổ buồn thỉu buồn thiu khổ sầu duyên nợ hỏi vì đâu dang dở mối duyên…

VỌNG CỔ

5-…đầu.
Chẳng vẹn lứa đôi nên thơ cũng rĩ rầu.
“Ai mua thơ say?” vầng thơ tôi bán, có lời thề bên sắc tím thuỷ chung (-)
em như muống biển trườn trên cát
Sắc tím hồng pha lịm hồn tôi
Nay em đã có chồng rồi
Mình tôi ru khúc mồ côi cuộc tình.

LÝ BÔNG DỪA

Em giờ giờ đã hai mình
Còn tôi đơn lẻ chơi vơi với vần thơ say
Thề xưa theo gió bay phương nào
Sóng biển ầm ào, thét gào ba đào trong tôi
Vần thơ lướt khướt men cay
Tình duyên lỗi nhịp nghiêng vần thơ say.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Biển chiều nay chia đôi gầy vạt nắng
Tình thi nhân ghi đặc những trang buồn.

Thơ say tôi bán thơ say
Trong thơ là cả trời lay lắt buồn
Âm u lả cánh chuồn chuồn
Đường bay chệnh choạng nặng buồn chia phôi.

RAO BÁN VẦN THƠ SAY
Nhạc: Vũ Thanh
Lời vọng cổ: Trần Ngọc Hoà

Em Về Kẻo Trời Mưa Mau

NHẠC

Nữ: Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về?
Trời sắp đổ cơn mưa, sao anh còn đứng mãi
Hãy nói một lời, có phải anh giận em?
Có phải anh giận em?.

Nam: Nếu ngày mai xa cách nhau, em chẳng nên âu sầu
Trời có đổ mưa ngâu, đôi ta chẳng tan vỡ
Dẫu biết tình đầu rất dễ chia lìa nhau
Để chìm vào trong bể dâu.

Nữ: Anh ơi! Dẫu biết tình đầu rất dễ chìa lìa nhau cũng xin đừng nói câu nếu ngày mai xa cách. Mây đã mọng nước không trôi trời bắt đầu thả giọt sầu tí tách buồn đã len tim mình còn hờn giận chi…

VỌNG CỔ
1/- …nhiều.

Nhìn vào mắt em đi anh! Là mắt đang muốn nói bao điều.

Nam: Anh có hờn giận gì đâu mà em nói vậy
Tại mặc cảm mình nghèo nên suy nghĩ vu vơ.

Nữ: Vậy cứ buồn chi cho trời đổ cơn mưa, sợ bong bóng vỡ đôi sợ tình mình tan vỡ
Em đâu nào phân biệt hèn sang, áo rách mà lòng lành là điều em trân quý.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Nam: Kỷ niệm ngày bên nhau
Đâu dễ phai mỗi ngày thêm lắng sâu
Chiều mưa ướt đôi mi dày
Đôi môi này lau rèm mi ướt.

Nữ: Rồi môi tìm môi nhau
Duyên lứa đôi câu thề gửi trao.

2- Nam: Anh có muốn buồn đâu sao sầu dâng lên mắt, mỗi lúc ngâu rơi lòng lại não nề.

Nữ: Chiều không anh ai sẽ đưa em về.
Ai sẽ lau rèm mi em mỗi khi mưa ướt, rồi môi đâu để miết ngọt một bờ môi.

Lý Con Sáo (4 câu cuối)

Nam: Này mưa chiều ơi hãy cuốn trôi
Bao tâm tư cứ dâng đầy vơi
Cuộc tình mình nghĩ thương quá thương
Đâu có xa mà như đã buồn vương. (dứt câu 2)

NHẠC

Nam: Yêu nhau từ độ nào, mấy mùa trăng lên cao
Thiết tha mối duyên đầu, để tình đôi ta bền lâu
Mùa thu lá bay bay thật nhiều
Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu

Nữ: Nếu tình đôi ta dở dang, anh hãy xem như là
Một giấc ngủ chiêm bao, mai sau cùng quên hết
Đôi bóng cuộc đời có lẽ không gặp nhau
Em về kẻo trời mưa mau.

Nam: Nếu mối tình đầu có thể dễ quên thì tim anh đâu phải rưng sầu da diết. Nếu có thể xem là một giấc chiêm bao để mai sau cùng quên hết thì tím…chiều hoang cũng đâu là biền biệt để ta…

VỌNG CỔ

5-…buồn.

Đâu có chuyện chuyển giông để nghiêng một cánh chuồn.

Nữ: Có lẽ mùa ngâu hay gợi nhiều kỷ niệm
Nhưng chung thuỷ vẹn gìn thì chẳng biền biệt anh ơi.

