Cuối cùng thì tất cả đã tinh tươm
Nụ mai cuối cùng của đêm ba mươi cũng nở bung chào tết
Và cuối cùng thì chị lao công cũng kịp
Kịp về cùng bầy con
Kịp treo lên môi mình một mùa xuân.
Quê chào năm mới bằng tiếng trống lân
Tiếng cười của lũ trẻ giòn tan thay tiếng pháo
Má khấn ra một con đường ngoằn ngoèo bằng khói hương
Đưa tổ tiên ông bà về tết cùng con cháu.
Quê đổi thay diện mạo
Gì cũng loáng bóng mới cáu
Mới hoa, mới nụ cười, mới áo . . .
Chỉ có mâm ngũ quả vẫn cổ truyền nết cũ nếp xưa.
Nội nhận lì xì vui thả nếp nhăn từa lưa
Thằng Tý tả, như xứ miền Tây chằng chịt kênh chằng chịt rạch
Út mót ví, như những chú rồng con uốn lượn
Vũ một điệu quê trên đất Chín Rồng.
Màn lì xì của đám cháu chắt rộn tưng
Nội ghẹo lại ui là trời! cười gì tươi hơn hoa tết
Sắp nhỏ soạn một bài vần hay thiệt
Song loan gõ nhịp đều theo câu chúc à nghen.
Tạm quên đi bao mệt nhọc muộn phiền
Vứt lo qua một bên, vui ba ngày trọn
Gom tình quê vô mấy lớp xuân tình tây thi lịm ngọt
Ca xoay vòng, rượu nếp nhấp móp môi.
Tết quê coi vậy mà vui
Ba ngày được ngắm nụ cười thoả thuê
Buồn vui sướng khổ đề huề
Gom vô cho cho cái tết quê muôn màu.
TẾT QUÊ MUÔN MÀU
Tác giả Trần Ngọc Hoà