Nam: Tại mưa buồn nên lòng chạnh đó thôi

Nữ: Tại bong bóng cứ vỡ đôi nên lòng sầu vơ vẩn

Nam: Chứ duyên mình tơ hồng đã bện

Nữ: Có gỡ cũng không ra có tách cũng không rời.

6- DẠ KHÚC

Nam: Mưa hãy rơi – cuốn trôi – nỗi buồn
Cuốn đi nỗi sầu xa vắng – cuốn luôn bao nỗi niềm cay đắng

Nữ: Cho tình luôn thắm – đẹp mối duyên hồng
Nụ môi say đắm – mình đã trao đêm mưa hương nồng

Nam: Ngâu hỡi ngâu – nhớ nhau hãy về
Lắng nghe gió lùa bên hiên – gió mang theo chút gì xao xuyến

Nữ: Tiếng mưa rớt trên mái tranh gọi nhớ về
Thuở xưa ấy mình trao thề

Nam: Lần gặp đầu tiên – ơ kìa lúm đồng tiền duyên
Tóc ai dài – mây chiều nước mọng
Chuyển mưa rồi vòng xe! Anh đưa về cho kịp nàng nghe.

(Về xề câu 6)

Nữ: Tưởng đã quên ai nhè nhớ dai dữ héng
Từ buổi ấy quen nhau rồi quến chặt không rời.

Nam: Chiều nay mây mọng nước rồi
Bỗng thèm được ngắm cái dáng ngồi ôm eo

Nữ: Con trai mà bày đặt mè nheo
Nam: Này em! Nếu chẳng chê anh nghèo thì lên xe.

EM VỀ KẺO TRỜI MƯA MAU
Nhạc: Ngân Giang
Lời cổ: Trần Ngọc Hoà

Màu Xanh Kỉ Niệm

Nam: Chuyện ngày xưa có hai đứa mình
Anh với em đi trong lòng đời, buồn vui có đôi.

Nữ: Áo em xanh màu trời một tình yêu thắm ngọt trên môi
Đường quen lối nhớ sao nguôi

Nam: Rồi thời gian bước qua lối này
Ta bỏ đi trên vai lạnh đầy, hành trang trắng tay
Trắng tay xuôi ngại ngùng vì đời nên trả lại cho em
Tình yêu đó một thuở êm đềm.

Nữ: Trắng tay xuôi ngại ngùng vì đời nên trả lại cho ai
Tình yêu đó…một thuở…êm đềm.

Nam: Câu chuyện ngày xưa có lọn gió vẹt nắng trưa hôn nồng nàn lên tóc rối. Có áo nàng màu thiên thanh cho lòng ai bổi hổi rồi sáng rồi trưa rồi tối ngẩn ngơ…

VỌNG CỔ

1-…hoài.
Nàng đài các kiêu sa nàng trâm giắt lược cài.

Nữ: Nhưng nàng đã yêu nồng nàn say đắm
Chàng thư sinh nghèo mà tâm sáng lòng trong (-)

Nam: Tuổi vào yêu mắt ngọc môi hồng
Ta êm đềm dìu nhau trong lối mộng
Áo nàng màu trời cho ai nhớ ai mong
Mơ lửa hương nồng mơ mái nhà hạnh phúc.

VĨ PHI VÂN

Nam: Nhớ…tóc ai buông dài
Nữ: Bên chiều lộng gió
Nam:Dáng hoa trang đài
Nữ: Cho niềm thương nhớ
Nam: Chảy trong tim này
Nữ: Mơ một ngày mai
Nam: Nên mành Trúc mai
Nữ: Hẹn thề cùng nhau
Nam: Muôn đời chẳng phai.

Nữ: Áo nàng vẫn còn xanh mà sao chàng đành biệt xứ, bỏ lại nơi đây bao nhung nhớ giăng mành.
Mây nặng nhớ không trôi trách ai nỡ sao đành.

Nam: Hành trang anh là đôi bàn tay trắng, nên đành trả em về với gác mộng lầu son.

(Lý Sâm Thương 4 câu đầu)

Nữ: Duyên hỡi duyên đôi ta
Đành thôi từ nay chia cách

Nam: Lưu luyến chi đau thêm
Đành thôi – đành…xin lỗi em. (Dứt câu 2)

NHẠC

Nữ: Đêm từng đêm, lửa tình yêu đốt cháy trong tim
Tuổi vào yêu biết nẻo đâu tìm

Nam: Vùng trời xanh mang niềm thương nỗi nhớ
Lối yêu xưa mòn gót chân quen

Nữ: Giờ còn xanh kỷ niệm thuở nào
Nhưng lối quen chân nghe lạ lạ, còn ta với ta

Nam: Áo xanh xưa nhạt nhòa cuộc tình ta cũng đã đi qua
Còn chăng nữa mòn gót chân tìm
Còn chăng nữa.mòn gót…chân tìm.

Nữ: Thôi người cứ đi đi thốt lời xin lỗi mà chi cho lòng thêm chua xót. Đã hẹn cùng nhau đi đến bến bờ hạnh phúc thì đừng vì một lý do mà cắt đứt mối duyên…

VỌNG CỔ

5-…tình.
Tự mình nghĩ mông lung chứ đâu ai đã phụ mình.

Nam: Kẻ trắng tay nay vẫn hoàn tay trắng
Đâu dám đua đòi mơ gác mộng lầu son

Nữ: (giọng Huế)
À ơi …chứ đã thương thì không nên đo đếm
Yêu nhau rồi thì mậy nụi mấy núi cũng vượt qua
Chưa gì mà nhụt chí rời xa
Nói chi câu xin lỗi cho lòng xa xót nhiều.

LÝ MỸ TRÀ

Nam: Áo ai xanh để cho anh lòng thương nhớ nhiều

Nữ: Còn chi đâu, đời biệt nhau, thôi nhắc chi anh

Nam: Gót chân tìm, lối gió mềm, mơn làn tóc rối

Nữ: Gió gió đi đường gió, tóc bay ngày đó
Nay cắt rồi…quên cuộc tình đau.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Nam: Chỉ ta với ta lối quen bước lạ
Còn gì nữa đâu mà mòn gót chân tìm.

Nữ: Thôi đừng nhắc nữa đau thêm

Nam: Rưng rưng lặng tiễn bước em theo chồng

Nữ: Quên đi môi mắt ai hồng

Nam: Ngắm trời xanh thả nỗi lòng niệm xưa.

MÀU XANH KỈ NIỆM
Nhạc: Hàn Châu
Lời vọng cổ: Trần Ngọc Hoà

Tình Cây Đu Đủ

NHẠC

Nam: Cây đu đủ tôi trồng
Từ khi em vẫn chưa chồng
Nay đu đủ ra bông
Thì em đã lấy chồng xa.

Nữ: Giờ nhớ cuộc tình lẻ loi
Niềm riêng dấu kín trong tim
Thương nhau nói không nên lời
Anh cố cười nhìn em bước đi.

Nam: Xa quê đã lâu rồi
Mà sao em vẫn chưa về
Bao năm mãi trông mong
Mà tin em cứ biệt tăm.

Nữ:Tháng ngày một mình buồn hiu
Buồn thương nhớ tiếng anh nhiều
Đêm nay gió mưa tơi bời
Thương nhớ người lòng nghe…tái tê.

Nữ: Anh ơi! ngày ấy cái bụng đã thương rồi mà sao anh không chịu nói. Hạt đã gieo, mầm nhú lên trong nắng mới, rồi chồi lá vươn ra khoe xanh với mây…

VỌNG CỔ

1/-…trời.
Ta cùng chăm trong rộn rã môi cười

Nam: Nhà chúng ta chỉ cách nhau vài thửa ruộng, chiều dang đồng về là em vội vã chạy qua.
Em cứ hỏi hoài …

Nữ: Anh ơi chừng nào đu đủ mới trổ hoa?
Anh nói…

Nam: Đến khi đủ tuổi đẩy đà
Em nguýt dài…

Nữ: Xí…người ta đủ tuổi rồi nha
Vườn em mở rào ra tại anh không hiểu ý.

LÝ CON SÁO GÒ CÔNG

Nam: Thiệt tình là thương lòng đã thương
Nhưng thấy em tuổi còn là còn tung tăng đùa vui
Anh tính qua giêng rằm giêng mới tỏ tình.

Nữ: Em đợi chờ ơi lâu là lâu
Vẫn chẳng nghe một lời, hẹn thề mối duyên dài lâu

Nam: Nghe sắt se cõi lòng
Nghe tủi má hồng phận quê

Nữ: Thôi thế thôi thôi thì
Nhận lễ cau trầu vu quy.

2/- Nam: Tính non tính già rồi tính lui tính tới, tính ngày đu đủ trổ hoa anh mới tỏ tình
Cho lãng mạng thêm lên chuyện lứa đôi mình.

Nữ: Anh ơi! em vô tình nào đâu có biết
Ngỡ rằng lòng anh chẳng tha thiết yêu em.

Nam: Ngày đu đủ trổ hoa gió nấc nghẹn bên thềm
Em đã sang ngang theo chồng về xứ lạ.

Nữ: Xưa hai đứa thả diều đứt dây cười nghiêng ngả
Giờ diều đứt dây rồi, sao nước mắt lả chả rơi.

NHẠC

Nam: Ở chốn xa xôi
Có khi nào em nhớ về tôi
Người có vui không
Hay âu sầu trong kiếp làm dâu.

Nam: Rồi năm tháng qua
Mình anh xót xa
Cây đu đủ nay già
Mà bóng hình em vẫn mờ xa.

Nữ: Đành nuốt thương đau
Ước ao ngày mai sẽ gặp nhau
Đành chúc cho em
Luôn bên chồng hạnh phúc bền lâu.
Nữ: Tình chắc còn đâu
Tình đã chìm sâu
Cây đu đủ hôm nào
Giờ héo mòn chết rủ từ lâu

Nam Nữ: Há ha há hà
Hà ha há ha.

Nữ: Nay đu đủ không còn
Nhưng tấm lòng…anh trọn…tình… em.

Nam: Vì tình lỡ duyên xa nên đu đủ đơm hoa mà không đậu trái. Em cất bước vu quy theo chồng về nơi xa ngái bỏ lại mình tôi với một trái tim…

VỌNG CỔ

5/-…buồn.
Nhịp đập cứ chênh vênh nỗi nhớ cứ quay cuồng.
Nữ:
Em theo chồng về nơi xứ lạ
Chữ hiếu làm tròn với mẹ với cha
Nam:
Cây đu đủ nay già mà nó vẫn nhớ người ta
Người biền biệt bao năm chưa một lần về lại
Nó hướng về phía trời xanh vươn mãi
Như muốn đưa tay nắm níu đám mây buồn.

LÝ BA TRI

Nữ: Người ơi! đã lỡ trăm năm
Xin hãy buông buồn, tìm vui duyên mới
Nam: Làm sao có thể quên đây
Nhớ cứ dâng đầy yêu cứ nồng say
Lặng chết tim này
Em đã là vợ người ta

(Về xề câu 6)
Nữ: Mối tình quê mối tình cây đu đủ
Lỡ hẹn với trăm năm nên ủ rủ thương sầu.

Nam: Chúc em duyên thắm bên lâu
Người mình yêu hạnh phúc, anh đỡ đau…một đời

Nữ: Anh ơi đã mấy thu rồi
Quên em đi để đời thôi không còn buồn.

TÌNH CÂY ĐU ĐỦ
Nhạc: Phi Bằng
Lời cổ: Trần Ngọc Hoà

Em Gái Miền Tây

NHẠC

Nam : Xa cách lâu rồi về miền tây bao nhiêu niềm nhớ
Áo trắng bây giờ còn thẹn thùng bắt bướm cùng anh

Nữ: Miền tây má đỏ tóc hoe em gái quê sớm trưa trên đồng
Nón lá nghiêng nghiêng hoài sao thấy được mặt nàng đây

Nam: Sông nước khua chèo xuồng miền tây mênh mông làn nước
Con gái đưa đò đẹp rạng ngời chiếc áo bà ba

Nam: Cầu tre lắc lẻo khó đi em gái ơi giúp anh qua đò
Nhọc nhằn cho cuộc tình tôi khi cây lúa ngày còn xanh

Nữ: cầu tre lắc leo khó đi em gái đây giúp anh qua đò
Nhọc nhằn cho cuộc tình ta khi cây lúa…Ngày còn xanh.

Nam: Đồng vàng con nắng hây hây…Ta trở lại miền tây sao bao ngày bạt xứ. Tìm lại chốn xưa nơi có chàng trai cứ ngắc ngứ, bụng muốn nói lời yêu mà miệng thốt chẳng nên…

VỌNG CỔ

1-…lời.
Ủa ủa! nhát chi mà nhát giữ vậy trời!.

Nữ: Tội nghiệp cho cây bần non hổng làm gì nên tội
Mà bị người ta bứt lá tả tơi.

Nam: Tại cái liếc mắt của Bậu làm Qua lả mồ hôi
Với tại…xa xa có cặp vịt trời
Chúng tự tình rồi xiu xíu lại hôn môi
Nên chân bỗng rả rời còn đôi tay luống cuống…

NÓI DẶM

Nữ: Nghĩ ngộ thiệt nha!
Con trai nhà nông phèn chua giắt móng
Lưng đen da bóng trùi trũi như trâu cui
Nhà quê hễ thương thì nói phứt cho rồi
Ai biểu để chi lâu ngày cho nặng bụng

2- Rồi biền biệt xa xăm để người ta trông ngóng, gần chục mùa dưa mà chẳng thấy quay về.
Cây bần bên sông hoa tím nhớ bung xoè.

LÝ BÔNG DỪA

Nam: Nhưng giờ người đã quay về
Về nơi sóng lúa đưa hương gió vờn hoa cau

Nữ: Về nơi áo trắng em qua cầu
Nơi mối tình đầu nắng đồng hôn nồng da ta

Nam: Về nơi cò lả xa xa
Chiều nghiêng gió tạt áo bà ba bay

Nữ: (trở về câu 2)
Chuyện tình đẹp, đất miền tây
Người về nắng cũng dịu ngày mát xanh.

NHẠC

Nam: Lục bình trôi đưa đời tôi đến nơi phương trời
Đời tôi là dòng sông đưa phù sa một kiếp long đong
Về miền tây đợi chờ anh

Nữ: Thuyền tình quay về bến sông mong người em ru mấy câu hò
Ai buông tính tang tang tình đau nỗi lòng người tha phương

Nam: Đàn buồn cung điệu oán thương bên cầu tre lắc lẻo năm nào
Em ơi nhớ em lâu rồi anh trở về . . . lại quê hương.

Nữ: Ngày người ta đi biền biệt chẳng thấy về để sợi tóc nhớ người cũng vàng hoe theo màu nắng. Con diều sáo cứ ngân nga khúc tình xa vắng, câu hò năm xưa dìu dặt đến xao…

VỌNG CỔ

5/-…lòng.

Nam: Tình em gái miền tây thơm ngát như hương đồng.

Nữ: Hò ơ…
Liếp cải nhớ ai lên ngồng dài ngoẵng
Bông bần nhớ ai tím ngắt bờ sông
Mía nhớ ai mà mía lại trổ đòng
Vịt trời nhớ bạn hò . .
Hò ơ…Vịt trời nhớ bạn đứng khóc ròng bờ kinh.

Nam: Và nay vịt trống đã về
Đủ đôi đủ cặp bên sông quê thiệt tình.

LÝ CON SÁO GÒ CÔNG

Nữ: Chiều từng chiều ra ngồi ngóng trông
Nghe nhớ đang dâng trong lòng tình này riêng mang nặng sâu
Thương cứ đưa theo nhịp khua mái dầm.

Nam: Người trở về quê chiều nắng hây
Nghe đắm say ơi câu hò đậm tình quê hương miền tây
Nón lá nghiêng bên chiều
Duyên dáng mỹ miều em tôi

Nữ: Ai đã quên hương bần
Quên cả hương đồng hương quê

Nam: (về xề câu 6)
Da có thể tẩy sạch phèn chua ám ố
Nhưng hồn Qua vẫn nguyên vẹn mùi đồng.

Nữ: Dẻo miệng ghê, tui hết giận, tui thoả lòng
Vậy ta quến lại nghen, giêng này chung nhà chung ruộng

Nam: Bên nhau duyên thắm tình nồng

Nam Nữ: Thuỷ chung chân chất như muống đồng với bờ quê.

EM GÁI MIỀN TÂY
Nhạc: Minh Vy
Lời cổ: Trần ngọc Hoà

Quê Hương Tình Mẹ

LÝ PHƯỚC CHÂU

Quê nay mùa đậm rét
Đêm buông lạnh cắt da
Con ở xa lòng chạnh
Quay về phương Bắc ngóng trông
Phép gần tới phép quá mong
(-) (-)
Quê mùa rét ngọt mẹ ơi!
Con nghe rát đôi bờ môi
Đau nhăn nhúm da mẹ tôi
Thương sao nẻ đôi bàn chân
Lâu quá lâu không về thăm
Biết mẹ còn được sống bao lâu
Mắt màu chiều trũng nhớ thêm sâu
Chiều nay nhớ mẹ thèm dụi đầu trong áo nâu.

Bao nhiêu năm lính ăn tết xa quê nay được về nghỉ phép. Tạm xa đồng đội xa miền Đông xa sài gòn nhộn nhịp lính cùng vợ cùng con về ăn tết quê…

VỌNG CỔ

1-…nhà.
Vui làm sao vì được ăn tết với mẹ già.
Mẹ vui lắm đây nên cứ cười móm mém, năm nay có trai út về có cháu nội lại có dâu.
Giàn trầu cũng mừng gió động lao xao, nắng vàng mơ bên e ấp nụ hồng.
Hương bưởi thơm nồng gốc vải cũng trổ bông, vườn của mẹ dệt nên mùa xuân chín.

NGÂM THƠ

Mẹ cười đôi mắt lệ nhoà
Tiễn con theo bước nghiệp cha lên đường
Mênh mông tình mẹ đại dương
Thuyền con cập bến thiên đường tình yêu.

2- Bao năm tết ngắm mai vàng rực rỡ, nay về bên quê tết ngắm hoa đào.
Nụ cười người mẹ thương con gom hết ngọt ngào.
Những ngày ngắm mai nhớ hoa đào phương Bắc, ăn bánh tét nhớ hương vị của bánh trưng.
Bùi ngùi mắt cứ rưng rưng, nhìn mẹ lật đật vì mừng vì vui.
Bao năm trông đứng trông ngồi, nay trai út mẹ đã về rồi mẹ ơi.

NGÂM THƠ

Mẹ là nải chuối buồng cau
Nuôi con khôn lớn nỗi sầu chưa vơi
Cha đi dài hết cuộc đời
Vừa về gần mẹ thôi rồi lại xa

Quê hương trong con là nải chuối buồng cau là vườn trầu là dáng mẹ. Chạng vạng chiều dáng cong cong lặng lẽ ngồi vá cho cha chiếc áo nâu…

VỌNG CỔ

5-…sờn.
Quê hương trong con là ruộng mạ xanh rờn.
Là quang gánh mẹ oằn vai ngày hai buổi, là còn đường về nhà là mái lá liêu xiêu.
Là mùi cơm thơm bên chái bếp quê chiều, là nồi bánh chưng đêm ba mươi tết
Là cánh cò một đời mải miết, vỗ nhịp ca dao làm đẹp cho đời.

6- DẠ KHÚC

Thương nhớ thương tả sao cho vừa
Mắt sâu trũng màu thương nhớ – đứa con đi dâng đời trai đó
Đi vì Tổ quốc – vì nước non này
Lời cha năm ấy – còn mãi theo bước con dạn dày
Thương biết bao dáng quê dáng mẹ
Quê hương nếu về thiếu vắng
Dáng lưng cong áo màu của đất
Thiếu đôi mắt sâu trũng sâu màu nâu hiền
Thiếu cánh võng lời ru buồn
Và một vòng ôm
Trên vầng trán một nụ hôn
Ôi thôi thì
Đời vui sao đặng
Khi đồng cánh cò ngừng bay
Dáng mẹ là dáng cò rợp bay.

(Về xề câu 6)

Quê hương nếu ngày về không có mẹ
Như đàn thiếu dây, như bài vọng cổ thiếu xề.

Thử về bỏ dép ra đồng
Xót bàn chân mẹ bao năm ruộng cày
Mà nghe khoé mắt cay cay
Quê hương tình mẹ đong đầy trong con.

QUÊ HƯƠNG TÌNH MẸ
Ý Thơ: Băng Phương
Vọng cổ: Trần Ngọc Hoà

Những Chiếc Tổ Xây Từ Cỏ Mặn

LÝ PHƯỚC CHÂU

Nữ: Bên hương rừng thơm mát
Bên hương đồng thoảng đưa

Nam: Bên biển ru dào dạt
Bên kìa núi đứng hiên ngang

Nữ: Bên kìa sông nước mênh mang
(-) (-)

Nam: Trên đồng áo bà ba bay
Nam non gió mơn bờ vai
Hôn lên mắt môi mà say

Nữ: Loang loang – bóng lưng trần ai
Dang trưa – nắng hong bờ vai

Nam: Rừng cùng đồng mạ mới đua xanh

Nữ: Kênh rạch cùng sông uốn lanh quanh

Nam: Là ai thuỷ mặc quê mình nên tranh.

1-

Nữ:
Anh ơi! Xứ Miền Tây mưa nắng chỉ hai mùa, mưa khi dày hạt khi thưa, nắng khi vàng vừa, khi cháy khét. Đất lúc ngọt lúc chua lúc hạn lùa mặn chát, vậy chứ tình người ngọt thơm như hương lúa đương…

VỌNG CỔ

…thì. Ơi bức tranh thuỷ mặc diệu kì.

Nam: Em nhìn kìa! trên những tán bần già cỗi, có những công trình đang được nghiệm thu.

Nữ: Tiếng của những chú dòng dọc líu lo, ríu rít mừng vui bên kiến trúc mới hoàn thành. Với những công trình từ cỏ mặn xây nên, những chiếc tổ đẹp xinh lung linh trong nắng mới.

VĨ TRĂNG THU

Nam: Vừa qua nứt nẻ da đồng
Vừa qua thiên tai hạn mặn

Nữ: Giờ thêm dịch bệnh lan tràn
Quê đau lòng người thắt nghẹn
Buồn thương tím môi
Đùm nhau lá ơi!

2-

Nam: Vẫn khí phách năm xưa mỗi người là một chiến sĩ, vẫn nhân nghĩa phương Nam bầu bí thương cùng. Bao hy sinh gian khổ đã từng.

Nữ: Tuyến đầu xông pha tuyến sau sống chậm, bao cống hiến lặng thầm để đổi cuộc hồi sinh.

Nam: Đồng bằng không chỉ có vựa lúa đâu nghen, còn vựa thuỷ sản, vựa trái cây, vựa nhân nghĩa. Hoạn nạn mở lòng sớt ra chia sẻ, phong toả những con đường chứ đâu phong toả lòng nhau.

HÒ NAM BỘ

Nam: Hò ơ…
Tía mau mau quăng chài kéo cá
Má bơi xuồng đi cắt mớ rau.

Nữ: Tập tàng bao mớ ngọt ngào
Mớ nào rau, cá ơ hò…
Mớ nào rau, cá, còn mớ nào mớ thương?.

5-
Nam:
Em ví những chiếc tổ của loài dòng dọc vừa mới được nghiệm thu xây từ cỏ mặn. Như chiếc tổ của đồng bằng sau ngày thiên tai hạn hán được xây bằng cố gắng của bao…

VỌNG CỔ

…người. Gieo hạt mồ hôi để gặt lại nụ cười.

Nữ: Nay cả nước đang oằn mình trong cơn đại dịch, người Đồng bằng lại chung sức chung tay.

Nam:
Vẫn tình người sau trước thẳng ngay, vẫn nết ở nết ăn thuỷ chung mộc mạc. Hạn hán và mồ hôi thấm vào cỏ mặn, để xây nên những chiếc tổ đồng bằng.

6-

Nữ: Trong đó, có lời tỏ tình mộc mạc như đước như bần

Nam: “Qua me bậu từ hồi mới nhổ chưn lận đó” (nói)
Có câu trả lời thiệt thà như cỏ

Nữ: “Vậy sao hổng gặp tía cho rồi, để lâu chết duyên tui”. (nói)

Nam: Trong đó có bài vọng cổ ngọt muồi, song loan gõ nhịp đồng bằng duyên nợ. Nhịp tương ái tương thân tình người tương trợ, nhịp đoàn kết chung tay chiến thắng đại dịch này.

Nữ: Yêu sao chiếc tổ đồng bằng
Từ bao gian khó nhọc nhằn xây nên

Nam: Gần ưa, xa nhớ, ở ghiền
Thương len đầy dạ, yêu nêm chật lòng.

NHỮNG CHIẾC TỔ XÂY TỪ CỎ MẶN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Ca Với Dây Rạch Giá

(Vọng cổ nhịp 16)

NGÂM THƠ:

Đêm lễ hội phố biển mình đẹp quá
Phía Đình thần dây Rạch Giá đã trỗi lên
Ai khua hồi trống vang rền
Loang loang kiếm bạc xướng tên anh hùng.

1-
Khắp nơi nô nức xa (gần)
Về đây viếng Đình (Thần)
Dự lễ giỗ (-) anh hùng kiếm bạc Kiên (Giang)
Nguyễn Trung Trực (-) khí phách hiên (ngang)
Trong lòng dân (-) người là anh hùng bất (tử).

2-
(-) (-) (-) (-) (-) (-)
Về dâng (hương) bày tỏ lòng (thành)
Người sống làm (tướng) chết làm (thần)
Về cùng (hoà) chung nhịp với Kiên (Giang)
Ôi nghĩa nhân (-) thơm bưng và ngọt (sớt)
Trong chén cơm (đình) trong ngụm nước tình (dân).

3-
(-) (-) (-) (-) (-) (-)
Nào về (đây) ca với dây Rạch (Giá)
Tài tử cất giọng (rồi) giai điệu Miền (Tây)
Da diết hào (hùng) trùng trùng khí (phách)
“Hoả hồng Nhật Tảo (-) oanh thiên (địa)
Kiếm bạc Kiên (Giang) khấp quỷ (thần)”*.

4-
(-) (-) (-) (-)
Lời ca dắt (ta) đi về phía cội (nguồn)
Và ta đã (nghe) tiếng lòng Rạch (Giá)
Trong sáu (câu) có tình yêu quê hương và nghệ (thuật)
Có đờn tranh, đờn kìm (-) phím lõm, song (loan)
Có phối (hợp) thang âm Bắc thang âm (Nam)
Mới nên dây Rạch (Giá) ngân vang trong lòng (người).

5-
(-) (-) (-) (-) (-) (-)
Ta nghe trong dây Rạch (Giá) một thông điệp để (đời)
(-) Sự phối (hợp) tuyệt (vời)
Quân và (dân) chung lòng chung (sức)
Cha ông đuổi (giặc) tuổi trẻ xây đắp quê (hương)
Làm nên một Rạch (Giá) phồn vinh, thanh (bình).

6-
(-) (-) (-) (-)
Đêm lễ hội (-) dòng người nô nức (quá)
Nào cùng ca (với) dây Rạch Giá bản tri (ân)
Ta nghe (-) cảm xúc trào (dâng)
Sáu câu vọng (cổ) rung ngân ngọt (ngào).

(-) Song loan gõ nhịp tự (hào)
Âm điệu dây Rạch (Giá) mãi dạt dào trong (ta).

CA VỚI DÂY RẠCH GIÁ
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Yêu Hoài Gương Mặt Nông Thôn

KHÓC HOÀNG THIÊN

Nói đồng đội nghe nè! Tui giờ đã trở thành một nông dân cựu chiến binh sản xuất giỏi, chính hiệu hai lúa miệt…quê
Cày sâu cuốc bẩm
Nơi cánh đồng – tên chó ngáp
Hì hục – mấy chục năm qua
Bán mặt cho đất – bán lưng cho trời
Lung bưng – nắng khét trưa phơi
Nụ cười chát mặn – mồ hôi
Đất này xưa – thân đầy vết trận
Mùa mưa dầm – phèn mặn hoá hoang
Còn mùa khô – nắng cháy da vàng
Toàn lau sậy – lác, năn
Nông dân – gánh khổ muôn phần
Mùa đau vì mùa chẳng đủ ăn.

Đồng đội mình ơi! Chỉ mới nhắc lại thôi lòng cũng đã rưng rưng bởi thương cái miền quê một thời cơ khổ. Nay nông dân cựu chiến binh tui nấu ba chén cơm bằng gạo Hồng Dân một bụi đỏ, rượu long nhãn rưới đất thơm mời đồng đội về mừng quê no ấm lên…

VỌNG CỔ

1-…đời.
Thiên nhiên phải chịu thua trước sự cần lao và trí tuệ của con người.
Phèn mặn lác năng đồng khô cỏ cháy, phải nhường chỗ cho hoa màu ruộng lúa vuông tôm.
Đường lem luốc sình lầy nay thay bằng đường bê tông, cầu khỉ cầu dừa thay bằng câu treo cầu đúc.
Diện mạo quê mình giờ bảnh lắm đồng đội ơi, đã chuẩn lắm rồi một nông thôn mới.

2- Nói hổng phải khoe chứ dân mình thiệt giỏi, giặc đến xâm lăng quánh cho cắm cổ chạy dài.
Hoà bình rồi quân dân lại chung sức miệt mài.
Sáng kiến đào kinh rửa phèn ngăn mặn, dẫn nước ngọt về tưới mát đất quê hương (-)
Nông thôn mới chuyển mình đánh thức những tiềm năng, mái ngói tầng cao mọc lên san sát.
Bên hạnh phúc ấm no còn một niềm tin khao khát, nông thôn vừa đẹp vừa giàu vừa rất văn minh.

TAM PHÁP NHẬP MÔN

Quân dân – mối tình bện chặt
Nhộn nhịp – mùa về cùng gặt
Hai vụ, vụ lúa vụ tôm
Kèm theo nào cua nào cá
Hương khóm – toả ngát tư bề
Rừng tràm kìa
Ai vun xanh
Hùn nụ cười – ta thâm canh
No múi – bưởi đeo quằn cành.

Đứng bên Ninh Thạnh Lợi A ngó qua Ninh Thạnh Lợi mà lòng cứ lâng lâng niềm vui dâng đầy mắt. Những cánh đồng tôm rộng dài tít tắp, hoa màu và nhà mới mọc lên lấp đi những vết trận của quê . . .

VỌNG CỔ

5- . . . này.
Mời về ngắm dáng quê mang tầm vóc dạn dày.
Ngắm gương mặt nông thôn tràn đầy sức sống, vừa mang nét kiên cường vừa lại rất thơ.
Thiệt chứ ngắm mà cứ ngỡ trong mơ, trước cỗi cằn vết nhăn hằn trên gương mặt.
Nay như thôn nữ dịu dàng e ấp, duyên dáng chân quê bắt mắt ưa nhìn.

6- Trong cái dáng quê hôm nay mang tầm vóc dạn dày kia, có dáng của cha ông vượt đạn bom lao mình về phía trước.
Và bao dáng nhà nông lưng cõng trời mặt đối đất, gánh nhọc nhằn qua miền lận đận gian nan.
Và biết bao gương mặt sạm sùi vì nắng gió đồng bưng, những gương mặt dầm gian nan già trước tuổi.
Ngụp lặn trong lung bàu lũng phèn lầy lội, để gương mặt nông thôn hôm nay đẹp tuyệt trần.

Tui đón đồng đội về bằng bình nước kinh Dân Quân
Về đi tỏ tình với quê, dìa úp mặt vào ngực đất
Tụi mình tuổi gậy dìu nhưng tình yêu quê hương đâu phân biệt
Trẻ hay già đều có quyền yêu.

YÊU HOÀI GƯƠNG MẶT NÔNG THÔN
Tác giả Trần Ngọc Hoà

Trang 19 của 34

Bản quyền © 2024 thuộc về tác giả Trần Ngọc Hoà. Các tác phẩm đã được đăng ký và bảo vệ quyền tác giả.